Chương 38:

Mới chỉ một hiệp, vũ khí đã bị đối phương dễ dàng chấn đoạn, Hải Ba Đông sắc mặt trở nên có chút khó coi, hắn không ngờ tới rằng chênh lệch giữa mình và người thần bí trước mặt xa đến như vậy.
“ Băng Long”


Lui về sau mấy bước, hắn lại nhanh chóng sử dụng đấu kỹ, lần này trong làn sương còn đang bao phủ một mảnh sa mạc, một tiếng hống vang lên sau đó từ trong đó bay ra một con rồng được tạo ra từ băng.


Đây là đòn quyết định vì hắn đã truyền phần lớn đấu khí của mình vào trong con băng long này, với thực lực Đấu Linh thì không thể duy trì được bao lâu khi đánh với Đấu Vương.


Theo ý niệm của Hải Ba Đông con rồng uốn lượn trên không vài vòng sau đó há miệng cực lớn hướng thẳng đến Lâm Phong mà lao xuống.


Nhếch miệng lên một chút, từ lúc hắn luyện được thứ thứ ba của Bá Thương Kích Pháp – Phá Thiên chưa thử uy lực của nó như thế nào vừa hay đúng lúc để thực hiện.
Lâm Phong áp chế tu vi của mình bằng với Hải Ba Đông để xem thử cùng cấp thì nó sẽ như thế nào.


Cầm Sát Thần thương xoay vài vòng sau đó chỉ thẳng nó ra phía trước, bây giờ hắn đã có thể cầm thương bằng một tay một cách dễ dàng.


available on google playdownload on app store


Lúc này trường thương đã lờ mờ tỏa ra năng lượng, đưa nó về phía sau Lâm Phong truyền đấu khí của mình vào đó rồi dùng lực chém mạnh đến hướng con rồng đang lao xuống mình.
Tức khắc theo thương chém xuống, kình khí màu đỏ với năng lượng khổng lồ bay thẳng lên không trung.


Từ khi Lâm Phong sở hữu nó, chưa hề dùng để giết qua người nào nên sát ý chưa đủ mạnh nhưng kình khí từ màu trắng thay đổi thành đỏ là vì thương đã tiếp xúc với rất nhiều máu của ma thú, nếu mà được nếm máu của cường giả thì nó sẽ càng mạnh hơn.


Một kích này tuy nhìn đơn giản nhưng uy lực lại vô cùng mạnh, với thức thứ nhất và thứ hai chỉ cần cầm ở thân của thương là có thể sử dụng khi đó độ nặng của nó sẽ được giảm bớt rất nhiều.


Nhưng ở thức thứ ba thì lại phải cầm ở đuôi của thương, sức nặng của tất cả phần thân và mũi thương là vô cùng lớn, ảnh hưởng đến việc kiểm soát đấu khí cùng độ chuẩn xác khi ra chiêu.


Do vậy muốn thực hiện được đấu kỹ này, thì việc đủ mạnh để cầm được nó ở phía đuôi là việc rất quan trọng.
Nhìn thấy đấu kỹ mà mình thực hiện vô cùng giống với cách mà Lạc tiền bối sử dụng, Lâm Phong có chút tự hào.
“ Tách”.


Hai chiêu thức chạm vào nhau, ánh mắt của Hải Ba Đông đột nhiên co rụt lại khi thấy con Băng long của mình bị kình khí màu đỏ chia ra làm hai nửa từ phần đầu đến đuôi rồi từ từ rơi xuống nền cát, nhìn vết cắt thì vô cùng ngọt và nhẹ.


Năng lượng của đấu kỹ còn chưa tiêu tán hết, nó bay thẳng lên trên bầu trời cắt đám mây khổng lồ phía trên thành hai phần riêng biệt rồi dần tan biến trong không trung.
“ Ực”.


Cả Lâm Phong và Hải Ba Đông cùng nhau nuốt xuống một ngụm lãnh khí, Lâm Phong không nghĩ đến đấu kỹ này lại mạnh đến vậy dù hắn còn chưa truyền Thú hỏa vào bên trong cũng như chưa sử dụng toàn lực.


Hải Ba Đông mặc dù là người sự dụng thuộc tính băng lạnh lẽo nhưng lúc này mồ hôi lạnh đã xuất hiện sau lưng, nhìn thấy một màn này thì hắn đã thua hoàn toàn không thể có sức phản kháng mà ngồi ngã xuống dựa vào tảng đá.
“ Thế nào, không phản kháng được nữa rồi sao?”.


Thấy vậy Lâm Phong cầm thương lao thẳng đến chỉ vào Hải Ba Đông nói.
“ Hải Ba Đông ta từng vang danh khắp Gia Mã, bây giờ lại biến mất không ai biết”.
“ Hô, được rồi ta đã thua muốn chém muốn giết tùy ngươi”.


Hắn chỉ ngồi cúi mặt, nhớ lại những chiến tích huy hoàng của mình nếu như không bị Mỹ Đỗ Toa nữ vương phong ấn tu vi thì có lẽ bây giờ cũng đã không bị rơi vào hoàn cảnh này.
“ Được vậy để ta tiễn ngươi một đoạn”.


