Chương 54: Lăng Thần tức giận

Lăng Thần nghe được phòng đột nhiên bị gõ mạnh mẽ, hắn ngơ ngác mà tỉnh dậy trong tu luyện.
Hôm nay không đi học viện nên hắn không ra ngoài, vẫn ngộ trong phòng đợi thời gian đột phá Trúc Cơ cảnh.


Ngoài cửa là hơn mười mấy tên đệ tử, đứng đầu là Lưu Hòa: "Lăng Thần hôm nay là kỳ tử của ngươi, ngươi ra đây, không ta sẽ phá cửa."


Lưu Hòa dẫn một đám đệ tử tới đây, xung quanh nhiều vị đệ tử hóng hớt cũng qua xem, trong đó một nữ đệ: "Cái này ngươi nói xem, hắn tại sao lại qua đây đánh vị sư đệ?"


Bên cạnh nàng là một nữ đệ tử tóc đen: "Cái này ta cũng không rõ, nhưng chắc chắn người kia không phải hạng tốt lành gì người."
"Đệ tử trong nhà thật khổ tâm, tu luyện cũng không yên ổn."


Bên cạnh nàng lại thêm một nam đệ tử: "Thật là, Lăng Thần sư đệ không có gây ác ý với hắn, sư đệ chuyên tâm tu luyện mà bị hắn dùng sức mạnh gia tộc mà đè ép."
"Ta cũng cảm thấy vậy." xung quanh ồn ào cũng không làm Lưu Hòa cảm thấy mất mặt, mặt hắn rất dày nên không cần để ý.


Lăng Thần trong phòng không thể tu luyện, đứng dậy từ từ bước ra khỏi cửa phòng.
Hắn vừa mở cửa ra, trước mắt hắn là Lưu Hòa cùng mười mấy tên đệ tử.
"Lăng Thần, ngươi cuối cùng cũng ra mặt. Ta nói cho ngươi biết, ngươi cũng đừng hòng đụng tới nữ nhân của ta."


available on google playdownload on app store


Lăng Thần chắp tay: "Các vị sư huynh nói đến nữ nhân, làm tiểu đệ không hiểu?" hắn cúi thấp bản thân, làm xung quanh các đệ tử vây quanh đều cảm thán.
Một đệ tử bị vô số đồng môn sư huynh vây đánh, vậy mà có thể nhẫn nhịn cơn sợ hãi.


Trả lời lưu loát như vậy, sư đệ rất có tiềm năng, đệ tử vây quanh suy nghĩ, nhưng mấy người đâu biết, Lăng Thần thế nhưng không sợ hãi.
Mà cảm thấy phiền, đang tu luyện các ngươi cũng tới làm phiền ta?


Lăng Thần bên cạnh của là xung quanh cây xanh, cũng như một đường đất đi qua, xung quanh đệ tử đông đúc, mà vây trước nhà gỗ.
Là Lưu Hòa mang theo đệ tử.


"Ngươi cũng giám, nữ nhân kia là nữ nhân đầu tiên ta thích, ngươi có thể làm sao quên. Nàng ta còn nói ngươi là đạo lữ của nàng, ngươi nghĩ ta ngốc?"
Lưu Hòa cầm quạt đóng lại ngước đầu lên trời cười. Lăng Thần suy nghĩ hóa ra là Hoa Vũ, ngươi không biết tên nàng còn nói nữ nhân ta thích.


"Lưu Hòa huynh đệ, ngươi cũng đừng nóng giận, nàng là ta đạo lữ. Nhưng huynh đệ cũng không biết tên nàng, cũng coi như hai người chúng ta không biết nhau."
Lưu Hòa không biết nói gì: "Ngươi."


Lưu Hòa hắn không nhịn nổi cơn tức giận, dùng trên tay cây quạt chỉ về hướng Lăng Thần: "Các ngươi cùng lên, đánh hắn tàn phế cho ta." bởi vì tông môn có quy định.
Không tỷ thí sinh tử, không thể đả thương giết ch.ết đối phương, nhưng đánh gãy chân mất đi tu luyện vẫn có thể.


