Chương 63: Giao dịch
Nghe được câu nói của Lâm Phong, Mỹ Đỗ Toa cũng không phản bát lại được, trước khi ngất đi nàng đã nhìn thấy cũng như cảm nhận được uy lực của chiêu thức đó phát ra, thực sự rất kinh khủng.
Hiện tại hắn mới có Tứ tinh Đấu Hoàng đỉnh phong mà có thể làm tổn thương đến Đấu Tông, chờ hắn đột phá thêm vài tinh nữa thì không biết sẽ bá đạo như thế nào.
Đột nhiên lúc này nàng nhớ ra một điều gì đó mới vội dùng sức cơ thể đứng dậy, nhưng vừa thẳng người đã vô lực không thể đi tiếp được.
“ Cô làm sau vậy, giờ còn định đi đâu?”. Lâm Phong thấy vậy mới nhanh chóng tiến đến đỡ nàng để không bị ngã.
“ Tên kia biết ta là ai, không chừng hắn sẽ đến bộ tộc ta làm loạn, ta cần phải về đó”. Mỹ Đỗ Toa có một chút gấp gáp nói ra.
“ Cứ yên tâm mà cố gắng dưỡng thương đi, tên đó sẽ không đến đâu”. Hắn cũng trả lời lại.
“ Tại sao ngươi biết ?”. Khi nghe được người thanh niên trả lời, nàng cũng thở ra một cái mà thắc mắc, nàng rất sợ xà nhân tộc của mình sẽ bị nguy hiểm.
“ Tên Vụ hộ pháp đó hiện tại cũng không tốt hơn bao nhiêu đâu, tuy lần trước không làm hắn trọng thương nhưng cũng không quá nhẹ, ít nhất hơn một tuần, nữa tháng mới hồi phục được, uy lực của Dị hỏa cô cũng biết mà”.
“ Huống hồ cũng không cần lo là hắn sẽ kiếm thêm đồng bọn, bởi nếu bọn người biết Vụ hộ pháp đánh thua hai tên Đấu Hoàng, hắn sẽ không có mặt mũi nào ra đường đâu”.
Sau khi được Lâm Phong giải thích, lúc này nàng mới ngồi xuống, trong lòng cũng nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
“ Bỏ tay ra!”.
Lúc này nàng mới cảm nhận được một bàn tay đang vịn lấy một bên hông của mình mới tức giận quát lên.
“ Ta cũng chỉ có lòng tốt đỡ cô cô thôi nha”. Nhanh chóng rút tay của mình lại, Lâm Phong cười cười nói, mặc dù cách một lớp áo nhưng hắn vẫn cảm nhận được sự mềm mại của nơi đó.
“ Làm như bản vương không biết được cái tính háo sắc thích chiếm tiện nghi của ta như ngươi sao”. Nhìn xéo hắn một cái, nàng nói ra từng chữ.
“ Ha ha, ai bảo nữ vương quá xinh đẹp làm chi”. Cười lên một tiếng, Lâm Phong cũng không có phủ nhận mà nói, sau đó trở lại ăn tiếp món ăn còn đang dang dở.
“ Ngươi tên gì”. Đang ăn, bỗng Lâm Phong nghe được tiếng hỏi.
“ Ta tên Lâ... Lạc Phong”. Đang chuẩn bị nói ra tên thật của mình nhưng hắn dừng lại rồi mới nói tiếp.
“ Lạc Phong, ngươi thật là chỉ mới mười bảy tuổi, còn là Ngũ Phẩm luyện dược sư”.
Cắn xuống một miếng thịt gà nướng, đôi môi đỏ mọng của Mỹ Đỗ Toa khẽ mở ra, nàng muốn xác nhận lại việc lúc trước Lâm Phong nói là đúng không.
“ Đích xác là như vậy”.
Nghe được câu trả lời xác nhận của tên thanh niên, làm cho Mỹ Đỗ Toa ngạc nhiên không thôi, lần trước khi Lâm Phong nói vậy, nàng chỉ tưởng hắn là nói xạo.
Mặc dù tin tưởng hắn là Đấu Hoàng nhưng Ngũ Phẩm luyện dược sư là không thể nào, bởi muốn tu luyện cả hai thứ cùng lúc là điều rất khó, nếu đạt được thành tựu như vậy thì ít nhất cũng đã là một gã trung niên vài chục tuổi.
“ Đan dược lúc nãy cũng là ngươi luyện chế” Ánh mắt nhìn qua bình ngọc chứa đan dược mà bản thân phục dụng khi nảy, nàng hỏi.
“ Cũng chỉ là mấy đan dược phòng thân thôi, mặc dù phẩm cấp không nhỏ”. Nuốt xuống thức ăn trong miệng, Lâm Phong chậm rãi nói.
“ Sao ta cảm giác, nữ vương lúc này lại hỏi nhiều điều về ta vậy, không lẽ là ngài suy xét lời đề nghị lúc đầu của ta rồi sao”. Không để Mỹ Đỗ Toa hỏi nữa, hắn mới lên tiếng, vẻ mặt mang theo ý cười.
“ Ngươi chưa ngủ mà mơ đẹp lắm”. Nàng cũng không tức giận với mấy lời của hắn nữa, chỉ khinh thường nói.
“ Vậy có thể cho ta hỏi, người như thế nào mới đáp ứng được yêu cầu của nữ vương đây”. Lâm Phong cũng hỏi lại, mặc dù đã biết nàng trả lời như thế nào.
