Chương 24
Nhìn thấy Nghiêm Thừa Trì ra về, bỏ lại Hạ Trường Duyệt, cô ta không thể che giấu sự đắc ý bên khóe miệng.
"Chuyện của tôi không đến lượt cô lo, mặt cô mới tiêm botox nên cẩn thận bảo vệ thì hơn. Tôi sợ tạt thêm mấy ly bia nữa, khán giả sẽ không nhận ra cô mất."
Hạ Trường Duyệt nhìn Giang Minh Na bám dai như đỉa, nhăn mày.
"Cô đừng có mà không biết xấu hổ!" Giang Minh Na giống như bị giẫm phải chân, lập tức xù lông, quay đầu nhìn về phía đạo diễn.
"Đạo diễn Vương, ông vẫn chưa biết đúng không? Người phụ nữ này đã đắc tội với cậu Trì, đừng nói là kịch bản của cô ta, mà ai đến gần cô ta cũng đều sẽ xui xẻo theo. Vì cô ta mà ba mẹ cô ta bây giờ mới sống dở ch.ết dở nằm trong bệnh viện, tôi khuyên ông nên tránh xa cô ta ra, kẻo rước họa vào thân…"
"Giang Minh Na, cô nói đủ chưa?"
Hạ Trường Duyệt nắm chặt tay mình, sa sầm mặt.
Bốn năm nay cô đã nghe chán những lời mỉa mai của Giang Minh Na, nhưng người khác thì không giống thế.
Nhìn đạo diễn Vương vì những lời Giang Minh Na nói mà thần sắc bắt đầu trở nên do dự, Hạ Trường Duyệt thật muốn chặn miệng cô ta lại.
Nếu không thể thuận lời đàm phán kịch bản trong tay, thì với số tiền cô đang có, không thể nào chi trả chi phí điều trị cho ba mẹ quá lâu.
"Sao hả, đồ sao chổi, hại người nhà sống dở ch.ết dở, còn không cho người khác nói sao?" Giang Minh Na búng ngón tay, vô cùng đắc ý.
"Hạ Trường Duyệt, đừng tưởng rằng có thể viết được vài kịch bản là có thể đầu cơ kiếm lợi. Trong mắt cậu Trì, cô chẳng qua chỉ là chiếc giày rách anh ấy từng mang thôi, không thèm nhìn cô lâu hơn một cái. Muốn hợp tác với Tập đoàn Nghiêm thị, cô xứng sao?"
"…"
Hạ Trường Duyệt nhăn chặt mày, tay cầm kịch bản âm thầm nắm chặt.
Lời của Giang Minh Na lần nào cũng khiến cô nhớ đến hình ảnh Nghiêm Thừa Trì xoay người rời đi lúc nãy, ngực cô ngột ngạt vô cùng khó chịu.
Đạo diễn Vương ở bên cạnh nghe vậy, càng không thể vì cô mà đắc tội với Nghiêm Thừa Trì được.
"Cô Hạ, xem ra việc hợp tác của chúng ta phải tạm thời gác lại một thời gian, đợi lần sau có cơ hội…"
"Đạo diễn Vương, ông đã xem qua kịch bản của tôi rồi, tôi hi vọng ông có thể cho tôi một cơ hội, để tôi thử đi thuyết phục nhà đầu tư." Hạ Trường Duyệt cắt ngang lời từ chối của đạo diễn, tranh nói trước.
Đạo diễn Vương sững sờ: "Cô định thuyết phục nhà đầu tư bằng cách nào?"
Lúc nãy cậu Trì còn không muốn nhìn thấy cô nữa là.
Không ai vì một biên kịch nhỏ bé như cô mà đi đắc tội với một nhà đầu tư giậm chân là có thể gây chấn động cả giới tài chính.
"…"
Cô đâu biết phải thuyết phục Nghiêm Thừa Trì bằng cách nào, cô chỉ biết rằng, nếu hôm nay cô không thể đàm phán chuyển nhượng bản quyền kịch bản thành công thì ngày mai cả giới showbiz sẽ biết cô đắc tội với Nghiêm Thừa Trì.
Đến lúc đó, dù kịch bản trong tay cô có hay đến mấy cũng không có người dám mua.
"Cô Hạ, kịch bản của cô quả thật rất hay, nhưng rất xin lỗi, tôi sợ là không thể ký hợp đồng với cô được, cô tìm người khác đi." Gương mặt nghiêm túc dè dặt của đạo diễn Vương hiện lên vẻ sốt ruột. Nguồn : we btruy en onlin ez.com
"Đạo diễn Vương…"
"Gọi đạo diễn Vương thân thiết quá nhỉ? Sao hả, tưởng mình có vài phần nhan sắc nên muốn chơi trò quy tắc ngầm, nhờ đạo diễn nói giúp cô?" Giang Minh Na nắm bắt cơ hội, lại bất chợt mỉa mai.
Cô ta kéo áo tắm, nhìn về phía đạo diễn.
"Đạo diễn Vương, chúc mừng ông đã đưa ra một quyết định đúng đắn. Người phụ nữ như cô ta, chuyện gì cũng có thể làm chỉ để được thăng tiến. Nếu như lọt đến tai cậu Trì, để anh ấy tưởng quan hệ giữa ông và cô ta rất thân thiết, vậy thì không tốt đâu."
"Giang Minh Na!" Hạ Trường Duyệt đã sắp không giữ được vẻ bình tĩnh trên mặt nữa rồi.
"Tôi nói có gì sai à? Chẳng phải cậu Trì chán ghét cô đến tận xương tủy sao? Nếu bây giờ cô có thể khiến anh ấy quay lại, nói sao cho Tập đoàn Nghiêm thị muốn ký hợp đồng với kịch bản của cô, hợp tác cùng cô, thì tôi sẽ lập tức dập đầu nhận lỗi với cô."