Hừ một tiếng, Lâm Phong dùng thương quét thẳng đến cổ của Hải Ba Đông, mũi thương gần chạm đến thì dừng lại, hắn cười cười mở ra mũ trùm đầu của mình nói: “ Hải lão lần đầu gặp mặt ngài nha, một màn kịch này ngài thấy thú vị không!”.


Đang chuẩn bị cho cái ch.ết sắp đến, khi nghe được tiếng nói lần nữa vang lên, Hải Ba Đông ngước mặt lên nhìn thấy khuôn mặt trong lớp trùm đầu lại là một thanh niên hắn nghi hoặc hỏi: “ Ngươi là ai, nói như vậy là có ý gì?”.


Hắn không nghĩ đến tên thanh niên này tu vi lại cao như vậy, không biết là thiên tài của gia tộc nào.
“ Trước khoan hãy nói cái này, ngài uống viên đang dược này vào đi”.
Lâm Phong lấy ra một viên đan dược màu xanh có mùi thơm thoang thoảng lan ra xung quanh cho Hải Ba Đông nói.


Cầm viên đan dược, có một chút nghi hoặc nhưng Hải Ba Đông vẫn bỏ nó vào miệng dù gì bây giờ có làm gì cũng không đánh lại.
Đan dược trồi từ miệng xuống bắt đầu phát ra công hiệu, hắn chỉ cảm thấy đấu khí mau chóng phục hồi đến bảy tám phần mười.


“ Đây là đan dược gì, tốc độ hồi đấu khí cũng quá nhanh đi”.
Hắn hỏi người thanh niên trước mặt.
“ Nó là Tam phẩm đan dược – Hồi khí đan được cải tiến thêm một vài dược liệu”.


Lâm Phong chỉ cười cười mà đáp lại, sau đó nói tiếp: “ Hải lão trước tiên chúng ta vào cửa hàng rồi hãy nói tiếp, ở ngoài này nóng quá”.
“ Được”. Hải Ba Đông vẫn mang theo nghi hoặc trên mặt, hắn không hề biết người thanh niên này là ai, tại sao lại biết chuyện của mười mấy năm trước.


Lúc này ở phía xa quan sát trận đánh, hai nữ xà nhân Tuyết Phỉ cùng Tuyết Linh cũng nhanh chóng chạy lại Lâm Phong, hai người không nhân cơ hội chạy trốn là bởi vì đây cần còn là địa bàn của con người.
“ Công tử”.
Hai nàng đều đồng thanh gọi khi đi đến trước mặt Lâm Phong.


“ Ừm, các ngươi đợi ta một lát, ta sẽ kiếm bản đồ nào có dẫn đến bộ lạc xà nhân tộc gần nhất rồi sẽ thả các ngươi đi”. Hơi gật đầu một chút, hắn đối với hai nàng nói.
“ Hai cô nương xà nhân này là sao?”.


Tuyết Phỉ và Tuyết Linh nghe nói vậy vui mừng không thôi, đi ở một bên Hải Ba Đông hỏi.
“ Bọn họ bị bắt làm nô lệ, tình cờ gặp nên giúp các nàng một chút”.
Lâm Phong đi kế bên cũng giải đáp thắc mắc, tiến vào bên trong cửa hàng, bước đến một nơi có bàn ghế hai người ngồi xuống.


“ Nói đi, ngươi là ai, tại sao lại biết ta cũng như truyện giữa ta và Mỹ Đỗ Toa”.
Không kịp chờ đợi, Hải Ba Đông đã mở miệng trước, hắn rất muốn biết những việc này.
“ Hải lão cứ từ từ, ta sẽ giải thích hết”.


Cầm bình trà rót vào tách cho Hải Ba Đông và cho mình, hắn cầm lên uống một ngụm sau đó bắt đầu nói:
“ Trước tiên thì tiểu tử tên Lâm Phong, tuổi cũng gần mười bảy, xuất thân từ Lâm gia bây giờ đã trở thành đại gia tộc thứ tư ở Gia Mã đế đô”.


“ Còn về làm sao ta biết về chuyện của ngài là do suy đoán, ta đã tổng hợp lại những nguồn tin mình có được mà khẳng định nó đúng như vậy”.


Hải Ba Đông nghe nói như vậy không khỏi cảm thán một tiếng: “ Không ngờ, mười mấy năm ta ở nơi đây thì Đế đô đã thay đổi nhiều đến vậy, còn xuất hiện một tên quái vật như ngươi, chắc chắn danh tiếng của tiểu tử ngươi ở đó cũng không nhỏ”.


“ Vậy ngươi nói cho ta biết một chút rằng ngươi suy đoán như thế nào ?”. Hắn lại hỏi tiếp.
Ps: Đa tạ: Ma Tử Dạ, đạohữu xin dừng bước, Phantom, Tiên Bình Dân và Ngốctử đã đề cử.






Truyện liên quan