- Chương 1: Chớ có chửi ông trời
- Chương 2: Thiếu nữ gánh củi
- Chương 3: Dòng dõi thư hương
- Chương 4: Chủ nhà đòi nợ
- Chương 5: Sơn trà hại người
- Chương 6: Tả lang trung xem bệnh
- Chương 7: Bệnh do sơn trà
- Chương 8: Huệ dân đường
- Chương 9: Kiếm tiền không phải dễ
- Chương 10: Bữa cơm đạm bạc
- Chương 11: Lối thoát ở đâu?
- Chương 12: Một đêm khó ngủ
- Chương 13: Giếng nước bên sông
- Chương 14: Ngu lâu dốt dai khó đào tạo (1)
- Chương 15: Ngu lâu dốt dai khó đào tạo (2)
- Chương 16: Hương cỏ mùa xuân
- Chương 17: Người bệnh không tin, thần y chịu chết
- Chương 18: Phương thuốc bí truyền
- Chương 19: Thế mà ra được?
- Chương 20: Qua cầu rút ván
- Chương 21: Mỹ nữ dưới ánh đèn
- Chương 22: Lại một đêm khó ngủ
- Chương 23: Thử một phen
- Chương 24: Vẫn còn quá đơn thuần
- Chương 25: Làm linh y
- Chương 26: Mai thôn trị bệnh (1)
- Chương 27: Mai thôn trị bệnh (2)
- Chương 28: Mai thôn trị bệnh (3)
- Chương 29: Mai thôn trị bệnh (4)
- Chương 30: Con sóc nhỏ đáng thương
- Chương 31: Khoản thu nhập bất ngờ
- Chương 32: Gà trống nuôi con
- Chương 33: Buổi sáng bên giếng nước
- Chương 34: Nàng tên Tang Tiểu Muội
- Chương 35: Trong thuốc có độc
- Chương 36: Từ nay gọi nó là Bi Vàng
- Chương 37: Thuốc không thể uống tùy tiện
- Chương 38: Hai cái bánh bao nóng
- Chương 39: Vì sao thấy bệnh không chữa? (1)
- Chương 40: Vì sao thấy bệnh không chữa? (2)
- Chương 41: Lại thay kèo đổi cột
- Chương 42: Chẳng lẽ hoàng kỳ hiệu quả ngang nhân sâm?
- Chương 43: Lão linh y lại hiển linh
- Chương 44: Quên mất rồi
- Chương 45: Sáng 30 Tết
- Chương 46: Tới nhà cảm tạ
- Chương 47: Chuyển ngoặt (1)
- Chương 48: Chuyển ngoặt (2)
- Chương 49: Chuẩn bị đón Tết
- Chương 50: Viết câu đối
- Chương 51: Dòng dõi quan hoạn
- Chương 52: Cách mạng còn lâu mới thành công
- Chương 53: Vậy là Tết rồi đấy
- Chương 54: Du ngoạn đầu năm (1)
- Chương 55: Du ngoạn đầu năm (2)
- Chương 56: Bệnh tái phát không rõ nguyên cớ
- Chương 57: Được chiêu đãi
- Chương 58: Lại thêm một người phát bệnh
- Chương 59: Đại độc trị bệnh
- Chương 60: Tìm ra nguồn cơn
- Chương 61: Chỉ có thể tận lực
- Chương 62: Lại tới Miêu gia
- Chương 63: Kho tàng trên núi (1)
- Chương 64: Kho tàng trên núi (2)
- Chương 65: Kho tàng trên núi (3)
- Chương 66: Tiến được một bước
- Chương 67: Bán thuốc
- Chương 68: Bào chế dược liệu
- Chương 69: Cùng tắc tư biến
- Chương 70: Tính đường làm giàu
- Chương 71: Thiên hạ chẳng thái bình
- Chương 72: Tiểu Muội bệnh rồi (1)
- Chương 73: Tiểu Muội bệnh rồi (2)
- Chương 74: Lão giả ở quán trà (1)
- Chương 75: Lão giả ở quán trà (2)
- Chương 76: Lão giả ở quán trà (3)
- Chương 77: Cây sinh tiền của Tang gia
- Chương 78: Khuê phòng khám bệnh (1)
- Chương 79: Khuê phòng khám bệnh (2)
- Chương 80: Thuốc tốt chả ai cần (1)
- Chương 81: Thuốc tốt chả ai cần (2)
- Chương 82: Đông khách
- Chương 83: Xem đất
- Chương 84: Cơ hội cuối cùng (1)
- Chương 85: Cơ hội cuối cùng (2)
- Chương 86: Khó nhận mỹ nhân ân
- Chương 87: Tranh giành
- Chương 88: Sự cố đêm khuya
- Chương 89: Sự cố đêm khuya (2)
- Chương 90: Bàn chuyện làm ăn (1)
- Chương 91: Bàn chuyện làm ăn (2)
- Chương 92: Được một bài học
- Chương 93: Thu hoạch ngoài dự liệu
- Chương 94: Chủ nợ tới nhà (1)
- Chương 95: Chủ nợ tới nhà (2)
- Chương 96: Chủ nợ tới nhà (3)
- Chương 97: Không trả được tiền thì lên quan
- Chương 98: Tiểu Muội cứu viện
- Chương 99: Ân tình khó đền đáp
- Chương 100: Lão ca đây họ Tiêu, ngoại hiệu Phi Thử!
Nói tới Mộc Dật có lẽ đa phần bạn đọc không còn lạ nữa, từ Nạp Thiếp Ký tới Hình Danh Sư Gia, Tống Y ... Mộc Dật tạo nên tên tuổi của mình cùng phong cách truyện riêng biệt. Cùng thưởng thức tác phẩm Đại Đường Tiểu Lang Trung, bộ truyện mang đậm nét đặc trưng của tác giả, qua lời văn của dịch giả gạo cội lanhdiendiemla.
Những năm đầu Đại Đường khai quốc, trong huyện thành Thạch Kính có một hiệu thuốc tên Quý Chi Đường, chủ hiệu thuốc Tả Quý y thuật bình thường, thê tử Lương thị nhu nhược nhút nhát, nhi nữ đanh đá thương đệ đệ, cả nhà sinh hoạt hết sức gian nan, hiệu thuốc ít khách đổ bể tới nơi. Cuối năm rồi trong nhà chỉ có banh bao đen trộn rau dại, còn bị chủ nhà đòi nợ, không nộp được tiền sẽ đuổi khỏi nhà ...
Tả Thiếu Dương là nhi tử độc nhất của nhà đó, từ đây y bước trên con đường hành y đầy chông gai, cũng không thiếu bóng hồng bầu bạn.
*** Truyện có rất nhiều chi tiết không theo nguyên tác.