- Chương 1: Phỏng vấn
- Chương 2: Rơi vào tay giặc
- Chương 3: Vào tròng
- Chương 4: Đày đọa
- Chương 5: Háo sắc . .
- Chương 6: Ấu ăn
- Chương 7: Coi mắt
- Chương 8: Khinh bỉ
- Chương 9: Ăn cơm
- Chương 10: Ữa sáng
- Chương 11: Hận điện thoại
- Chương 12: Đau bao tử
- Chương 13: Họp lớp
- Chương 14: Chuốc rượu
- Chương 15: Tăng ca
- Chương 16: Hiền muộn
- Chương 17: Em trai
- Chương 18: Xấu hổ
- Chương 19: Đi công tác
- Chương 20: Trúng chiêu
- Chương 21: Du lịch
- Chương 22: Hà tắm
- Chương 23: Ngoài ý muốn
- Chương 24: Hôn môi
- Chương 25: Thân mật
- Chương 26: Xuân tình dào dạt
- Chương 27: Gặp mặt
- Chương 28: Đột phá
- Chương 29: Thức dậy
- Chương 30: Về nhà
- Chương 31: Hiểu lầm
- Chương 32: Về nhà
- Chương 33: I kịch
- Chương 34: Thăm dò
- Chương 35: Tỏ tình
- Chương 36: Đi chơi
- Chương 37: Đồng hành
- Chương 38: Mẹ chồng
- Chương 39: Cầu hôn
- Chương 40: Em bé
- Chương 41: Tình cảm mặn nồng
- Chương 42: Dịu dàng
- Chương 43: Ăn xong chùi mép
- Chương 44: Việc ngoài ý muốn
- Chương 45: Kết thúc hoàn hảo
Truyện Ăn Xong Chùi Mép của tác giả Phi Cô Nương là một câu chuyện hài hước, ngôn từ sử dụng vô cùng phong phú, mang rất nhiều ý nghĩa trong một câu thoại.
Nữ nhân vật chính trong truyện là một cô gái thân thiện, hiền lành nhưng cũng rất vui tính. Còn anh là một con người hoàn hỏa về mọi mặt, đặc biệt những lời nói của anh ngọt như đường mật.
Bất kế điều gì từ ngữ anh sử dụng đều được anh chuyển sang nghĩa khác với hàm ý cao. Điều dại dột nhất là rảnh rỗi bắt cô đoán ý anh...