Bởi vì không giết hại đối phương, nên cũng không coi như không vi phạm.
Xung quanh hắn mười mấy tên đệ tử lao đến.
"Vị đệ đệ, có hay bị mười mấy tên đệ tử này đánh." xung quanh nhiều đệ tử thấy đông người cũng tiến đến xem. Đều cảm thấy tội nghiệp cho Lăng Thần.


Lăng Thần ta còn chưa ra tay? Không nói lý lẽ liền muốn đánh nhau?
Một tên Luyện Khí cảnh nhất giai, lao gần đến tay phải chém ra một kiếm, sau lưng hắn cũng là hai tên đệ tử chạy bên cạnh hắn.
Chém ra hai đạo đao, Lăng Thần nhìn xung quanh không có sơ hở để trốn một chưa đạp xuống đất.


Ba tên đệ tử chém ra đều không chúng, mà ngơ ngác.
Mặt ngơ ngác nhìn xung quanh, Lăng Thần trên mái nhà cũng không ngồi yên, hắn từ trên cao nhảy xuống gần đến ba vị đệ tử ngơ ngác, Lăng Thần đáp xuống một cước đá.


Ba người thụ thương, lăn vài vòng ngã nhào trên đất ngất đi, làm xung quanh đệ tử vây quanh cũng nhìn thấy.
Từ mười bảy đệ tử vây quanh đánh hắn, chỉ còn mười bốn, Lưu Hòa rất tức giận: "Các ngươi cùng lên giết hắn cho ta." mười bốn tên đệ tử nghe vậy, bước đến nhanh chóng.


Cầm đao, cầm kiếm, đều hướng Lăng Thần mà công kích, hắn thân hình uyển chuyển xuyên qua mấy người, xuất hiện trước mặt Lưu Hòa, nở một nụ cười.
Một quyền đánh mặt hắn nghiêng ra bên phải, Lưu Hòa răng cũng theo đó mà bay ra một cái, máu theo đó văng ra từ miệng hắn.


Lưu Hòa bị một quyền bay đi ra phía bên phải, xoay người một vòng rồi ngã nhào trên đất, dùng tay nắm lấy một bên mặt sợ rằng mặt nạ nam nhân rơi ra.
Lưu Hòa bản thân bí mật, không muốn tiết ra tức giận.


"Mấy tên phế vật nhà ngươi, lên đánh hắn cho ta." mười bốn tên đệ tử mới thất thần lại, nhìn đại ca bị đánh như vậy.
Hướng Lăng Thần công kích hét to: "Báo thù cho đại ca." mười bốn tên đồng loạt xông lên.
Cách đó không xa, Hoa Vũ cùng bốn tỷ muội đang đi dạo.


Nhìn về phía xa xa, khu vực nhà ở của đệ tử. Thấy một đám đông lòng hiếu kỳ, dừng lại quay đầu bước tới.
Hoa Vũ cùng tứ tỷ muội, vừa đi đến đông người làm tứ tỷ muội, không thể nhìn thấy bên trong là cái gì?


"Các vị đệ tử tránh ra." bởi vì uy danh của tứ tỷ muội cũng không phải dạng vừa.
Mấy tên đệ tử vây xung quanh lui ra xa, đều tránh ra tứ tỷ muội nàng. Trước mắt là Lăng Thần cùng giao thủ Lưu Hòa.
Lưu Hòa hắn đứng dậy lui ra sau, ngồi xuống vận công chữa thương. Mười bốn tên đệ tử nhanh chóng chạy đến.


Bốn tên đệ tử, mặc trên mình màu xanh y phục đệ tử.
Bốn người nhảy lên cao. Bốn người đều giống nhau động tác hướng Lăng Thần chém xuống. Lăng Thần quay người, mặt hắn cũng thấy rõ vẻ tức giận.
Hoa Vũ trong đám đệ tử run rẩy, thân là đại tỷ nàng nhìn thấy vậy.


"Ngũ muội, ngươi bình tĩnh hắn sẽ không sao, ta có thể nhìn thấy rõ. Hắn cảnh giới siêu việt mười bốn tên kia."






Truyện liên quan