- Chương 1: Mở đầu
- Chương 2: Vạt áo xanh
- Chương 3: Nếu cuộc đời giống như lần đầu gặp mặt
- Chương 4
- Chương 5: Một đóa hồng không đỏ cũng chẳng bạch
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8: Thành phố thủy tinh của ai
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11: Một giấc mộng tươi sáng
- Chương 12: Một giấc mộng tươi sáng
- Chương 13
- Chương 14: Quên thôi, rồi buông tay
- Chương 15
- Chương 16: Thà đau một lần nữa, còn hơn bị tổn thương
- Chương 17
- Chương 18: Một lần trong đời đuổi theo ước hẹn
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21: Nụ hôn của anh ngọt ngào như Cheese cake
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24: Làn nước trong xanh bờ cát trắng, mây trắng trời xanh ngắt
- Chương 25
- Chương 26: Tin tức của người tôi yêu
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29: Cuối cùng cũng có một người phải ra đi
- Chương 30
- Chương 31: Lời kết
Tình yêu từ trường đại học đến giới giải trí
Kỷ niệm tình yêu đầu đời đầy nước mắt,
Hồi ức tình yêu trường học cảm động.
“Tôi họ Vũ Văn, không phải thầy giáo.”
Đọc tiểu thuyết Tình yêu Cappuccino để thấy tình yêu của bốn người: Vũ Văn Hạo, Ninh Khả, George, Liễu My cứ sánh quyện với nhau như ly cappuccino với bốn thứ nguyên liệu không thể thiếu - vị đắng của cà phê, vị ngọt của đường, mùi hương của sữa và hương vị cay nồng của bột quế. Và tình yêu của họ được xoay chuyển giữa bốn thành phố: Vũ Hán, Locarno, Hồng Kông, Bắc Kinh. Mỗi lúc người ta nhìn thấy trên tách cappuccino tình yêu ấy một hình ảnh, một câu chuyện, một cảm xúc…
“Tôi họ Vũ Văn, không phải thầy giáo.” Chính câu nói đó đã hấp dẫn Ninh Khả cô sinh viên năm thứ hai. Từ đó cô dành mối tình đầu cho Vũ Văn Hạo.
Trong liên hoan phim Locarno ở Thụy Sĩ, Vũ Văn Hạo bị mê hoặc bởi Liễu My một phụ nữ thần bí, sự ra đi không lời từ biệt của cô khiến cho Văn Hạo càng khó quên.
Goerge - một chàng trai lai với đôi mắt xanh xuất hiện trong cuộc đời Ninh Khả, gần như đã định sẵn để đưa cô bước vào làng giải trí với những ánh hào quang cùng cạnh tranh sinh tử khốc liệt. Để rồi cô dần dần rời xa khuôn viên yên ả của trường đại học, rời xa mối tình đầu Vũ Văn Hạo.
Ánh hào quang nhanh như tên bắn, năm tháng như lời ca. Vận mệnh của bốn người trong vòng xoáy rối rắm, dày vò, đau thương, ái tình, kết hôn và tình thân… Nếu có thể làm lại, liệu chúng ta có thể chỉ nếm trên bề mặt của tầng bọt ái tình nồng đậm, có thể can tâm chấp nhận sự tàn khốc của vận mệnh, hay sự sắp đặt ngọt ngào?
- Năm 2002, Vũ Hán. Vũ Văn Hạo đỏ mặt giải thích: “Tôi họ Vũ Văn, không phải thầy giáo.”
- Năm 2004, Locarno. Liễu My với ánh mắt hớp hồn: “Chúng ta hôn nhau nhé.”
- Năm 2005, Bắc Kinh. Ninh Khả nói: “Em không muốn bỏ lỡ cơ hội này!”
- Năm 2006, Bắc Kinh. George tự hào tuyên bố: “Em sẽ bước vào thời đại George!”
- Tình yêu xoay chuyển giữa bốn thành phố.
---
Đừng nghi ngờ, tình yêu dù có đau khổ thì vẫn khiến con người mê muội.
Nếu hạnh phúc, sẽ là quãng đời thanh xuân tươi đẹp.
Tiểu thuyết Tình yêu Cappuccino chỉ ra rằng: "Cuộc sống giống như cốc cà phê này, nếu thuần túy là một cốc cà phê không thêm đường, không thêm sữa thì chỉ có vị đắng, tuy giúp tỉnh táo nhưng không thể hưởng thụ được hương vị. Nhưng nếu chỉ có sữa ngọt, không có vị đắng của cà phê và điểm tô của bột quế thà rằng uống một cốc nước đường còn hơn, đúng không? Quá ngọt vừa ngấy, cũng dễ béo phì".
Hãy chọn "Tình yêu Cappucino" làm món quà dành tặng những trái tim yêu thương trong dịp ngày lễ Tình nhân 2013 này bạn nhé!
Bởi vì
Yêu là yêu… Lâu thật lâu!