Chương 12: Ai cũng có mục đích riêng

Mọi chuyện đang phát triển quá nhanh, vượt khỏi tầm kiểm soát của bọn mình, ai mà có thể tưởng tượng được người vợ sắp cưới của DK lại cũng giống như anh, đều là dân đồng tính hả?


Ăn cơm cùng ba người đồng tính này mình có cảm giác không an toàn, nói chính xác thì ăn cơm với hai chàng gay thì bình thường, ít nhất sẽ không lo thất thân, mà mình có chịu thì hai người họ cũng tuyệt đối không thèm động vào. Nhưng nếu thêm một lesbian ngồi cùng thì lại là sự khác biệt vô cùng lớn, ánh mắt Anna nhìn mình giống như nhìn thấy miếng thịt béo ngậy vậy. Mẹ ơi, chẳng lẽ Thượng Đế định an bài để một lesbian tới cướp đi thân thể trong trắng mà con giữ gìn hơn hai mươi năm qua sao? Con không cần, không muốn đâu! Không muốn! Không muốn! Đánh ch.ết cũng không muốn!


Uy lực của thủy lôi mà Anna ném ra rất mạnh, mạnh đến mức làm cho DK trở nên ngu ngốc, mà DK lại không cùng cấp bậc với mình và Ryan. Lần đầu tiên mình gặp một cô gái bốc lửa nhưng thực ra lại là les.
Anna cười thật ngọt ngào, giống như việc cô ấy vừa nói chỉ là bàn về thời tiết thôi.


"Quả Quả, cậu kỳ thị đồng tính luyến ái sao?" Anna đột nhiên đặt tay lên mu bàn tay mình, ánh mắt đáng thương nhìn mình hỏi.


"Không, không phải vậy." Thật sự là mình không kỳ thị đồng tính nhưng không muốn một đồng tính tỏ tình với mình đâu. Cho dù "phụ nữ trước khi gặp được người con gái mình yêu thì đều cho rằng mình yêu đàn ông" thì cái lý luận này nhất định không thể áp dụng với mình được. Mình không thích sex toy! Không thích dưa chuột! Không thích củ cải! Lại càng không thích bạo cúc!


Ryan đúng là một người đàn ông dịu dàng, thấy mình bị người khác cợt nhả lập tức rút tay mình ra, còn dùng bàn tay khác xoa xoa lên mu bàn tay của mình. Mình biết hành động này là Ryan đang trừ độc cho mình chứ không phải chiếm tiện nghi.


available on google playdownload on app store


Nhìn hành động mờ ám của bọn mình, Anna nhướng mày, quay sang nhìn bọn mình rồi nhìn DK nói: "Em tưởng anh với Ryan mới là một đôi."
Ồ! Cô gái này nghĩ mình là Đắc Kỷ sao mà định châm ngòi ly gián?


"Rốt cuộc cô có ý gì?" Quả nhiên DK là người đáng tin nhất, nhưng dù sao DK có nghĩa vụ bảo vệ bí mật nhỏ nhỏ này.
"Ý của em chính là muốn anh cứ tiếp tục yêu đương với Ryan, em yêu Quả Quả là chuyện của em!"
"Vậy hôn sự của chúng ta. . . . . ."


"Nói thật thì em lưỡng giới, còn anh" Anna cố ý dùng ánh mắt sáng quắc để ăn thật nhiều đậu hũ của DK, còn dùng ngón tay đùa giỡn cằm anh ta, "Em không để ý anh đồng tính luyến ái đâu. Em có thể yêu anh, và kết hôn với anh, nhưng cũng có thể không kết hôn với anh, còn trực tiếp nói cho mọi người trong nhà biết chuyện giữa anh và Ryan để hai người có thể công khai ở bên nhau. Nhưng em có một điều kiện, đó là để Quả Quả trở thành người của em. Hì hì, cũng không lâu đâu, chỉ cần thuộc về em đến lúc em bay về Anh thôi. Thế nào? Điều kiện như vậy được chứ?" Nhìn Anna bình tĩnh như vậy chứng tỏ cô ấy đã tính toán từ trước.


Có thể mang chuyện này ra trao đổi được ư? Mình rất sợ DK nhẫn tâm bán mình.Anna đang nghĩ gì vậy, muốn bẻ cong mình sao?


