- Chương 1: Bạn cùng bàn mới
- Chương 2: Phạt đứng
- Chương 3: Đọc lớn tiếng
- Chương 4: Chơi bóng
- Chương 5: Cho mượn sách
- Chương 6: Trả ơn
- Chương 7: Hiểu nhầm
- Chương 8: Đồ CẶN BÃ!
- Chương 9: Cãi nhau
- Chương 10: Kỳ kiểm tra
- Chương 11: Dạy kèm
- Chương 12: Bị ốm
- Chương 13: Gặp phải phụ huynh
- Chương 14: Làm bài kiểm tra
- Chương 15: Ước nguyện
- Chương 16: Đi siêu thị
- Chương 17: Chuyến dã ngoại
- Chương 18: Cá nướng
- Chương 19: Đi câu cá
- Chương 20: Trốn đi chơi
- Chương 21: Kỳ nghỉ đông
- Chương 22: Có thai
- Chương 23: Gặp nguy
- Chương 24: Bị thương
- Chương 25: Đừng đùa nữa
- Chương 26: Tạm biệt
- Chương 27: Trưởng thành
- Chương 28: Trùng phùng
- Chương 29: Chỉ là bạn
- Chương 30: Không phải người như vậy
- Chương 31: Tặng hoa
- Chương 32: Bữa cơm
- Chương 33: Cuộc họp báo
- Chương 34: Lòng hỗn loạn
- Chương 35: Chúng ta thử một chút đi
- Chương 36: Mặn nồng
- Chương 37: Ghen
- Chương 38: Hãm hại
- Chương 39: Nổi sóng
- Chương 40: Sóng gió
- Chương 41: Sau cơn mưa
- Chương 42: Trời lại sáng
- Chương 43: Chọn lựa
- Chương 44: Điều bất ngờ
- Chương 45: Đấu tranh
- Chương 46: Quyết định
- Chương 47: Bên em
- Chương 48: Bằng lòng gả cho anh
Bạn đang đọc truyện Có Thời Hạn của tác giả Chiếu Thành. Sau khi thi cuối kì xong, anh mang dáng vẻ lãng đãng kia nói với cô:
"Tôi đã bị gãy một cái xương sườn vì cậu rồi đấy, cậu lấy gì bồi thường cho tôi đây, hay là cậu làm bạn gái tôi đi."
Hứa Hân tưởng anh nói giỡn, cô nói: "Đừng đùa nữa."
Rất nhiều năm sau, họ gặp lại nhau trong một buổi họp báo quốc tế, vẫn với tư cách bạn bè.
Cô uống rượu, Sầm Bắc Đình tỏ tình với cô một lần nữa: "Anh nói thật đấy, em tin là thật một lần thôi được không?"
Hứa Hân mệt rồi, cô nói: "Được."
Họ ở bên nhau.
Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Y Vương Vạn Dặm Truy Thê hay Điện Đức Hoàng.