Chương 52: Cường bạo, dục vọng
Lúc tỉnh lại, mặc dù ở trên giường, tứ chi lại bị thủ pháp trói không thể giãy dụa cố định.
Vệ Thanh Phong biết năng lực của Trạch Ninh, ở phương diện bảo vệ hắn không dám có một tia lười biếng buông thả.
Cảm thụ mềm mại dưới thân, Trạch Ninh biết miệng vết thương trên người nhất định được bôi thuốc, Vệ Thanh Phong sẽ không để cho y ch.ết đi dễ dàng như vậy.
Xem tư thế này, Vệ Thanh Phong là muốn thực tiễn trò chơi dạy dỗ kia, thật đúng là chưa tới phút cuối chưa thôi.
Trạch Ninh không thể không thừa nhận kỳ thật chính mình là có một chút sợ hãi, chỉ cần là đau đớn thì không sao, y có thể chịu đựng. Nhưng thêm tính cùng dục thì sao? Khi ở cùng một chỗ với Ngô Hạo thân thể của y quả thật bị cải tạo, y sẽ ở trong lúc chịu ngược được đến khoái cảm, ở trong lăng nhục tìm kiếm giải phóng. Muốn ức chế loại dục vọng bản năng này của thân thể, so với chịu đựng đau đớn càng khó.
Chỉ có hể hi vọng kỹ xảo của Vệ Thanh Phong không cần quá tốt.
Lúc cửa bị đẩy ra, trên tay Vệ Thanh Phong không có roi. Hắn nhìn thoáng qua Trạch Ninh đã tỉnh lại liền bắt đầu nằm ở trên người Trạch Ninh bắt đầu ɭϊếʍƈ cắn, từ vành tai đến xương quai xanh, hắn dùng hết tất cả kỹ xảo đến khiêu khích ȶìиɦ ɖu͙ƈ của Trạch Ninh. Tay hắn thành thạo đặt ở trên phân thân của Trạch Ninh mà xoa nắn, lại ngay lúc phân thân no đủ ướt át lại bóp mạnh một cái, làm cho Trạch Ninh đau đến không thể tự chủ mà kêu lên. Hắn dùng hành động nói cho Trạch Ninh, hắn là nghiêm túc, hắn muốn đánh nát Trạch Ninh, làm cho Trạch Ninh trở thành nô lệ của hắn.
Trạch Ninh thực không thích vuốt ve của Vệ Thanh Phong, y là đồ vật của Ngô Hạo, trừ bỏ Ngô Hạo không ai có thể chạm vào y! Nhưng y lại không thể không thừa nhận, càng thật đáng buồn là thân thể thế nhưng ở dưới loại vuốt ve này nổi lên phản ứng. Cho dù đem hết toàn lực áp chế dục vọng, nhưng phân thân vẫn là đứng thẳng lên, nụ hoa dần dần trở nên cứng rắn, ȶìиɦ ɖu͙ƈ bắt đầu làm đầu óc sũng nước.
Vệ Thanh Phong không biết Trạch Ninh có bao nhiêu cám ơn cú bóp mạnh kia của hắn. Phân thân ở bên bờ bùng nổ làm cho Trạch Ninh vô cùng bối rối, dục vọng của y là của Ngô Hạo, không có mệnh lệnh của Ngô Hạo y không thể tới cao trào, y không muốn vi phạm mệnh lệnh của Ngô Hạo! Cú bóp không chút lưu tình kia của Vệ Thanh Phong, dùng đau đớn đem Trạch Ninh từ bên bờ cao trào kéo lại, làm cho dục vọng mà y liều mạng ngăn cản dần bình ổn xuống.
Vệ Thanh Phong dùng đầu lưỡi đùa bỡn thù du trước ngực Trạch Ninh, tay đã muốn hướng xuống cúc huyệt của Trạch Ninh mà tìm kiếm. Khi ngón tay của hắn tiến vào, hắn rõ ràng cảm giác được thân thể của Trạch Ninh cứng đờ, còn có chút sợ hãi.
Trạch Ninh biết y trốn không thoát, nhưng vẫn không chịu khống chế mà bắt đầu giãy dụa. Khối thân thể này là thuộc về Ngô Hạo, trừ bỏ Ngô Hạo ai cũng không thể chạm vào, thân thể y sao có thể cất chứa dục vọng của những người khác?
