Chương 64: Phá giải phong ấn
Khi nghe được lời đề nghị của Lâm Phong, Mỹ Đỗ Toa chợt nhớ ra điều gì đó, nàng hơi nhướng mài nói: “ Giải phong ấn, chính là cái tên sử dụng băng thuộc tính kia?”.
Từ xưa đến giờ nàng rất ít sử dụng cái chiêu thức đó, do vậy nàng đã biết được người đó là ai, dù gì cũng có liên quan đến em gái mình.
“ Đúng vậy. Là Hải Ba Đông”. Lâm Phong gật đầu xác nhận.
“ Ngươi và hắn có quan hệ gì, tại sao lại nhờ ta giúp hắn”. Khi nghĩ tới Hải Ba Đông nàng tức giận không thôi, lời nói có chút khó chịu mà phát ra.
“ Không quá quen thuộc, phần lớn là giao dịch, ta đi vào đây cũng là kiếm Sa Chi Mạn Đà La để giải đi phong ấn đó, nhưng giờ có cô thì đỡ phải tốn sức”. Lâm Phong có chút xấu hổ nói.
“ Được, ta đáp ứng”. Sau khi suy nghĩ một thoáng, Mỹ Đỗ Toa liền chấp nhận, đối với cuộc giao dịch này bản thân nàng là người có lợi hơn.
Phong ấn do bản thân tạo ra thì xóa đi cũng không khó, ngược lại lợi ích nhận được vừa hay lại là thứ nàng đang cần, mặc dù tên kia nàng rất là ghét nhưng lợi ích vẫn đặt lên hàng đầu.
“ Vậy chúng ta xuất phát”. Hắn cũng biết là nàng kiểu gì cũng sẽ đáp ứng giao dịch này.
Cả hai người tiến ra khỏi hang động, sau đó Lâm Phong xác định một chút vị trí sau đó hướng phía cửa hàng Cổ đồ mà phi hành, Mỹ Đỗ Toa cũng theo phía sau hắn.
...
Vì đường đến đó không quá xa, nên hai người chỉ mất nửa canh giờ là đã thấy hình ảnh cửa hàng xuất hiện ở phía xa.
“ Tên đó thì ra là trốn ở nơi này, hèn gì ta không cảm nhận được sự hiện diện của hắn”. Mỹ Đỗ Toa nhìn thấy nơi đó là biết chắc Hải Ba Đông đã trốn ở chỗ này.
Thế là hai luồng ánh sáng lao thẳng đến phía đó, lúc này ở trong tiệm Hải Ba Đông đang ngồi ghi chép hay viết gì đó, đây chính là thói quen của hắn.
“ Cộc cộc cộc”. Đúng lúc này tiếng gõ cửa ở phía ngoài vang lên.
“ Chờ một chút”. Hải Ba Đông hô lên một tiếng sau đó chậm rãi mà tiếng ra mở cửa.
“ Két..”. Tiếng cửa cũ kỹ phát ra một âm thanh, sau đó hoàn toàn được mở ra.
Ngước mặt lên nhìn, như thấy một điều gì đó khiến con ngươi hắn co rụt lại, sau đó từng bước lui lại vào trong cửa hàng.
“ Ngươi vậy mà còn dám ở lại nơi này, gan cũng to lắm!”. Từng chữ chậm rãi được người ngoài cửa nói ra, khiến Hải Ba Đông run cả người mặc dù hắn là người sử dụng đấu khí thuộc tính băng.
“ Mỹ Đỗ Toa nữ vương, ta đã theo lời hứa là sẽ không làm ảnh hưởng gì đến ngươi, tại sao lại còn đến đây”. Giọng nói già nua mang theo chút run run nói.
“ Mỗi khi biết được ngươi vẫn còn sống là ta rất không thoải mái cho nên”. Chưa nói hết một bàn tay của nàng đã bộc phát đấu khí, chuẩn bị vỗ thẳng đến Hải Ba Đông.
Ngay khi tay nàng vừa giơ ra đã bị một bàn tay ở phía sau chụp lại, thanh âm của một thanh niên cũng vang lên: “ Cô đừng có hù dọa Hải lão nữa”.
Bị nắm lấy tay, nàng cũng thu lại đấu khí, giật tay lại hừ lạnh một tiếng rồi quay qua nơi khác.
“ Hải lão đã hơn một tháng không gặp, ngài vẫn khỏe chứ”. Từ sau lưng Mỹ Đỗ Toa bước ra một thanh niên áo bào đen, hắn cười nói.
“ Lâ...” Ngay khi Hải Ba Đông gần gọi tên thật có hắn, thì Lâm Phong đã truyền tin với hắn nói việc mình sử dụng tên giả.
“ Ra là Lạc tiểu tử ngươi”. Vừa nói ánh mắt hắn vẫn hơi e ngại nghía về phía Mỹ Đỗ Toa.
Nhưng khi bị nàng trừng lại thì hắn đã vội đi đến bên cạnh Lâm Phong nói: “ Ngươi làm sao kéo được cô ta đến đây vậy, ta còn chưa đủ khổ sao!”.
“ Ha ha, Hải lão hiểu lầm rồi, lần này ta nhờ nữ vương bệ hạ đến đây chủ yếu là muốn phá giải phong ấn cho ngài”. Lâm Phong khi nghe những lời của Hải Ba Đông hắn bật cười một tiếng.
