Chương 41: Moi tim thể hiện tình cảm 1

“Khả Ly, gần đây em khỏe không?” Là điện thoại của Hứa Thành Lâm, giọng nói có chút mệt mỏi còn có cảm giác đau thương u tối nữa.


Mấy ngày hôm trước gọi điện thoại cho Hứa Mỹ An thì điện thoại của cô ấy vẫn tắt máy, gọi cho Hứa Thành Lâm, cũng chỉ nói được vài câu đơn giản, hình như bệnh tình của mẹ Hứa không được khả quan. Khả Ly lo lắng trả lời: “Em vẫn tốt, mẹ Hứa thế nào rồi? Anh và Mỹ An không sao chứ!”


“Mẹ anh đã qua đời rồi, lễ tang đã xong xuôi vào hôm qua rồi.” Giọng nói của Hứa Thành Lâm hơi nghẹn ngào.


Khả Ly im lặng, trước kia Hứa Thành Lâm và Hứa Mỹ An đã từng mời cô đến nhà bọn họ chơi, cô vẫn chưa đi được, một là không muốn đưa Ngọc Ngọc đến làm phiền nhà bọn họ, hai là bởi vì tâm ý của Hứa Thành Lâm với cô khiến cho cô không được phép đi sai đường, không nghĩ tới bây giờ sẽ không có cơ hội nhìn thấy mẹ của bọn họ rồi, vì sao Mỹ An không gọi điện thoại cho cô chứ, cô bỗng phát hiện ra hai tháng nay cô và Hứa Mỹ An liên lạc với nhau ít đến không bình thường.


“Anh đừng quá đau buồn, Mỹ An, Mỹ An có khỏe không!” Khả Ly buồn buồn hỏi, cô thật sự không giỏi an ủi người khác.


Đường như tâm trạng Hứa Thành Lâm đã ổn định lại, trầm giọng trả lời “Anh sẽ phải trở về ngay rồi, không thể bỏ công việc quá lâu được, Mỹ An nói con bé đã nghỉ việc rồi, cho nên tạm thời không thể trở lại, con bé sẽ ở nhà với ba.”


available on google playdownload on app store


“Ừm, vậy anh gửi lời hỏi thăm đến ba Hứa giúp em, nói với Mỹ An thường xuyên gọi điện cho em nhé, khi nào anh trở lại thì lái xe cẩn thận.” Khả Ly liếc nhìn tờ báo trên bàn một cái, Lam Tuấn Kiệt lại có tin tình cảm đăng báo rồi, cuối cùng cô cũng có cảm thấy có chuyện gì đó không bình thường ở đây. Mỹ An nghỉ việc nhất định có liên quan với Tuấn Kiệt, rốt cuộc giữa bọn họ có chuyện gì vậy, cô nghĩ mình nên gặp Lam Tuấn Kiệt để hỏi một chút mới được.


Lại nói vài câu, mới cúp điện thoại, tâm trạng của Khải Ly cũng tụt xuống, bên này Phong Chi Thu đã tuân thủ lời hứa của mình, nhưng vì sao trong lòng lại cảm tháy hơi mất mát chứ? Khả Ly lắc lắc đầu gọi điện thoại cho Lam Tuấn Kiệt.


“Alô, Khả Ly, có chuyện gì không?” Giong nói của Lam Tuấn Kiệt nghe qua rất thản nhiên không hề có cảm xúc.


“Buổi tối có thời gian không? Tôi có chút việc muốn nói với anh.” Sự khác thường của Mỹ An nhất định có liên quan với Lam Tuấn Kiệt, Khả Ly thầm bực bản thân mình đã vậy còn quá trì độn, đều vì chuyện của Phong Chi Thu làm cho náo loạn hết cả.


Lam Tuấn Kiệt im lặng một lúc mới nói: “Được rồi, hiện tại cô đang ở đâu, lát nữa tôi qua đón cô.”
“Tôi đang ở tòa cao ốc Tân Vũ, 5 rưỡi tan tầm.”
“Tân Vũ, biết rồi,, 5 rưỡi tôi đến!” Lam Tuấn Kiệt nói xong cúp điện thoại.


Gần đây tâm trạng của anh đặc biệt không tốt, điện thoại của Hứa Mỹ An vẫn luôn tắt máy, không hề có tin tức, anh thật sự rất tức giận, cô ấy lại không biết lý lẽ như vậy, nói đi là đi, thật là tiêu sái, làm cho anh có cảm giác sự nỗ lực của mình thật ngu ngốc không ai bằng, vốn đã hạ quyết tâm không thèm quan tâm đến cô ấy, nhưng Mạnh Khả Ly vừa gọi điện thoại tới anh đã lập tức đồng ý gặp mặt cô ấy, cũng không cần xem qua lịch trình buổi tối, có lẽ anh vẫn muốn thông qua Khả Ly để biết tin tức của cô ấy, Lam Tuấn Kiệt nhìn di động tự cười nhạo bản thân sau đó tiếp tục công việc.


