- Chương 1: Trở về
- Chương 2: Nữ thừa phụ nghiệp
- Chương 3: Hẹn hò
- Chương 4: Vũ hội Triệu Gia
- Chương 5: Tình yêu cuồng nhiệt
- Chương 6: Tình biến
- Chương 7: Hoa hồng đỏ, hoa hồng trắng
- Chương 8: Ám toán
- Chương 9: Nỗi đau chia ly
- Chương 10: Đêm chi hội
- Chương 11: Lễ vật
- Chương 12: Quá yêu
- Chương 13: Mùa xuân Bắc Bình
- Chương 14: Nổi sóng
- Chương 15: Bụi
- Chương 16: Ám lưu dũng động
- Chương 17: Người gây họa
- Chương 18: Chấp niệm
- Chương 19: Nếu còn có ngày mai
- Chương 20: Cảm ơn tình yêu
- Chương 21: Hào môn sâu như biển
- Chương 22: Hôn lễ màu đen
- Chương 23: Từ nay về sau nhà họ Tiêu là người qua đường
- Chương 24: Đắm chìm trong mộng
- Chương 25: Thứ xa cách lâu ngày sẽ như sao Hôm và sao Mai
- Chương 26: Chờ đợi
- Chương 27: Nói em yêu anh
- Chương 28: Kinh biến bến Thượng Hải
- Chương 29: Giao chiến
- Chương 30: Ân oán tình thù
- Chương 31: Sinh mệnh mới
- Chương 32: Gợn sóng
- Chương 33: Ra khơi
- Chương 34: Câu chuyện nhỏ
- Chương 35: Ngoại truyện 1: Thanh mai trúc mã
- Chương 36: Ngoại truyện 2: Không cần chờ đợi
- Chương 37: Ngoại truyện 3: Loạn thế hoa nhan
- Chương 38: Ngoại truyện 4: 8CJ
- Chương 39: Ngoại truyện 5: Những năm tháng hồn nhiên trong sáng
- Chương 40: Ngoại truyện 6: Tự bạch của tôi
Bất luận em là ai, yêu là yêu.
Phải ! Chỉ như thế tình yêu lúc nào cũng ích kỷ bởi lẽ đã san sẻ thì không còn là thế giới của cả hai.
Có thể mọi người cũng yêu cô nhưng anh, anh đã yêu có hết mình, không phải chỉ tình cờ lướt qua nhau mà là cả đời cùng gắn bó. Anh sẽ mãi chỉ yêu mình em
Cô và anh không đơn giản chỉ là yêu mà còn là định mệnh và lẽ sống, họ là sinh mệnh của nhau dù gì xảy ra đi nữa.
Có thể là bốn năm trời anh đằng đẵng chờ mong, là phút giây trao thân trao trái tim hẹn ước nhưng trong thâm tâm vẫn là những mảnh ký ức vẹn nguyên không tách rời.
Đại Lê và Tiêu Hữu Thành đã cùng nhau vượt qua bao sóng gió để cùng viết tiếp đoạn tình yêu dang dở.
Cô và anh, bất luận là bây giờ hay mãi về sau, họ sẽ không lời xa, bởi vì yêu