Chương 35: Hai nữ xà nhân
Thời gian chậm rãi trôi qua, đã ba ngày kể từ khi Lâm Phong đi lên ma thú phi hành, trong những ngày này hắn chỉ tu luyện, luyện đan và nghỉ ngơi ở trên đây.
Ma thú có ghé thêm vài trạm trong lúc đi phi hành nhưng cũng không có ai lên thêm vì đây là đãi ngộ cho Tam Phẩm luyện dược sư, do đó toàn chuyến đi chỉ có một mình Lâm Phong.
Tiến ra ngoài hành lang, nhìn xem ánh mặt trời chói chang đang chiếu vào mình, Lâm Phong lấy tay che trước mặt, sau một hồi thích ứng được mới thấy rõ quan cảnh phía dưới bây giờ đã toàn là màu vàng của sa mạc.
Xa xa có một thành thị dần hiện lên trong tầm mắt, Lâm Phong để lại một tờ giấy thông báo đã rời đi, sau đó khi ma thú phi hành vẫn còn đang trên bầu trời, hắn từ hành lang mà nhảy ra bên ngoài, Phong Vân Dực nhanh chóng mở ra.
“ Vèo”.
Một vệt sáng màu xanh đang di chuyển với tốc độ rất nhanh lướt qua mặt ma thú hướng thẳng đến thành thị.
Thu lại hai cánh, đáp xuống phía trước thành, hắn thấy được ngay cổng thành có hai chữ rất to nằm ở đó “ Mạc thành”.
Nhìn xuống phía dưới ngay cổng có hơn mười tên binh lính mặc giáp và cầm binh khí nhìn xung quanh một cách cảnh giác, vẻ mặt khó chịu mà thúc giục những người vào thành.
Lâm Phong không hiểu tại sau nơi này nhỏ hơn Hắc Nham thành nhưng lại phòng bị chặt chẽ như vậy, mang theo sự khó hiểu hắn hướng bên đó mà đi đến.
“ Tiểu tử, không biết xếp hàng sao, có thấy nơi này viết...”.
Một tên binh lính thấy hành động của Lâm Phong, bực tức mà quát nhưng khi chưa nói hết câu hắn đã thấy huy hiệu luyện dược sư trên ngực Lâm Phong vội nuốt lại những lời muốn nói ra, khuôn mặt cũng thay đổi chuyển sang tươi cười nói: “ Đại nhân, ngài muốn vào thành sao”.
“ Ừm, mà tại sao các ngươi lại cẩn thận như vậy?”.
Lâm Phong lúc này cũng hỏi thắc mắc của mình.
“ Bẩm đại nhân, gần đây trong Tháp Qua Nhĩ đại sa mạc, xà nhân tộc thường xuyên bắt nhân loại lỡ đi ngang qua chỗ bọn chúng làm nô lệ, cho nên bọn ta phải canh giữ cẩn thận như vậy, ngài nếu có ra khỏi thành thì nên chú ý một chút”.
Tên kia nghe hỏi mà cung kính đáp, thái độ khác hẳn ban đầu.
“ Là như vậy sao, ta hiểu rồi, ngươi đi làm việc của mình đi”.
Nghe được lời nói của tên binh lính thì Lâm Phong cũng hiểu rõ được chuyện gì đang xảy ra.
Nhưng hắn cũng cảm thấy đó là bình thường bởi vì con người cũng bắt xà nhân tộc làm nô lệ, bây giờ bị lại thì không có gì là bất ngờ cả.
“ Vâng, đại nhân”.
Không thấy Lâm Phong trách phạt gì thái độ của hắn khi nảy, tên binh lính trong lòng thở phào ra một hơi, nếu như một tên luyện dược sư muốn giết hắn thì các cao tầng ở Mạc thành cũng không thèm để ý đến.
Mà bọn họ nếu biết hắn đắc tội với Lâm Phong thì xác hắn sẽ bị băm ra cho ma thú ăn là cái chắc.
Nhìn thoáng qua đám dân tiến vào bị tên binh lính khi nảy quát với giọng điệu khó chịu Lâm Phong cũng không can thiệp vào, hắn đâu thể giúp hết được, hoàn cảnh mỗi nơi mỗi khác mà.
Hắn mới tiến vào bên trong thành, vì là lần đầu đến đây nên hắn muốn quan sát hết mọi thứ, đi qua đường hầm ngắn ở cổng thành thì xuất hiện trước mắt Lâm Phong là những kiến trúc vô cùng mới mẻ khiến hắn mở mang tầm mắt.
Đi sâu vào bên trong là những hàng quán ở hai bên đường càng lúc càng nhiều, họ bán những món đồ cũng dược liệu đặc biệt chỉ có ở sa mạc này.
Người dân đi lại nào nhiệt, đặt biệt ở đây có xuất hiện được những tên nam tử với thân hình to lớn, cả người có làn da ngăm đen với những cánh tay cơ bắp, bọn họ chủ yếu là làm đánh thuê hoặc là người của dong binh đoàn. ( ps: cao to đen hôi)
Nữ tử nơi này thì không quá kín đáo,thẹn thùng giống các nữ nhân bên trong đế quốc, áo da một bộ bó sát người, chỉ vừa vặn che lấy bộ ngực cùng phần hạ thân.
