Chương 65: Trở lại Thạch Mạc thành

Từng bước tiến vào trong cửa hàng với vẻ mặt vô cùng sản khoái cùng một chút vui vẻ, đã rất lâu rồi Hải Ba Đông mới trở lại cảm giác của một cường giả, oai phong lẫm liệt.
“ Hải lão cảm giác thế nào ?”.


Lúc này ngồi ở một bên, Lâm Phong uống vào một ngụm nước trà rồi mới cười cười hỏi.
“ Ha ha, được khôi phục lại thực lực đúng là quá tuyệt vời, tuy tạm thời chưa thể trở lại được lúc đỉnh phong nhưng quay về Đấu Hoàng cũng đã không tệ”.


Nghe được câu hỏi, Hải Ba Đông vuốt chùm râu đã trắng hết của mình, cười lên một tiếng rồi cảm khái nói.


“ Đây là của ngươi cầm lấy đi, ta đã xem qua nó rất lâu, nhưng chưa từng gặp bản đồ nào phức tạp như thế, nhìn qua đã biết nó đã bị chia ra làm nhiều phần nhỏ, ngươi đã có được một mảnh coi như là có duyên, ta cũng không thể nào đi khắp nơi kiếm được”.


Sau khi trấn tĩnh lại, Hải Ba Đông nhớ lại giao dịch mà đi lại quầy bản đồ cũ lấy ra đưa mảnh tàn đồ cũ cho Lâm Phong, hắn biết mặc dù thần bí tàn đồ này chắc chắn bất phàm, dù vậy với thực lực hiện tại cũng không làm được gì, nên không tiếc mà đưa nó cho người thích hợp.


“ Được, đúng rồi Hải lão, ngài đã khôi phục thực lực vậy còn định ở nơi này sao?”. Tiếp nhận lấy mảnh tàn đồ Lâm Phong không có mở ra coi mà bỏ vào trong nạp giới rồi đối với Hải lão hỏi một câu.


available on google playdownload on app store


“ Lúc trước ở tại chỗ này, chủ yếu là muốn nghiên cứu tàn đồ, cùng tìm cách phá giải phong ấn, hiện giờ phong ấn đã giải, tự nhiên là không có lý do gì ở lại nơi đây ”. Hải ba đông lắc đầu đáp.


“ Vậy Hải lão có muốn cùng ta trở về Gia Mã không, vừa hay ta cũng định quay lại một chuyến”. Rời đi từ năm mười lăm tuổi, bây giờ cũng đã gần đến mười bảy, đến lúc trở về tạo danh tiếng lớn một chút, có lẻ không quá hai tháng nữa hắn sẽ đột phá Ngũ tinh.


“ Cũng được, ta rời đi quá lâu, muốn xem thử Đế đô cũng như Mễ Đặc Nhĩ giờ ra sau rồi”. Nghe được Lâm Phong nói ra dự định gần giống như mong muốn của mình nên Hải Ba Đông không suy nghĩ quá nhiều mà chấp nhận ngay.


“ Thế thì chúng ta khởi hành luôn”. Nhìn thấy hiện tại chỉ mới là buổi trưa, Lâm Phong ra quyết định.
“ Ngay bây giờ !”. Nghe được lời này, Hải Ba Đông có chút sửng sốt.


“ Ta còn phải đến một nơi trước rồi mới về Gia Mã”. Đúng vậy, hắn còn phải trở lại Thạch Mạc thành để đón Thanh Lân, có lẻ bây giờ đã tìm ra được.


Thế là sau một lúc bàn bạc, cả hai người bắt đầu lên đường, của hàng mà Hải Ba Đông làm bạn hơn mười mấy năm hắn cũng không mang theo bất cứ thứ gì, tất cả đều giữ nguyên như vậy.
“ Bây giờ chúng ta đi đâu?’.


Đừng trên đồi cát, Hải Ba Đông đưa mắt nhìn về thành thị lớn, nơi giao nhau giữa lục địa và sa mạc, hắn thở dài một hơi, nhiều năm gắn bó nơi đây vì vậy khi rời đi vẫn có chút lưu luyến, sau đó quay người lại nhìn hắc bào thiếu niên hỏi.


“ Chúng ta sẽ đi đến Thạch Mạc Thành, có một số việc tiểu tử cần làm”. Hướng ánh mắt về phía tây bắc, nơi đó chính là phương hướng Thạch mạc thành, Lâm Phong mỉm cười nói.
“ Vậy đi thôi, lấy tốc độ của chúng ta, thì một ngày chắc chắn sẽ đến Thạch mạc thành”.


Hải Ba Đông cười cười, hàn vụ nhàn nhạt trong cơ thể phun ra, cuối cùng sau lưng kết thành một đôi cánh bằng băng trong suốt.
Lâm Phong gật đầu một cái, sau lưng cũng xuất hiện ra đôi cánh màu xanh của Thanh Liên Địa Tâm Hỏa, nhìn nó muốn lớn hơn của đôi cánh băng một chút.