Nói thật mình là người ngoài cuộc nghe lời đề nghị này của Anna còn xiêu lòng, huống chi Ryan và DK là nhân vật chính trong chuyện này. Không khống chế được cảm xúc, tay mình trong tay Ryan khẽ run run. Thật sự là mình rất sợ, trời mới biết được khi Anna này phấn khích thì sẽ giày vò người khác như thế nào. Ngộ nhỡ cô ấy thích S+M thì sao, nếu có dân chủ mà cho mình lựa chọn S hay M thì mình cũng không chọn, nhất định không chọn gì hết.


Đây là lần đầu tiên mình nhìn thấy trực tiếp người lưỡng giới, thì ra ngày thường họ cũng giống như người bình thường khác, nếu chỉ đánh giá sơ qua vẻ bề ngoài thì hoàn toàn không thể nhận ra bản chất thật sự của họ.


Liếc nhìn DK, vẻ mặt anh hơi thay đổi, có chút gì đó hưng phấn, và kèm theo cả mâu thuẫn. DK quay sang nói với Anna: "Giờ cô cứ về trước, đề nghị của cô, tối nay tôi sẽ cho cô câu trả lời."


Anna cũng biết miếng mồi mình đưa ra rất hấp dẫn. Chỉ cần làm theo yêu câu thì có thể giải quyết được vấn đề khó khăn của Ryan và DK, mà cô ấy còn ra mặt nói giúp. Đây chính là điều mà Ryan và DK đang rất cần.


Anna không phản đối khi DK nói cô về nhà chờ tin, chỉ cần DK đủ thông mình thì cô ấy tin chắc mình nắm phần thắng trong tay. Vì thế Anna thản nhiên cười chào mọi người, nhẹ nhàng đứng lên, dùng tốc độ ánh sáng cúi xuống hôn lên má mình một cái, sau đó cười rất chói mát còn nháy mắt với mình: "Quả Quả yêu, khi chỉ còn hai chúng ta, mình bảo đảm nhất định sẽ phục vụ cậu cho đến dục tiên dục tử (cực khoái)! DK, em đợi tin tốt lành của anh. Tạm biệt!"


Nhìn theo bóng dáng Anna đi về, nhớ lại giọng nói chắc như đinh đóng cột của cô ấy, mình cảm thấy lạnh hết sống lưng. Mình bị một lesbian đùa giỡn và cợt nhả. Ai dạy cho Anna câu "dục tiên dục tử" vậy?
"Chúng ta cần nói chuyện một chút." Lời nói của DK đã kéo suy nghĩ của mình về hiện tại.


Mình đờ đẫn nhìn DK, khi hai ánh mắt giao nhau, mình càng cảm thấy lạnh buốt. Ánh mắt DK nhìn mình rất nguy hiểm, giống như ánh mắt của kẻ buôn bán đang tìm cách dụ dỗ con mồi để đem nó đi bán.
Không biết anh ta có biết buôn người là hành vi phạm tội rất lớn không?


DK dùng "chúng ta" tức là bao gồm cả mình, hơn nữa mình còn là yếu tố rất quan trọng trong chuyện này.


Có lẽ nếu mình hi sinh sẽ đổi được hạnh phúc cho DK và Ryan, nhưng xin lỗi, cho tới bây giờ mình chưa từng có ý nghĩ muốn làm người tốt cả. Khi còn đi học mình chỉ phải tốn chút công sức để quét sân cho một người bạn mà mình còn thấy không vui nữa là bây giờ phải dùng thân thể để đổi lấy hạnh phúc cho người khác thì e rằng hơi khó.


Bọn mình rời nhà hàng chuyển qua chỗ có thể "nói chuyện một chút", vấn đề cần bàn là chuyện xấu trong nhà không muốn người ngoài nghe được, cho nên chỗ đó phải là nơi có thiết bị cách âm tốt nhất. Vì thế chúng mình đến KTV của Trần Mạch.


Tối nay Trần Mạch không đến quán, nhưng vì cả ba đều là khách VIP nên được nhận phục vụ ưu đãi đặc biệt. KTV được thiết kế cách âm cực tốt, cho dù bên trong có hò hét, gào rống gì thì cũng không ảnh hưởng đến người ở phòng bên canh, cũng không bị người đi ngoài hành lang nghe thấy.


Chả trách lần trước mình hát như vậy mà không có vị khách nào tố cáo, chứng tỏ hệ thống cách âm quá tốt.
Khi mình lấy lại tinh thần thì nghe thấy giọng nói mệt mỏi của DK nói với Ryan: "Chẳng lẽ lời đề nghị của Anna không làm Ryan động lòng sao?"