Nghe được việc giải phong ấn, ánh mắt già nua chợt sáng lên một cái, dù vậy vẫn không dám nhìn qua thân ảnh xinh đẹp kế bên.
Ngay khi hắn muốn hỏi thêm gì nữa thì Lâm Phong đã lên tiếng trước: “ Được rồi, có gì hãy nói sau, cô giúp Hải lão phá phong ấn đi”.
Mặc dù khi gặp Hải Ba Đông, khiến Mỹ Đỗ Toa có chút khó chịu, nhưng đã làm giao dịch rồi nên nàng vẫn quay lại.
Vẻ mặt lạnh lùng nhìn vào bóng dáng già nua, sau đi đó nàng đưa bàn tay của mình ra phía trước.
Trong chốc lát, trên trán của Hải Ba Đông đột nhiên xuất hiện trên trán một hoạ đồ hình rắn do năng lượng ngưng tụ, khi đã thấy phong ấn, một luồng năng lượng từ bàn tay nàng truyền ra và nó dần tiến vào họa đồ.
Năng lượng màu đỏ dần dần thẩm thấu vào họa xà màu xanh, khiến nó dần trở nên sáng lên khiến làm cho giữa trán của Hải Ba Đông có chút quỷ dị, chưa hết bởi vì nằm ở đó nên đã tạo ra sự đau đầu khủng khiếp, làm cho Hải Ba Đông khuôn mặt trở nên vặn vẹo, ẩn ẩn có chút dữ tợn.
Thời gian dần trôi qua, bây giờ có thể thấy được trên thân họa xà đã dần xuất hiện vết nứt và đang lan ra khắp toàn họa đồ, cho thấy được việc phong ấn sắp bị phá bỏ.
Ngay khí vết nứt đã hoàn toàn bao phủ, thì họa đồ cứ như một mảnh thủy tinh rơi từ trên xuống mà vỡ nát thành từng mảnh, sau đó biến mất hoàn toàn trong không khí.
Khi năng lượng hình rắn biến mất, đôi mắt của Hải Ba Đông vốn nhắm chặt chợt mở ra, một cỗ khí thế hung hãn, giống như sư tử tỉnh giấc, đem những áp lực bị áp chế vài chục năm bạo nộ.
Đấu khí cuồng bạo kèm theo băng lãnh nhanh chóng xuất hiện bao phủ không khí nơi đây, mặc dù đang là giữa trưa nắng nóng, nhưng chỉ có thể cảm nhận được sự lạnh lẽo.
“Haha, phong ấn đáng ch.ết, cuối cùng cũng bọ phá giải! Lão phu đã lại trở thành đấu hoàng!”.
Dưới chân Hải Ba Đông lúc này đã bị đóng băng thành mổ mảng, hắn cười lên một cách điên cuồng và mang theo vẻ mặt vui sướng.
Cảm giác sảng khoái nhanh chóng qua đi, hắn liền ngồi xuống mà củng cố đấu khí cũng như tu vi trong cơ thể mình mà quên đi sự hiện diện của hai người xung quanh.
“ Ngươi đừng quen giao dịch của chúng ta”. Mỹ Đỗ Toa sao khi hoàn thành cũng quay lừng từng bước hướng ra ngoài chuẩn bị trở về xà nhân tộc, nàng chỉ để lại một câu nói.
“ Chờ một chút”. Lâm Phong thấy vậy cũng là gọi một tiếng sau đó nhanh chóng đuổi theo, vừa chạy kịp đến hắn đã đưa tay bắt lại cổ tay thon thả của nàng, rồi nhét vào lòng bàn tay một mảnh ngọc.
Bị hành động bắt ngờ của Lâm Phong làm cho giật mình, Mỹ Đỗ Toa nhanh chóng rút tay và quay người lại nhìn vào hắn.
“ Khi nào cô đã đạt đến điều kiện tiến hóa hoặc có nguy hiểm gì mà không giải quyết được thì cứ bóp nát nó, dù có đang làm gì thì ta cũng sẽ đến”. Hắn không nhanh không chậm mà nói với nàng.
Nhìn xuống trong lòng bàn tay mảnh ngọc màu trắng đục, rồi quay lên nhìn hắn một thoáng, Mỹ Đỗ Toa mới quay lưng mà hóa thành luồng năng lượng bay đi.
“ Ta biết rồi”. Chỉ để lại một câu nói như vậy, sau khi thấy thân ảnh đã biết mất sau những đám mây, Lâm Phong mới quay trở lại cửa hàng.
Nhìn thấy Hải Ba Đông vẫn còn chìm trong tu luyện, hắn chỉ lắc lắc đầu sau đó tiến vào bên trong vừa xem xét bản đồ và thưởng thức trà.
Nửa canh giờ trôi qua, khi này tiếng bước chân xuất hiện ở ngoài của, Lâm Phong nhìn qua bên đó khong ai khác là Hải lão.
Hiện tại đã có thể thấy được sự khác biệt rõ rệt về vẻ ngoài, tóc mặt dù vẫn bạc trắng nhưng khuôn mặt đã trẻ hơn một chút nếp nhăn cũng biến đi đâu mất, hình dáng lụ khụ cũng không còn mà bây giờ lại tràn đầy năng lượng.