Chương 7
edit: SunAe
beta: xanh xanh rùa lười
Ngồi yên ở phía trước cửa sổ, mặc cho thời tiết nóng rực của buổi chiều, da thịt trắng nõn của cô vì phơi nắng quá lâu mà đỏ ửng lên, cả người rất là khó chịu.
Cảm giác nhục nhã cùng xấu hổ khiến cho bản thân cô không có cách nào cảm thấy được thoải mái. Khấu San Dung tự hỏi bản thân vì sao sự tình lại phát triển thành ra như vậy?
Cô nhìn tân phòng xa hoa, được trang trí rất là hài hòa, mọi thứ từ cái giường, tủ quần áo, bàn trang điểm đều rất lớn, mới tinh và rất đắt tiền tất cả đều thuộc về chị gái cô. Cả căn phòng to như vậy chỉ thuộc về duy nhất một mình chị, cô có cảm giác như chính mình đã đoạt đi những thứ quý giá của kẻ khác, cô là luôn mặc cảm, bụng nhộn nhạo không ngừng muốn nôn.
Căn phòng rất là hoàn hảo, tiện nghi nhưng cô một chút cũng không cảm thấy thoải mái, cô ngủ không được, ăn cũng không vô, mỗi ngày đều tự nhốt mình ở trong phòng.
Bởi vì cô thật sự sợ hãi……
Cô sợ nếu bước ra khỏi cánh cửa này, cô sẽ bỏ lại tất cả để mà đào tẩu, làm đứa con vô trách nhiệm nhưng cô thật sự là bị mẹ mình cưỡng chế làm ra cái sự việc xấu xa này, cô vốn là không tình nguyện. Nhớ lại ở tiệc cưới hôm đó, quan khách bên dưới vừa ngỡ ngàng lại sửng sốt, nhỏ giọng khe khẽ bàn tán.
Cô muốn chạy trốn nhưng lại sợ đối mặt với đám người làm ở đây, đành phải trốn ở trong phòng chuẩn bị thật tốt tinh thần để mà đối mặt, cô làm bộ như không biết sự tình gì đã xảy ra, cô cũng không xem tivi, không đọc báo chỉ là kiên nhẫn không nghĩ đến chuyện cô là thay thế chị gái cùng Văn Nhân Chấn thành hôn, tin tức gây chấn động dư luận.
“Nghe nói cô không ăn uống gì cả mấy ngày rồi.”
Đột nhiên nghe được giọng nói của Văn Nhân Chấn, cô hơi sửng sốt một chút, trấn định lại bản thân nhìn về phía hắn.
Ánh mặt trời chiếu qua cửa sổ, cô thấy hắn mặc trên người là bộ tây trang màu xanh nhạt nhìn hắn rất quý phái, mị hoặc, cả người thoát ra cốt cách quý tộc, khuôn mặt sáng sủa, bình tĩnh hoàn toàn không vì vấn đề đào hôn của cô dâu mà buồn phiền, suy sụp.
Trái lại bộ dáng của cô thật là tiều tụy, thê thảm, cô có cảm giác mình đã bại trong tay hắn.
Phiền quá, cô không nghĩ sẽ quan tâm đến hắn.
Văn Nhân Chấn nhìn thẳng vào cô, khuôn mặt lạnh lùng, hung hãn nhưng tận trong lòng không ngừng lo lắng.
Cô mặc chiếc áo ngủ mỏng manh, dưới ánh mặt trời khuôn mặt tiều tụy, hốc hác, sắc mặt thì xanh xao, tái nhợt thoạt nhìn trông giống với thần tiên vừa hư ảo, trong suốt, tùy thời mà biến mất không thấy.
Cô thật sự quá gầy, sau khi cha mất cô là không chú ý bảo vệ tốt bản thân mà, một chút thần sắc tươi tỉnh cũng không có. Văn Nhân Chấn hiểu rõ hiện tại tâm tình cô không được tốt nhưng lại không nghĩ đến bộ dáng của cô lại ra nông nỗi thế này.
Trong ánh mắt hắn có vẻ chua xót, chân bước tới trước mặt cô, hắn mặc kệ là cô có thái độ phản kháng, giãy dụa như thế nào đi nữa. Hắn nâng mặt cô lên, ép buộc cô nhìn thẳng vào mắt hắn: “ Cô là nên chấp nhận sự thật đi, việc không nên làm cũng đã làm rồi!”
