- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68: Ngoại truyện 1: Sau khi cưới - Ngọt ngào
- Chương 69: Ngoại truyện 2: Một nhà ba người
- Chương 70: Ngoại truyện 3: Vợ chồng Diệp Hân Nhiên Johnson
- Chương 71: Ngoại truyện 4: Vợ chồng Diệp Hân Nhiên Johnson
- Chương 72: Ngoại truyện 5: Vợ chồng Diệp Hân Nhiên Johnson
- Chương 73: Ngoại truyện 6: Vợ chồng Diệp Hân Nhiên Johnson
- Chương 74: Ngoại truyện 7: Cậu nhóc con lai và Tiểu Đậu Đậu
► Tác giả: Mạch Ngôn Xuyên
► Thể loại: Ngôn tình hiện đại, thanh mai trúc mã, cửu biệt trùng phùng, sủng, giới giải trí (ít)
► Độ dài: 67 chương + 7 ngoại truyện
► Edit + Beta: Liệt Hỏa Các
► Poster: Mạc Y Phi
► Văn án:
Nhiều năm trước, Lục Tinh nuôi chó cắn Phó Cảnh Sâm một cái.
Khi ấy còn nhỏ, mỗi ngày cô đều nơm nớp lo sợ anh sẽ trả thù.
Nhiều năm sau, Phó Cảnh Sâm cuối cùng cũng triển khai kế hoạch trả thù.
Lục Tinh ôm đôi môi bị cắn, trừng mắt với anh: “Anh là chó sao?”
Phó Cảnh Sâm bình tĩnh đáp lời: “Nói không chừng vắc xin phòng bệnh dại khi còn bé đã mất hiệu lực.”
Lục Tinh: “…”
► Thể loại: Ngôn tình hiện đại, thanh mai trúc mã, cửu biệt trùng phùng, sủng, giới giải trí (ít)
► Độ dài: 67 chương + 7 ngoại truyện
► Edit + Beta: Liệt Hỏa Các
► Poster: Mạc Y Phi
► Văn án:
Nhiều năm trước, Lục Tinh nuôi chó cắn Phó Cảnh Sâm một cái.
Khi ấy còn nhỏ, mỗi ngày cô đều nơm nớp lo sợ anh sẽ trả thù.
Nhiều năm sau, Phó Cảnh Sâm cuối cùng cũng triển khai kế hoạch trả thù.
Lục Tinh ôm đôi môi bị cắn, trừng mắt với anh: “Anh là chó sao?”
Phó Cảnh Sâm bình tĩnh đáp lời: “Nói không chừng vắc xin phòng bệnh dại khi còn bé đã mất hiệu lực.”
Lục Tinh: “…”