“ Yêu cầu của bản vương cũng không cao, đầu tiên là hắn phải có thực lực mạnh hơn ta, thứ hai cần phải có được đan dược Thất phẩm – Thiên Hồn Dung Huyết Đan cho đời sau của ta, và hơn hết phải được ta công nhận như vậy là đủ”. Mỹ Đỗ Toa cũng chậm rãi mà nói ra yêu cầu của mình.
Không ngoài dự đoán của Lâm Phong, hắn biết thế nào nàng cũng sẽ nói như vậy nhưng những điều đó lại chính là thật.
Nói thật chỉ tiêu cao như vậy, cốt truyện thì chỉ có nhân vật chính là Tiêu Viêm mới đáp ứng được, chứ ở nguyên Tây Bắc đại lục này sẽ khó kiếm ra, trừ khi đến Trung Châu.
“ Sao, yêu cầu của ta rất dễ đúng không?”. Nhìn thấy Lâm Phong đang trầm ngâm, Mỹ Đỗ Toa hơi nhếch miệng hỏi.
“ Đích xác đối với ta không khó, chờ đến khi ta đạt Thất Tinh Đấu Hoàng thì cho dù nữ vương đột phá Đấu Tông, ta cũng có thể đánh bại được, còn về đan dược thì khi nào ngài có thai lúc đó nói cũng không muộn”.
Nghe được những lời nói của Lâm Phong, khuôn mặt nàng có chút khó coi cùng hơi đổi nhưng rất nhanh đã trở lại bình thường nàng cứ tưởng rằng Lâm Phong sẽ thấy khó mà từ bỏ, không ngờ lại nói ra được như vậy.
Cuộc nói chuyện ngắn ngủi cứ chậm rãi kết thúc như vậy mất đi đề tài, hai người đều lâm vào không khí trầm mặc, đến khi cả hai đã ăn xong, thì Lâm Phong mới đi lại Mỹ Đỗ Toa lấy ra một cái bình ngọc nữa mà đặt ở kế bên.
“ Khi nào đã có thể vận dụng được đấu khí thì hãy uống nó vào, thương thế bên trong sẽ dần khôi phục”.
Nói xong hắn không đợi nàng nói gì, mà đi ra gần cửa động ngồi xuống mà chìm vào tu luyện cũng như hồi phục nội thương của bản thân.
Đưa mắt nhìn theo Lâm phong một chút rồi nàng cũng nhắm lại và bắt đầu cố vận dụng đấu khí trong cơ thể.
Trong mấy ngày Mỹ Đỗ Toa khôi phục thương thế, bởi vì Lâm Phong hết lòng chiếu cố nên thái độ của nàng cũng dịu đi bớt.
Cuộc sống đồng cư trong sơn động cứ an tĩnh mà trôi qua hai ngày, song đến ngày thứ ba, đang ngồi nhắm mắt xếp bằng để tu luyện Lâm Phong, thì một bàn tay mang theo kình khí lao thẳng đến, khi vừa đến gần đầu hắn thì nó tỏa ra xung quanh rồi biến mất, đấy không ai khác là Mỹ Đỗ Toa làm.
Nàng mấy ngày nay đã khôi phục cũng khá tốt, dù vậy mỗi lúc nghĩ đến chuyện Lâm phong làm với mình khiến nàng rất muốn ra tay, nhưng đến cuối cùng không hiểu vì sao lại không làm được.
Lâm Phong dù đã phát hiện ra, hắn cũng không né đi, bởi vì trong chiêu thức lại không hề có sát ý.
“ Nữ vương lại làm vậy nữa à, mấy hai ngày nay cũng nhiều lần rồi đấy, không nỡ sao”. Từ từ mở mắt ra, hắn nhìn sang thân ảnh xinh đẹp đang được che đậy bơi áo bào đen mà nói.
“ Hừ, ta thấy ngươi mấy ngày nay không tệ nên tha ngươi một mạng, ngươi hãi nhớ kỹ mạng của ngươi là của bản vương”. Đứng trước mặt Lâm Phong, hai tay khoanh lại trước ngực, nàng hừ lạnh một cái sau đó đi ra bên ngoài động.
Nhìn theo bóng dáng với chiếc đuôi màu tím đang uốn lượn theo khi di chuyển, hắn chỉ biết lắc đầu cười khổ, câu nói “ Mạng của ngươi là của bản vương” nó thật quá là quen thuộc.
...
Rất nhanh một tuần đã trôi qua, bây giờ đang ngồi trong động là hai thân ảnh nam và nữ, bọn họ hiện tại đã gần như trở lại thực lực lúc ban đầu.
Cả hai đều đã đạt đỉnh phong của tu vi và sau trận chiến đó đã mơ hồ cảm nhận được muốn đột phá.
“ Hôm nay cô trở về xà nhân tộc sao?”. Lâm Phong lúc này mới nhìn qua nàng hỏi.
“ Ừm, ta đi cũng đã một tuần, mặc dù mấy ngày trước có truyền tin bảo là không sao, nhưng cũng không thể không quan tâm sự vụ được”. Mỹ Đỗ Toa, gật đầu trả lời.
“ Chúng ta cùng làm một giao dịch thế nào?” Hắn hỏi tiếp
“ Giao dịch gì”. Mỹ Đỗ Toa có chút không hiểu.
“ Cô đi cùng ta đến một nơi ở sa mạc này để giải phong ấn của một người, đổi lại chờ cô đạt đến Đấu Hoàng đỉnh phong ta sẽ cho mượn Dị hỏa để tiến hóa”.
Ps: “ Nhớ là đã save lại bài khi thoát word nhưng vào lại thì mất hết những đoạn mới viết, mất cảm xúc thật sự,”.