Hắn đã cho cô thời gian và cả không gian yên tĩnh để mà bình tâm suy nghĩ, để cô từ từ thich ứng với cuộc sống mới ở nhà hắn, sau đó cả hai có thể ngồi với nhau mà trò truyện, bàn bạc về cuộc sống, hắn sẽ khiến cho cô cảm nhận đuơc tâm ý của hắn, tình cảm của hắn….hắn sẽ chính thức đeo đuổi cô.
Nhưng là cô kiên cường không chấp nhận hắn, cũng không chịu bước ra khỏi phòng một bước, lại còn muốn bỏ đói bản thân, hắn đã phải khó khăn như thế nào mới có được cô, hắn kiên quyết không thể để cô làm tổn hại bản thân, bỏ mặc cuộc sống chính mình mà trốn tránh trong bóng tối.
“ Cô có đau buồn như thế nào thì cha cũng đã ra đi, sẽ không thể quay về được nữa. Khấu San Dung nếu cô mà còn quá đau buồn như vậy, không mạnh mẽ mà tiếp tục sống thì cha cô dù ở thiên đường cũng không thể an lòng? Cô hiện tại là mang thân phận của chị gái đào hôn, là thiếu phu nhân của Văn Nhân gia, cô cũng là nên có trách nhiệm với gia tộc tôi.”
Hắn biết cô rất mực yêu thương cha mình, tình cảm rất là sâu đậm, cô đối với người thân là hết lòng hết dạ yêu thương, không suy tính thiệt hơn. Hắn là rất hiểu con người cô chỉ cần đề cập vấn đề này cô chắc chắn bị chọc tức.
Nếu hành động mềm mỏng, ôn nhu của hắn không thể làm cho cô tỉnh táo thần trí hắn thà để cô oán hận hắn một lần nữa bản thân có thể đứng dậy, tiếp tục vì phản kháng mà đấu tranh.
“Anh câm mồm!”
Quả nhiên, cô rất là tức giận, hai mắt con mắt vô thần nhất thời sáng chói …… Cho dù là cô oán hận hắn sâu đến như vậy nhưng là hắn không muốn thấy thân thể tiều tụy của cô cả ngày thẫn thờ, vô hồn.
“ Anh cho rằng nếu cha tôi còn sống sẽ để cho sự tình như vậy xảy ra hay sao?! Ông mới là người đầu tiên đứng ra ngăn cản, sẽ không khiến tôi bị ủy khuất như vậy cũng sẽ không ép tôi làm chuyện mà bản thân không tự nguyện!”
Cha dù thanh danh có bị hủy, có bị người khác chê cười đi nữa cũng tuyệt đối không làm cho bảo bối nữ nhi của ông bị thương tâm, ông cũng rất là yêu vợ sẽ không để bà phạm sai lầm như vậy đem chuyện hôn nhân đại sự của con gái ra mà xem thường.
“Anh đừng tưởng rằng cha tôi mất, anh có thể dễ dàng khi dễ tôi!”
Nếu papa mà còn sống thì……
“Cô sẽ như thế nào đây?” Văn Nhân Chấn đem hai tay bỏ vào túi quần, lui ra phía sau hai bước, bày ra biểu tình cao ngạo thách thức liếc qua cô một cách ngạo nghễ từ trên xuống dưới.
Lời nói của hắn tuy tàn nhẫn nhưng tận sâu trong lòng hắn thật sự muốn ôm chặt lấy cô, cảm nhận hơi thở của cô vì oán giận mà run rẩy cả người. Hắn là biết không thể tùy tiện xử sự, hành động kia tuyệt đối không phải là hành vi sáng suốt.
“Cô hiện giờ thân mình còn không bảo hộ tốt như thế nào mà có sức đối kháng tôi?” Hắn mỉm cười, ý cười lộ rõ, khóe miệng nhếc lên tỏ vẻ khinh miệt, đùa cợt là hắn cố ý đem toàn bộ lời nói nhẫn tâm ra mà chọc tức cô.“Tôi báo trước với cô, cuộc hôn nhân của chúng ta chỉ duy trì ít nhất trong ba năm, thời gian này cô phải sắm vai là vợ của tôi, ỷ lại tôi, để cho tôi bảo hộ cô so với thận phận của chị cô là giống nhau. Cô là nhớ cho kỹ những lời này tất cả là do Khấu gia các người nợ tôi.”
