- Chương 1
- Chương 2: Năm tháng đến trường
- Chương 3: Cô ấy là của tôi
- Chương 4: Từ nay chính thức theo đuổi cậu, mộc lạc hi
- Chương 5: Thích thì tao mua cho?
- Chương 6: Bạn gái không biết điều
- Chương 7: Con dâu tương lai
- Chương 8: Chuẩn bị cho lễ hội
- Chương 9: Sân sau trường!
- Chương 10: A1 Got Talent!
- Chương 11: Kế hoạch trả thù
- Chương 12: Chiến tranh lạnh
- Chương 13: Lời tỏ tình hôm đó
- Chương 14: Tình địch tìm tới cửa
- Chương 15: Thất vọng
- Chương 16: Hiểu lầm nối tiếp
- Chương 17: Quà của tao đâu?
- Chương 18: Vô tình rồi lại cố ý
- Chương 19: Gây nghiệt
- Chương 20: Rung động
- Chương 21: Hình như là thích
- Chương 22: Chủ động
- Chương 23: Tại sao không từ chối?
- Chương 24: “bà xã, khuya rồi sao không ngủ?”
- Chương 25: Thiên đường tuyết trắng
- Chương 26: Vậy còn tao? ly hân mày yên tâm sao?
- Chương 27: “mẹ nói này, hai đứa thế nào rồi hả?”
- Chương 28: Chia tay vốn không dễ dàng
- Chương 29: Một người bình thường
- Chương 30: Không được!!
- Chương 31: Số mệnh đã định
- Chương 32: Anh yêu em
- Chương 33: Đến trễ
- Chương 34: Kỉ niệm
- Chương 35: Anh trai?
- Chương 36: Tìm thấy
- Chương 37: Hôn mê
- Chương 38: Trí nhớ đảo lộn?
- Chương 39: Anh thật nhớ em
- Chương 40: Là em nhẫn tâm quên đi
- Chương 41: Vì sao phải hận?
- Chương 42: Để tôi theo đuổi em
- Chương 43: Lý do thật sự
- Chương 44: Có một loại tình yêu gọi là buông tay
- Chương 45: Tỉnh dậy và kể em nghe
- Chương 46: Doãn Khiết Nhi hẹn gặp
- Chương 47: Hoài lão lão đến thăm
- Chương 48: Hạnh phúc tìm đến
- Chương 49: Cùng nhau vượt qua
- Chương 50: Ai cũng có quyền được hạnh phúc
- Chương 51: Phiên ngoại 1 - Nhà của chúng ta
- Chương 52: Phiên ngoại 2 - Ảnh cưới
- Chương 53: Phiên ngoại 3 - Đến với nhau, là duyên phận
- Chương 54: Phiên ngoại 4 - Trở về
- Chương 55: Phiên ngoại 4 - Thử yêu
Vào một ngày đông giá lạnh, có hai tinh linh bé nhỏ cất tiếng khóc chào đời. Trùng hợp được sinh vào cùng một ngày, ở cùng một phòng bệnh, thậm chí nhà cũng sát cạnh nhau. Gia đình hai bên mau chóng thân thiết, Mộc Lạc Hi và Triều Khắc Hàn đáng ra cũng sẽ rất xứng đôi. Hai người họ chỉ hơn kém nhau một giờ, vô tình trở thành một ngày, từ đó mà mạng hai người lại khắc nhau. Có thể yêu, nhưng không thể cưới, Khắc Hàn và Lạc Hi, định sẵn là không có hy vọng ở cùng nhau. Nhưng mà.. có thể có ngoại lệ hay không?
...
- Nín đi, tao cho kẹo này.
Hắn huơ huơ cây kẹo trước mặt nó. Một giây sau nó lập tức im bặt, giành lấy cây kẹo trên tay hắn.
- Ngoan. - Hắn cười dịu dàng, xoa đầu nó.
...
- Nó thích mày sao?
- Ừ.
- Mày thích nó không?
- Không.
- Vậy thì được. - Hắn nhìn nó cười
...
- Mấy thằng thích mày để tao lo, mày chỉ việc thương tao là đủ. - Hắn nghiêm túc.
- Mày chắc lo được? - Nó khinh thường.
- Chắc chắn.
...
- Không được!!! Bọn chúng nhất định không thể bên cạnh nhau.
...
"Đợi tao, nhất định tao sẽ trở về, nhất định!"
...
"Đã bao lâu rồi? Vì sao mày còn chưa về?"
...
- Bà xã ơiiiii.
- Ai cưới ông lúc nào? - Cô trợn mắt, trong lòng tràn ngập hạnh phúc.
- Em! từ nay là của anh! - Hắn kéo cô ngồi vào lòng, ôm chặt.