- Chương 1: Khoảng cách
- Chương 2: Bệnh trạng
- Chương 3: Sân bóng
- Chương 4: Buổi tối
- Chương 5: Thẳng thắn
- Chương 6: Đưa nước
- Chương 7: Phòng thay đồ
- Chương 8: Lớp học
- Chương 9: Mèo con
- Chương 10: Phòng vẽ tranh
- Chương 11: Con lai
- Chương 12: Yêu sớm
- Chương 13: Sàm Sàm
- Chương 14: Đi dạo
- Chương 15: Thử xem
- Chương 16: Có ngốc hay không
- Chương 17: Mèo con 2
- Chương 18: Thư viện
- Chương 19: Đến rồi
- Chương 20: Bảo bảo
- Chương 21: Quà cảm ơn
- Chương 22: Ném rổ
- Chương 23: Say rượu
- Chương 24: Nam thần
- Chương 25: Quay lại
- Chương 26: Chơi game
- Chương 27: Đào hoa và hũ giấm
- Chương 28: Xác định
- Chương 29: Chút không thoải mái kì lạ
- Chương 30: Giải thích
- Chương 31: Bắt đầu
- Chương 32: Chạy 1000m
- Chương 33: Lẽ nào lại thế
- Chương 34: Ballade pour Adeline
- Chương 35: Sao trên người anh thơm quá?
- Chương 36: Thanh xuân
- Chương 37: Đẩy một cái thật mạnh
- Chương 38: Hôn
- Chương 39: Vô cùng khó chịu
- Chương 40: Sao chú rể lại không phải là tôi?
- Chương 41: Rất thích rất thích
- Chương 42: Bảo bối nhỏ
- Chương 43: Cơm chó
- Chương 44: Nam sinh đơn thuần yêu đương như vậy sao?
- Chương 45: Chó độc thân đáng thương
- Chương 46: "Khoảng cách"
- Chương 47: Trên hay dưới
- Chương 48: Con trai
- Chương 49: Anh cần em
- Chương 50: Meo meo
- Chương 51: Tạ Tiểu Niên
- Chương 52: Hoa cát cánh
- Chương 53: Cách khác
- Chương 54: Dì
- Chương 55: "Anh ơi"
- Chương 56: Cái nào màu đen?
- Chương 57: Họ hàng
- Chương 58: Chúc mừng năm mới
- Chương 59: Ăn lẩu
- Chương 60: Bại lộ
- Chương 61: Ước nguyện
- Chương 62: PN 1: Phương pháp trị lưu manh
- Chương 63: PN2: Đàn dương cầm
- Chương 64: PN 3: Danh phận hợp pháp
Văn án:
Tạ Gia Nhiên mắc chứng khao khát da thịt nhẹ nhưng mắc bệnh sạch sẽ rất nặng, chỉ cần muốn bắt tay người khác trước hết cũng phải nghĩ xem mình có mang khăn ướt theo không.
Cứ thế, mỗi khi chứng khát da thịt tái phát, cậu chỉ có thể miễn cưỡng dùng giấc ngủ để thôi miên chính mình, may mà cậu bị nhẹ, không tính là quá khó chịu.
Nhưng mà trạng thái này từ sau khi Lương Túc Niên dọn vào ký túc xá liền vô tình bị phá vỡ.
Vậy mà cậu lại không bài xích người này tới gần.
Thậm chí khi Lương Túc Niên vừa chơi bóng rổ xong, vén vạt áo đứng ở bên ngoài sân uống nước, cậu không thể kìm chế mà sinh ra một loại kích động muốn được hắn ôm vào trong ngực.
Giải pháp ngủ tuyên bố mất tác dụng, chứng khát da thịt của cậu càng nặng thêm.
...
Đêm khuya một ngày nào đó, vì nóng đến mất ngủ mà Lương Túc Niên cởi trần đứng hóng mát, tại ban công ngơ ngác mắt to trừng mắt nhỏ với Tạ Gia Nhiên.
"Cái gì?" Lương Túc Niên cảm thấy mình bị nóng đến váng đầu nên nghe nhầm rồi.
Cái tên xưa nay được xưng là không dính khói bụi trần gian, nhìn bạn cùng phòng như hắn một cái cũng như đang bố thí, sao lại nói những lời này với hắn???
Tạ Gia Nhiên trầm mặc một lát.
Cậu dùng âm thanh bình tĩnh đều đều nói lại một lần, nỗ lực trấn tĩnh, còn có chút tự giận bản thân mình.
"Lương Túc Niên, cậu có thể ôm tôi một chút không?"
Thả thính người ta mà không biết, sủng người yêu, dương quang công X mắc bệnh sạch sẽ nặng, mỹ nhân lạnh lùng thụ
Tạ Gia Nhiên mắc chứng khao khát da thịt nhẹ nhưng mắc bệnh sạch sẽ rất nặng, chỉ cần muốn bắt tay người khác trước hết cũng phải nghĩ xem mình có mang khăn ướt theo không.
Cứ thế, mỗi khi chứng khát da thịt tái phát, cậu chỉ có thể miễn cưỡng dùng giấc ngủ để thôi miên chính mình, may mà cậu bị nhẹ, không tính là quá khó chịu.
Nhưng mà trạng thái này từ sau khi Lương Túc Niên dọn vào ký túc xá liền vô tình bị phá vỡ.
Vậy mà cậu lại không bài xích người này tới gần.
Thậm chí khi Lương Túc Niên vừa chơi bóng rổ xong, vén vạt áo đứng ở bên ngoài sân uống nước, cậu không thể kìm chế mà sinh ra một loại kích động muốn được hắn ôm vào trong ngực.
Giải pháp ngủ tuyên bố mất tác dụng, chứng khát da thịt của cậu càng nặng thêm.
...
Đêm khuya một ngày nào đó, vì nóng đến mất ngủ mà Lương Túc Niên cởi trần đứng hóng mát, tại ban công ngơ ngác mắt to trừng mắt nhỏ với Tạ Gia Nhiên.
"Cái gì?" Lương Túc Niên cảm thấy mình bị nóng đến váng đầu nên nghe nhầm rồi.
Cái tên xưa nay được xưng là không dính khói bụi trần gian, nhìn bạn cùng phòng như hắn một cái cũng như đang bố thí, sao lại nói những lời này với hắn???
Tạ Gia Nhiên trầm mặc một lát.
Cậu dùng âm thanh bình tĩnh đều đều nói lại một lần, nỗ lực trấn tĩnh, còn có chút tự giận bản thân mình.
"Lương Túc Niên, cậu có thể ôm tôi một chút không?"
Thả thính người ta mà không biết, sủng người yêu, dương quang công X mắc bệnh sạch sẽ nặng, mỹ nhân lạnh lùng thụ