Chương 41: Moi tim thể hiện tình cảm 2


Nói chuyện điện thoại xong không lâu, lại thấy Phong Chi Thu mấy ngày không thấy xuất hiện đi vào văn phòng, Khả Ly vẫn không hiểu vì sao lại khẩn trương và có chút cảm xúc không rõ nữa, ngẩng đầu nhìn về phía anh, đúng lúc gặp phải ánh mắt của anh, vội vàng hoảng hốt cúi đầu xuống.


Phong Chi Thu nhịn không được nở nụ cười bước luôn vào phòng của Ngụy Lam Thiên, mọi người ở Thiên Vũ đều biết anh, cho nên anh đi lại rất tự do, phòng làm việc ngăn cách bằng thủy tinh trong suốt, nhưng lại cách âm .


"Như thế nào vừa trở về đã đến thăm mình rồi, thật đúng là anh em tốt!" Ngụy Lam Thiên bỏ văn kiện trong tay xuống nói.
Phong Chi Thu không khách khí ngồi xuống đối diện anh nói : "Đúng vậy, cảm động chứ, bữa tối cậu mời!"


"Stop! Cậu mà có lòng tốt đến thăm mình sao, chắc chắn là đến xem người nào đó chứ gì."


"Đúng vậy! Buổi tối làm phiền cậu dùng hết quyền lợi của ông chủ gọi cô ấy cùng đi ăn cơm, trong điện thoại cậu cứ chít chít chi chi mình cũng không hiểu là cậu có ý gì đâu." Phong Chi Thu cũng không che giấu ý đồ mình đến đây.


"Cái đó còn phải xem ý của Khả Ly, mình cũng không phải một cấp trên không có lương tâm chỉ biết bắt nạt nhân viên đâu." Ngụy Lam Thiên Ngữ cười nói, đột nhiên lại chuyển đề tài, "Bây giờ chắc cậu đã không còn trách gì cha mình nữa rồi chứ?"


Mấy ngày nay là ngày giỗ của mẹ Phong Chi Thu, trước kia cậu ấy đã làm theo nguyện vọng của ba mình để bọn họ chôn chung với nhau. Cậu ấy vừa mới trở về bái tế bọn họ, đương nhiên là đối mặt với cả mẹ và ba, Phong Chi Thu vô ý thức gõ mặt bàn nói : "Lâu như vậy còn gì để trách móc nữa, chuyện của mẹ mình là ngoài ý muốn, đương nhiên cũng vì mình quá quật cường, đổ hết trách nhiệm lên người ba mình, mấy năm đó ông ấy cũng sống rất khổ sở, haiz!"


"Đúng vậy, nhưng cậu cũng đừng khổ sở quá, trước khi ch.ết bác Phong vẫn còn tính toán cho cậu, Tề Đông không phải nói, tiệc đính hôn năm đó là sắp xếp cho cậu sao, Khả Ly là người vợ mà bác Phong tự mình
lựa chọn cho cậu đâu, rốt cuộc thì cậu tính thế nào”


“Mình nên tính thế nào chứ?” Phong Chi Thu lại ném vấn đề này cho Ngụy Lam Thiên, không nên trách anh quá mẫn cảm, sao anh lại có cảm giác Ngụy Lam Thiên hình như đang tính kế gì đó tuy rằng không phải ác ý, nhưng cảm thấy giống như cậu ấy đang muốn cười nhạo anh chuyện gì đó.


Nhìn kỹ cũng không nhìn ra cái gì, Ngụy Lam Thiên nghiêm trọng nói: “Đây cũng không phải là vấn đề của mình, là mình thấy ở chỗ mình có nhiều an hem rất thích Khả Ly, đương nhiên, cậu bạn tốt của mình, cho nên mình hỏi tính toán của cậu trước, nếu như cậu không lấy mục tiêu kết hôn để kết giao với Khả Ly.. thì mình sẽ chọn một người tốt trong số những anh em kia cho cô ấy.”


“Cậu! phong Chi Thu hít sâu cố gắng đè một cơn giận không tên xuống, anh chàng này sao lại luôn có vẻ xem diễn thế chứ, làm cho anh tức giận đến nghiến răng, lại không thể nổi giận, “Cậu cho rằng những anh em kia của cậu có thể tranh giành được với mình sao?”


“Vì sao không thể, Khả Ly cũng không phải loại con gái nông cạn chỉ biết coi trọng bề ngoài cùng tiền tài, nếu cậu dùng cách mình đối xử với những bình hoa ngốc nghếch mà đối xử với Khả Ly, thì mình cam đoan là cậu sẽ không thành công đâu.” Ngụy Lam Thiên tiếp tục khiêu khích.


Phong Chi Thu quay mặt liếc mắt nhìn Khả Ly một cái: “Thật không? Cậu cảm thấy cô ấy thật sự đáng giá để mình theo đuổi sao?”