Từ lúc bắt đầu DK đã không giấu chuyện anh ta có động lòng với lời đề nghị của Anna, nhất định vì muốn cho chuyện của hai bọn họ thoát khỏi bế tắc mà DK đã suy nghĩ rất nhiều, nên bây giờ anh ta cảm thấy mệt mỏi là lẽ đương nhiên, hôm nay lại có một cách hiệu quả bày ra trước mắt, mình tin chắc DK không cam lòng mà bỏ qua đề nghị béo bở này.


Nhất định Ryan cũng xiêu lòng, ánh mắt của Ryan nhìn mình rất phức tạp. Cũng may Ryan vẫn còn chút lý trí, nói: "Nhưng mà chúng ta không thể quá ích kỷ như vậy được. . . . . ."
Nói rất hay nha! Mình muốn vỗ tay!
"Người không vì mình, trời chu đất diệt." DK đáp lại.


Những lời này. . . . . . rất đúng. Thật ra thì mình cũng luôn có quan niệm này. Người không vì mình trời chu đất diệt, nói cách khác con người luôn có con quỷ ích kỷ trong người.


Từ lúc ba người đến đây "nói chuyện một chút" nhưng mình vẫn không lên tiếng, không tiện đưa ra ý kiến là một chuyệ, chủ yếu là mình không biết nên nói gì vào lúc này. Mình tin chắc bọn họ biết mình không chấp nhận, dù sao cũng chẳng có người nào lại chấp nhận điều này, mình cũng tin bọn họ không đến mức vô tình vô nghĩa mà đẩy mình sang cho Anna.


Mình len lén nhìn DK rồi sang nhìn Ryan một chút, mình có thể tin tưởng bọn họ được không?
"Ryan, chúng ta đã không còn đường lui, DK cảm thấy đây là cơ hội hiếm có, nếu lần này mình bỏ qua e rằng sẽ không có cơ hội như vậy nữa."


Lời nói của DK rất có lý, giống như một người xinh đẹp như Anna không phải lúc nào cũng gặp được.
"Nhưng Ryan sợ người ấy không đồng ý." Ryan buồn bã nói.


Mình cho rằng ‘người ấy’ ở đây là chỉ mình, vì vậy hết sức phối hợp gật đầu một cái. Dĩ nhiên mình không đồng ý mà! Nhưng mà bọn họ không thèm chú ý đến cái gật đầu của mình.
"Chỉ cần Ryan hạ quyết tâm thì DK không sợ."
DK à, anh không sợ nhưng mà em sợ nha!


"Hơn nữa DK sẽ cùng Ryan đối mặt với chuyện này. Chúng ta đã bị số phận này trói buộc quá lâu rồi, cũng đã bỏ qua bao nhiêu niềm vui và hạnh phúc." DK xúc động nắm lấy tay Ryan, dịu dàng nói: "DK thực lòng yêu Ryan, cho nên DK không muốn rời xa người mình yêu say đắm, cuộc sống rất ngắn ngủi, nếu như không có Ryan thì cuộc sống này trở nên vô nghĩa, vì Ryan, DK sẽ làm mọi chuyện. DK đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng rồi, trở mặt thì trở mặt, dù sao DK đã sớm không coi trọng vị trí người thừa kế rồi. Còn Ryan thì sao?"


Lời thổ lộ của DK làm huyết áp mình tăng vọt lên, DK thật dũng cảm, chung tình, nhưng tại sao DK lại là gay?


Ryan cũng cảm động, đôi mắt rưng rưng nắm chặt tay DK, nói: "Vì DK, Ryan cũng chấp nhận nói rõ mọi chuyện với bà nội. Mặc dù có lỗi với cha mẹ đã mất, nhưng Ryan không muốn bán đi tình yêu của mình. Vì DK, Ryan sẽ mạnh mẽ hơn!"


Sau màn thổ lộ đầy xúc động thì hai người họ ôm hôn nhau thắm thiết, còn đầu óc mình quay cuồng, không biết nên làm gì lúc này. Chẳng lẽ ngay từ đầu DK đã không có ý định bán mình cho Anna ư? Chẳng lẽ ‘người ấy’ mà Ryan nói là chỉ bà nội Ryan chứ không phải nói mình sao? Chẳng lẽ DK đã quyết định sẽ ngả bài với người nhà rồi sao?






Truyện liên quan