Trạch Ninh biết Ngô Hạo tuyệt đối sẽ không bởi vì vậy mà vứt bỏ y, nhưng y không thuyết phục được bản thân, y không thể dùng thân thể dơ bẩn đi hầu hạ chủ nhân của y!
“Vệ Thanh Phong!” Từ lúc bị bắt tới này Trạch Ninh lần đầu tiên mất phong độ rống to, “Vệ Thanh Phong! Anh làm như vậy cũng không chiếm được tôi! Sẽ chỉ làm tôi càng chán ghét anh! Hận anh!”
“Ninh, cậu khẩn trương.” Vệ Thanh Phong vừa tiếp tục động tác trên tay vừa nói, “Cậu khẩn trương đã nói lên tôi làm đúng rồi, đây là nhược điểm của cậu, cậu sợ hãi bất trung với Ngô Hạo. Cậu cùng tôi đều biết, chỉ cần không ngừng gây áp lực lên nhược điểm, điểm kia sẽ trở thành bắt đầu làm cho cả người hỏng mất. Ninh, tôi nhất định phải có được cậu, cho dù là lợi dụng cảm tình mà cậu dành cho người khác.”
Vệ Thanh Phong vừa dứt lời, phân thân liền nặng nề đi vào.
Hậu huyệt khuếch trương cũng không hoàn toàn, Trạch Ninh cảm thấy một trận đau nhức. Mãnh liệt đau đớn làm thần trí của y thanh tỉnh một chút.
Chính mình không nên kích động như vậy, này chỉ biết bại lộ nhược điểm của mình, làm cho Vệ Thanh Phong càng thêm đắc ý. Không phản ứng mới là biện pháp tốt nhất.
Trạch Ninh hạ quyết tâm, bất luận Vệ Thanh Phong ở trong cơ thể của mình va chạm thế nào cũng không cổ họng một tiếng. Y cắn chặt môi của mình, dùng đau đớn không cho bản thân bị ȶìиɦ ɖu͙ƈ mê loạn, đạt tới cao trào. Chỉ cần y còn sống, y sẽ không tiếc hết thảy đi tuân thủ mệnh lệnh mà Ngô Hạo ban cho y. Y không thể bảo trì thân thể trong sạch, ít nhất có thể cam đoan dục vọng trung thành.
Khi Vệ Thanh Phong ở trong cơ thể Trạch Ninh phát tiết ra mới phát hiện, người dưới thân của hắn vẫn luôn không có đáp lại hắn chút nào. Tuy rằng dục vọng của Trạch Ninh do tuyến tiền liệt bị kích thích mà đứng thẳng, lại một giọt cũng không phát tiết.
Vệ Thanh Phong nhìn đến Trạch Ninh nhẫn nại mà cắn nát môi, lửa giận liền cọ cọ chạy lên. Cậu thế nhưng duy hộ tên nam nhân kia đến mức như vậy!
Dục vọng của nam nhân có bao nhiêu khó nhẫn nại, Vệ Thanh Phong là biết đến, Trạch Ninh không phải tính lãnh cảm, y muốn áp chế dục vọng so với chịu được đau đớn muốn khó gấp trăm ngàn lần. Nhưng y vẫn làm như vậy, y vẫn vì Ngô Hạo mà làm như vậy!
Hiện giờ trong lòng Vệ Thanh Phong chỉ có ghen tị, điên cuồng mà ghen tị. Hắn ghen tị Ngô Hạo có thể có được một Trạch Ninh như vậy, một Trạch Ninh toàn tâm toàn ý vì hắn như vậy. Vì cái gì? Vì cái gì cậu có thể đối Ngô Hạo trả giá nhiều như vậy, đối tôi lại không nhìn liếc mắt một cái?!
Từ nhỏ muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, Vệ Thanh Phong sẽ không hiểu rõ được nội tâm của Vệ Thanh Phong. Hắn lại càng không giống như Ngô Hạo mà đi lý giải Trạch Ninh, vì Trạch Ninh mà suy nghĩ. Đối với thứ mà mình muốn, cho tới bây giờ hắn chỉ có một động tác – cướp đoạt.
Hiện tại hắn đúng là đem Trạch Ninh trói vào trên giường của mình, nhưng vậy thì thế nào? Trong lòng Trạch Ninh tràn đầy đều là nghĩ đến một người nam nhân khác.