Hắn giọng điệu cứng rắn nói ra lời nói tàn nhẫn, bức ép chính mình vô tình, lãnh cảm…… Hắn không được vì cô mà lay động, do dự ,trong mắt hắn biểu lộ tất cả là thương tâm cùng mềm lòng.
Khấu San Dung cao ngạo, tự trọng để mà công kích cô đến phẫn nộ, tức giận cách tốt nhất là hắn dùng thái độ khinh thường mà đối xử với cô, hắn là đang dùng phương thức như vậy để mà đánh thức tâm của cô, giúp cô tiếp tục đứng lên.
Cho dù là cô có thể hận hắn cả đời, hắn cũng sẽ cam tâm tình nguyện mà nhận lấy, chỉ cần cô chịu rời khỏi vỏ ốc của mình là đủ……
Văn Nhân Chấn là hiểu biết nguyên nhân thật sự khiến cô thống khổ không phải hắn, mà là người nhà của cô.
Cha cô đột nhiên mất, tiếp đó chị gái lại đột ngột đào hôn khiến cô vô cùng suy sụp, lo lắng cùng lúc đó vì mặt mũi của mẹ với thiên hạ mà đồng ý giả mạo chị gái kết hôn với hắn.
Phản ứng của mẹ vợ Văn Nhân Chấn từ trước đã dự kiến qua, kế hoạch của hắn vốn là muốn cho mẹ vợ ra mặt kịp thời thúc đẩy chuyện gả thay này, nhưng là hắn không ngờ mẹ vợ hành động quá tàn nhẫn, khiến cô đau lòng,suy sụp tinh thần đến không thể gượng dậy.
“Nếu cô cứ như vậy không chịu phối hợp tốt với tôi mà diễn trò hay sẽ khiến cho đám phóng viên nghi ngờ hôn nhân của chúng ta là giả, sự tình có thể càng nghiêm trọng. Thật ra mà nói tôi là không để ý đến hành động xâm phạm đời tư quá đáng của đám phóng viên nếu giờ cô muốn đổi ý tôi có thể ở trước mặt các ký giả mà công bố tin tức đào hôn của đại tiểu thư Khấu gia các người.”
Nghe vậy, cô rất tức giận trừng mắt với hắn, cô đời này chưa từng gặp qua một người thủ đoạn xấu xa, bỉ ổi đến vậy!
“Anh là đầu heo sao? Tôi là lấy thanh danh cả đời bị người khác nhạo báng, xem thường mà đáp ứng thay chị gả cho anh, tôi làm tất cả cũng là vì danh dự của Khấu gia chúng tôi đâu phải vì anh hứng thú nói muốn công khai là công khai đâu? Một mình tôi bị phá hủy trong tay anh là đủ lắm rồi, tôi không cho phép anh hủy đi tương lai của chị tôi?”
Chuyện mà hắn gây ra một chút trách nhiệm hắn cũng không có ư? Nếu hắn làm tốt thân phận hôn phu thì chị làm sao mà đào hôn? Hắn một chút cũng không chịu suy nghĩ sao!
“Văn Nhân Chấn là tôi cứu vớt danh dự của anh nếu không anh đã trở thành trò cười cho thiên hạ, cho nên tôi mới là người nên phân rõ trắng đen với anh, chính anh là người đưa ra đòi hỏi vô lý, nhanh tay kiến thiết ra âm mưu đen tối tôi ngay cả nghĩ cũng không nghĩ đến cuộc hôn nhân này tồn tại được bao lâu, anh là nên lo lắng cho bản thân thì tốt hơn!”
Văn Nhân Chấn trìu mến nhìn cô đang tức giận, khuôn mặt cô vốn rất nhỏ nhắn nay lại gầy hẳn đi bởi vì kích động mà ửng đỏ gay gắt như ăn phải ớt, thoạt nhìn khí sắc đã tốt hơn nhiều cũng có vẻ có sức sống hơn.