Còn lại vòng eo mảnh khảnh để trần,trên đôi chân thon dài phần bắp đùi chỉ quấn một ít vải ngắn ngủi, trong khi di chuyển vòng eo giãy dụa như rắn nước uốn lượn, ý vị cùng phong tình vô cùng mê người.
Di chuyển vào thêm một chút sẽ là nơi bán thịt của những loại ma thú sống trong sa mạc được những tên dong binh săn giết.
Mà ở phía đối diện một cảnh tượng làm Lâm Phong có chút trầm mặt đó là nơi đó có một cái lồng ở trong có hai nữ xà nhân bị bắt làm nô lệ chờ bán đi.
Đi đến phía đó thì có một tên béo vội vàng chạy ra mà giới thiệu: “ Đại nhân, ngài đúng là rất may mắn, đây là hai món hàng mới mà bọn ta bắt được ngài hôm qua, con rất sạch sẽ”.
Ở trong lồng hai nữ xà nhân chỉ biết cúi đầu, khuôn mặt sợ sệt mà ôm lấy nhau.
“ Thấy đại nhân là một luyện dược sư cao quý, ta sẽ giảm giá hết mức cho ngài nếu mua hai tên xà nhân này, còn sử dụng thế nào thì tùy ý ngài”.
Thấy Lâm Phong không nói gì, tên béo lại mở miệng cười cười cung kính nói tiếp.
“ Bao nhiêu”.
Ánh mắt vẫn nhìn đến hai nữ xà nhân, Lâm Phong hỏi.
Hắn không thích cách đối xử này cho lắm dù là bên nào thì cũng vậy, hắn chờ đến khi mình nắm cả Gia Mã trong tay thì những chuyện như thế này sẽ không xảy ra nữa.
“ Nếu ngài mua một tên thì là tám vạn, còn mua cả hai thì chỉ có mười lăm vạn”.
Nghe được Lâm Phong hỏi giá, tên béo vừa xoa xoa tay mà nói, hắn không dám báo giá cao hơn, nếu người trước mặt khó chịu thì hắn ch.ết không ai dám cứu.
“ Được, ta mua cả hai nàng”.
Thẩy một túi kim tệ đến phía trước, Lâm Phong chậm rãi lên tiếng.
“ Đa tạ đại nhân đã mua hàng”.
Vội bắt lấy túi kim tệ tên béo trên miệng cười tươi vô cùng, sau đó mở ra lồng sắt kéo hai cọng dây xích đang gắn trên cổ hai nàng đưa cho Lâm Phong.
Hai nữ xà nhân thấy mình bị bán đi, cũng biết chuyện gì sắp xảy ra với mình trong mắt có chút ươn ướt.
“Đại nhân đi thong thả, chút ngài có một buổi tối vui vẻ”.
Đưa hai người qua tay Lâm Phong, khi thấy hắn dắt theo các nàng mà rời đi, tên béo cúi người cười nói, hắn chỉ có thể hơi khom người bởi vì chiếc bụng to đã dồn lại không xuống thấp hơn được nữa.
Đưa các nàng đến một cửa tiệm bán quần áo, Lâm Phong mua đại hai bộ sau đó một người cùng hai xà nhân tiến vào một quán trọ gần đó.
Trên đường đi những tên nam nhân đều nhìn hai người họ với ánh mắt thèm thuồng nhưng khi biết Lâm Phong là Tam phẩm luyện dược sư thì bọn họ vội mà quay đầu đi nơi khác, chỉ thầm ước mình có thực lực như Lâm Phong.
Thuê được một gian phòng to, cả ba người đi vào trong đó, hai nữ xà nhân suốt chặng đường đều cuối mặt xuống mà đi theo Lâm Phong.
Vừa đóng cửa lại, hắn dùng lực bỏ đi hai cái vòng xích trên cổ các nàng, sau đó để hai người đứng đó Lâm Phong mới hỏi; “ Hai ngươi tên gì”.
“ Ta... ta tên Tuyết Phỉ, còn... còn đây là muội muội ta tên là Tuyết Linh”.
Lúc này khi nghe người thanh niên đứng phía trước hỏi một trong hai nàng mới cất giọng run run trả lời.
“ Tại sao lại bị bọn họ bắt được”. Lâm Phong hỏi tiếp.
“ Hai tỷ muội bọn ta cùng với một vài người nữa đang đi qua nơi ở mới của xà nhân tộc để lấy đồ ở đó, nhưng lại đi nhầm ra gần với thành của con người, bị họ bắt gặp nên.. nên mới bị bắt, còn những tên nam nhân thì chạy được”.
Giải thích tường tận với Lâm Phong, cả người bọn họ hơi run vì sợ, không biết mình sẽ thành ra như thế nào.
“ Được rồi, trước hết hai ngươi đi tắm sạch sẽ đi”.
PS: 2 chương, chút nữa đăng sau.