Chương 54: Anh Tần cũng biết chữa bệnh?

VIIuOI IC 04. HI III THI cuIIS Diet Clud bênh?
Lâm Nguyệt Dao đang bực dọc, nghe thấy Tần Lâm già mồm khoác lác thì lại càng thêm tức giận.
Lâm Vũ nói: “Nguyệt Dao, đừng có mất lịch sự như vậy! Tần Lâm có ý tốt thôi mà, nào, ăn cơm đi".


Rõ ràng là mặc dù Lâm Vũ nói chuyện rất khách sáo nhưng cũng lại không hề tin tưởng lời của Tần Lâm.
Một thanh niên vừa mới “chạy nạn" từ vùng khác đến đây như vậy sao có thể giúp ông giải quyết chuyện công việc được chứ?


Sau khi ăn cơm xong, dì Hai một mực muốn Tần Lâm ở lại. Tần Lâm không từ chối nổi, đành phải ở lại trong phòng khách.
Tối đến, khi cả nhà dì Hai đã ngủ, Tần Lâm mới lấy điện thoại ra gọi cho Mạnh Văn Cương.
Nhưng người nhận điện thoại lại là trợ lý của ông ấy.


“Alo! Anh Tần ạ, chủ tịch Mạnh đang ở trong bệnh viện, anh tìm ông ấy có việc gì không ạ?" “Mạnh sư đệ vào viện sao? Có chuyện gì thế?" 1/ 23:32 Chương 54: Anh Tần cũng biết chữa bệnh?


“Là thế này, bố của chủ tịch Mạnh bị ung thư, nên ông ấy đang ở đây chăm sóc. Nhưng vì là ung thư cho nên, e là mấy hôm nữa sẽ.." Tần Lâm nói: “Thế thì để tôi giúp một tay cho".
Dù sao Mạnh Văn Cường cũng là tam sư đệ của anh, bố ông ấy mắc bệnh thì anh giúp đỡ cũng là lẽ đương nhiên.


Nghe Tần Lâm nói sẽ giúp đỡ, trợ lý Lưu hơi lúng túng.
“Anh Tần, bây giờ chuyên gia cả tỉnh đều đang ở bệnh viện Nhân Dân xem bệnh cho công cụ Mạnh rồi, anh cũng không giúp được gì đâu ạ".


available on google playdownload on app store


Trợ lý Lưu chỉ biết chủ tịch Mạnh vô cùng tôn trọng anh Tần này nhưng rõ lý do vì sao. Mà theo anh ta thì một người trẻ như vậy chắc sẽ không thể là thần y được đâu?


Cùng lắm là có gia cảnh đặc thù. Bố của chủ tịch Mạnh lâm bệnh nặng, gần như chuyên gia của toàn tỉnh đã đến rồi thì người này sẽ giúp ích được cái gì chứ.


Tần Lâm không quan tâm, nói: “Anh cứ chuyển lời của tôi cho Mạnh Văn Cương là được, bảo ông ấy chuẩn bị đi, tôi sẽ đến ngay".
“Vâng!" Ung thư là loại bệnh phải chữa càng sớm càng 2/ 23:32 Chương 54: Anh Tần cũng biết chữa bệnh?


tốt. Nếu thật sự đã đến nước không thể cứu vãn nổi thì Tần Lâm cũng không thể nào mà xoay chuyển tình thể được.
Vừa cúp máy thì Mạnh Văn Cương cũng từ trong phòng bệnh đi ra.
“Chủ tịch Mạnh, anh Tần vừa mới gọi điện thoại đến ạ".


“Sao cơ? Cậu Tần có chuyện gì thế?" "ẶC, không có gì ạ, tôi nói bố của ngài bị ung thư nên anh ấy bảo sẽ tới giúp đỡ, bảo ngài chuẩn bị".
Mạnh Văn Cương vui mừng không thôi.


Nếu như mấy chuyên gia này không làm ăn được gì thì ông ấy cũng định sẽ đi nhờ cậy Tần Lâm, nhưng giờ tiểu sư huynh đã chủ động muốn tới thì đúng là không còn gì tuyệt hơn.


“Mau, chuẩn bị phòng phẫu thuật luôn đi, bảo tất cả các nhân viên y tế tới hỗ trợ cho cậu Tần!" Trợ lý Lưu nhíu mày: “Chủ tịch, anh Tần cũng biết chữa bệnh ạ?" Mạnh Văn Cương nói: “Đương nhiên rồi. Sư phụ của tôi là Hiên Viên – thần y có một không hai. Tiểu sư huynh học y với sự phụ mười năm, thành tựu y thuật cũng vô cùng đáng nể. Cậu ấy mà ra tay thì bố của tôi sẽ được cứu đấy!" 3/ 23:32


- ----------------------






Truyện liên quan