Hắn thần sắc biến đổi, nhẹ nhàng thở ra một hơi. Thật là tốt, nét mặt cô đã khá lên. Mấy ngày này cô nhịn đói, trốn ở trong phòng không có ra ngoài hắn biết được là do người làm trong nhà nói qua với hắn, hơn nữa tinh thần cô sa sút, không vui vẻ, bộ dáng thất thần lại không có một chút sinh khí nào khiến hắn tâm tư lo lắng, ruột gan nóng như lửa, lúc nào cũng bất an hắn đành phải hạ kế sách tàn nhẫn trong lời nói để mà thức tỉnh thần trí của cô, khiến cô vì hận, vì chán ghét hắn mà phấn khởi, tiếp tục gắng gượng đứng lên.
Đột nhiên Văn Nhân Chấn đi tới trước hai bước, vươn tay cầm bàn tay nhỏ bé của cô, một tay nắm chặt hai tay cô, một tay kia đỡ lấy thắt lưng của cô, đầu ngón tay hắn chạm đến lớp vải mỏng manh trên người cô phía sau đó là làn da mềm mại, thơm mát của cô cả người hắn cứng đờ có cảm giác toàn thân đều chấn động.
Khấu San Dung rụt cả thân người lại, phẫn nộ nhìn hắn gào thét.“Anh là muốn làm gì!”
Hắn không tự giác lộ ra mỉm cười — xem ra cô phi thường chán ghét hắn đụng vào.
“Tôi cho cô cái đề nghị thỏa hiệp” Hắn buông tay, ngữ điệu trầm ấm.“Mau chóng có thói quen tiếp nhận sự đụng chạm thân mật của tôi nếu không như vậy sao có thể lừa gạt người bên ngoài là hai chúng ta mới cưới? Nếu cô làm không được hiện tại có thể nói rõ cho tôi biết, tôi sẽ có cách xử lý chuyện này, tôi có thể giúp cô ngay tại đây thích ứng tức thì hay cô có cách nào hay hơn.”
“Đồ xấu xa! Tôi là không làm được!” Khấu San Dung hoàn toàn bị chọc giận, không muốn hắn tiếp tục ức hϊế͙p͙ mình, là cô rất khó chịu khi hắn đụng chạm vào người nhưng cô quả là không có sức kháng cự mà lỡ như hắn làm thật thì sao!
Vì người nhà, vì chị gái, cô phải nhẫn nhịn.
Không, chính xác mà nói cô không chỉ vì người nhà mà còn vì chính bản thân cô.
Cô đem mình làm vật hy sinh là thê thảm lắm rồi tuyệt đối không thể để cho Văn Nhân Chấn có một chút đắc ý, khinh thường cô, hắn là đang mơ tưởng rồi!
“ Ba năm sau, tôi muốn anh tự nguyện thả tôi ra, để tôi hoàn toàn có thể rời đi cuộc hôn nhân này”. Cô là tin tưởng sau khi ly hôn sẽ khiến hắn không còn mặt mũi thể diện trước xã hội, làm cho hắn biết thế nào là sự lợi hại của cô.
Văn Nhân Chấn nghe xong, không biểu tình là chỉ là hơi nhíu mày.
Ly hôn? Hắn quả thật chưa từng nghĩ qua chuyện này, kết hôn đã khó làm mệt ch.ết hắn rồi, hơn nữa, chính vì nàng nhắc tới hai chữ “Ly hôn” mới làm cho hắn nghĩ đến, bọn họ chỉ mới cử hành hôn lễ, lại chỉ mới công khai cho bên ngoài biết cô hiện là vợ hắn nhưng bọn họ còn chưa có đi đăng ký kết hôn, hắn xem như chưa phải người chồng hợp pháp của cô, đối với cô hắn cũng chỉ là người dưng.
Xem ra, lý do cô nói là hợp tình hợp lý, hắn cần phải lừa cô đi đăng ký mới được, đỡ cho hắn đêm dài lắm mộng.
Dù thủ đoạn của hắn là không quang minh chính đại, lại không có cấp cho cô quyền được lựa chọn, nhưng để hắn có được cô mới là điều quan trọng nhất, về phần hắn dù làm lòng cô bị thương tổn – sau này hắn tuyệt đối sẽ yêu thương, bảo hộ cô suốt cả cuộc đời.