Ánh mắt nhìn qua đấu khí phi hành của Lâm Phong, Hải Ba Đông dường như cảm nhận được gì đó, không nhịn được mà hỏi: “ Sức nóng này là của Dị hỏa, ngươi lấy được nó rồi !”.
“ Haha, không giấu gì Hải lão, đích xác là như vậy, được rồi chúng ta đi thôi”.


Hô nhẹ một tiếng, hai cánh của Lâm Phong run nhẹ một cái, mượn cỗ bay vọt này, bàn chân dẫm trên hư không thân hình hóa thành một đạo lưu quang mà hướng về phía chân trời phía xa bắn tới.


“ Đúng là một tên quái vật” Hải Ba Đông cảm khái một tiếng, rồi khởi động đấu khí mà đuổi theo phía sau.
Hai người phi hành tốc độ không hề chậm, không đến một ngày lộ trình cũng đã dần đến nơi.


Nhìn xa xa thành thị đứng sừng sững đang chống đỡ với bão cát, một tòa thành từ từ hiện ra, chậm rã xuất hiện trước mặt cả hai.
Lâm Phong ra hiệu một cái, hai người đẩy nhanh thêm tốc độ, hai đạo lưu quang cứ như hai viên ngôi sao hướng thẳng đến Thạch Mạc thành.


Đến trước cổng cả hai mới chậm rãi đáp xuống, mà từng bước cước bộ vào bên trong thành, bơi vì không nhất thiết phải gây quá nhiều chú ý.
“ Ngài là vị đại nhân lần trước!?”. Lúc này khi bước qua cổng , thì một tên lính từ bên hông chạy lại, khuôn mặt tươi cười hỏi.


“ Là ngươi” Nghe được tiếng hô, Lâm Phong quay sang nhìn, liền thấy tên lính gác cổng lần trước khi hắn tiến vào nơi này lần đầu tiên.
“ Đúng vậy là tiểu nhân, ngài còn nhớ ta sao?”. Khi biết Lâm Phong còn nhớ đến mình, hắn vui vẻ không thôi.


“ Ừm, ngươi quay về làm việc của mình đi, ta cần phải làm chút việc”. Lấy ra một túi nhỏ kim tệ, Lâm Phong thẩy qua cho tên lính, mặc dù cũng không cần thiết phải làm vậy nhưng hắn lại rất thuận mắt với tên này nên nhiêu đó kim tệ đối với hắn cũng không đáng là bao nhiêu cả, nói một câu sau đó mới quay lưng và tiến vào trong thành.


“ Vâng, vâng, đa tạ đại nhân, chúc ngài hoàn thành công việc suôn sẻ”. Được cho một túi nhỏ kim tệ nhưng nhiêu đó đã đủ cho hắn sống thoải mái trong nhiều ngày, tên lính vội vàng cúi người rồi đưa tay mời Lâm Phong vào.


“ Ngươi cũng đối xử tốt với hạ nhân đó chứ. Lúc này đứng ở một bên nhìn hành động của Lâm Phong, Hải Ba Đông thanh âm, trầm thấp nói ra.
“ Haha, chỉ là thấy tên đó có chút thuận mắt, đi thôi Hải lão”.


Lâm Phong cười cười, sau đó dẫn Hải Ba Đông đi xuyên qua mấy ngã tư đường, sau đó hướng tới trụ sở của Mạc thiết dong binh đi tới.


Hành tẩu bên trong thành thị, Lâm Phong đưa mắt quét qua các ngã tư đường, nơi này là nơi lính đánh thuê hay tụ tập, lông mày cũng hơi cau lại, bởi không biết vì lý do gì mà các lính đánh thuê thiếu đi rất nhiều.


Hơn nữa khi gặp một vài lính đánh thuê trên trước ngực bọn cùng đeo một loại huy chương, Lâm Phong nghĩ đây là của một dong binh đoàn nào đó có tiếng ở nơi đây.


Không suy nghĩ quá nhiều, hắn mới chậm rãi đi đến phía cuối ngã tư đường, nhìn qua bên trái đã xuất hiện trước mắt đã đúng nơi cần đến.
Bắt gặp bên ngoài có chút vắng vẻ, Lâm Phong hơi khó hiểu, hắn mới sử dụng linh hồn lực để kiểm tr.a ở bên trong.


“ Hóa ra là cạnh tranh thế lực”. Thấy ở phía trong hai bên đang đánh nhau, hắn đã hiểu rõ mọi chuyện, lúc này mới để ý đến một thiếu nữ đang núp bên trong một góc vắng mà quan sát mọi diễn biến, Lâm Phong biết đây là Thanh Lân chứ không ai khác.


Thu hồi lực lượng linh hồn, Lâm Phong đi đến cửa rồi đẩy nó ra, đang giao tranh kịch liệt hai bên, bị tiếng cửa mở làm cho không hiểu chuyện gì, mà tất cả đều dừng lại và đưa mắt nhìn về nơi đó.






Truyện liên quan