“Đương nhiên, làm anh em tốt, mình không thể không nhắc nhở cậu, Khả Ly hoàn toàn đánh giá cậu dụng tâm theo đuổi, nếu không nhất định cậu sẽ hối hận.” Ngụy Lam Thiên ý vị sâu xa cười nói.


Phong Chi Thu hơi không cho là đúng, nói: “Được rồi, chuyện bữa tối, cậu gọi điện nói với cô ấy ngay đi.”


“Thật là kỳ quái, sao lại là mình mở miệng chứ, chẳng lẽ đường đường Phong thiếu mà lại không biết theo đuổi con gái như thế nào” Nói như vậy, nhưng Ngụy Lam Thiên vẫn gọi điện thoại nội bộ.


Nói vài câu đơn giản liền cúp điện thoại, chìa ra hai bàn tay ra vẻ không biết làm thế nào: “Thật ngại quá, tối nay Khả Ly đã có hẹn rồi, ngày mai mời sớm đi!”
“Đây là cô ấy muốn làm ra vẻ sao? Cố ý lấy lùi để tiến sao?” Phong Chi Thu cười lạnh nói.


Ngụy Lam Thiên không đồng ý với vẻ mặt của anh lắc đầu nói: “Theo mình biết, Khả Ly không phải là người như thế, hơn nữa mình có thể tiết lộ một tin, người có hẹn với Khả Ly là tối nay là Tuấn Kiệt người anh em tốt của chúng ta đấy, ôi chao, cũng không ít tình địch đâu nhỉ! Lại đều có chất lượng tốt như vậy, nếu mình là Khả Ly cũng không biết nên chọn ai cho tốt đây!”


Ngụy Lam Thiên nhìn vẻ mặt xanh mét của Phong Chi Thu, trong lòng thầm cảm thấy dễ chịu, sự tình thật đúng là càng ngày càng tốt chơi, nhưng sao Lam Tuấn Kiệt lại tham gia vào nữa rồi, cho tới bây giờ Khả Ly còn chưa đồng ý hẹn hò với ai đâu, mấy thằng cha ở văn phòng mỗi ngày đều tranh cướp nhau cũng chỉ có thể ngoan ngoãn đưa cô ấy về nhà mà thôi, đề nghị ăn tối cô ấy đều từ chối hết.


Nhìn vẻ mặt tức giận của Phong Chi Thu, Ngụy Lam Thiên lo lắng mọi chuyện sẽ làm quá mất, tính tình của anh chàng trước mặt sau này cũng không phải dễ chọc, khéo quá thành vụng sẽ không tốt, dù sao kết quả mà anh mong muốn là làm cho một nhà ba người bọn họ đoàn tụ, nghĩ nghĩ cười nói: “Chắc là có chuyện gì rồi, hôm nay cậu vừa trở về mình mời cậu ăn cơm, buổi tối nghỉ ngơi cho tốt, rồi nghĩ xem nên theo đuổi Khả Ly như thế nào nữa, cậu cũng nên thử một lần có phải không, những cô gái chưa cần vẫy tay đã tự động nhào đến đâu có ý tứ gì chứ, không cần nói với mình, cậu không có lòng tin nhé, nói vậy Tinh Tinh cũng sẽ khinh bỉ cậu.” Phép khích tướng cũng dùng tới rồi


“Sao Tinh Tinh lại biết được, cậu đúng là mồm rộng quá đấy!” Phong Chi Thu cả giận nói, cái anh chàng Ngụy Lam Thiên này vẫn luôn coi vợ là số một, cô ấy luôn trách cứ anh là ngựa đực, còn luôn nói anh đừng đến gần Ngụy Lam Thiên, đừng để Ngụy Lam Thiên bị anh làm hỏng mất, đương chỉ là lời vui đùa, nhưng cô ấy thực sự cũng không đồng ý với sự bất cần đời của anh.


Ngụy Lam Thiên lại không hề thấy xấu hổ nói: “Vợ mình đối với mình thật lòng, đương nhiên mình cũng phải thành thật không giữ bí mật với vợ chứ, mấy năm nay cậu đúng là sống uổng phí rồi, chờ cậu tìm được một cô gái không vì tiền tài mà toàn tâm toàn ý yêu cậu rồi nói sau! Bằng không cho dù cậu có nhiều người đẹp hơn nữa, thì cách nhìn của Tinh Tinh với cậu cũng sẽ không thay đổi đâu.”


“Quên đi, không ăn tối với cậu đâu, mình đi đây! Phong Chi Thu nói xong rời khỏi văn phòng.”
Ngụy Lam Thiên dung không đứng dậy tiễn, ngược lại, đặt chân lên bàn làm việc, tự nhiên cười nói: “Tốt quá! Đỡ tốn tiền mời một bữa cơm tối!”






Truyện liên quan