Chương 68: Gặp lại Nhã Phi

Hiện tại bởi vì gia tộc được mở rộng, nên trưởng lão cũng cần tăng thêm để làm chủ một số công việc khác nhau, vì vậy những người cống hiến nhiều cũng được chấp nhận cho lên làm trưởng lão, do đó cũng đã tăng thêm ba vị tam, tứ và ngũ trưởng lão.


Lâm Thành nghe như vậy mới nhận thức được đó không phải là ảo giác, nhất thời đưa mắt về phía ngoài cửa.


Ở trong sân nơi đó đang đứng ba thân ảnh và người đầu tiên Lâm Thành thấy chính là bóng dáng người thanh niên cho dù có thay đổi như thế nào thì cũngkhông nhận nhầm được đó chẳng phải ai khác là nhi tử Lâm Phong của hắn .


“ Nhi tử” Vội vàng đứng dậy, Lâm Thành liền bước nhanh đi ra phía cửa, hắn hô lên một tiếng, ở phía sau các tên trưởng lão cũng đứng dậy mà đi theo.
“ Phụ thân ta đã về”. Lâm Phong cười cười nói, thế là cả hai người bước đến không cần nói thêm gì mà ôm nhau một cái.


“ Tiểu tử ngươi bây giờ đã cao thêm không ít”. Sau một chút rồi mới tách ra, Lâm Thành mới vỗ vỗ vai của Lâm Phong mà nói.
“ Vị lão tiên sinh cùng tiểu cô nương này là ai?”. Bây giờ Lâm Thành mới chú ý đến hai người ở phía sau nhi tử, hắn mới hỏi.


“ Đây là người mà phụ thân chắc chắn đã từng nghe qua, một trong mười cường giả của Gia Mã, Băng hoàng – Hải Ba Đông, còn tiểu cô nương này có tên là Thanh Lân vì có hứa với một người nên ta nhận làm muội muội “. Lâm Phong lần lượt giới thiệu.


available on google playdownload on app store


Nghe được hai chữ Băng Hoàng cả Lâm Thành cùng các vị trưởng lão phía sau con ngươi đều trợn tròn, bọn hắn không thể tin được là người lão giả này lại chính là một trong thập đại cường giả.


Lúc trước mặc dù Lâm gia còn là gia tộc nhỏ không thể nào tiếp cận đến những người có danh vọng cao như vậy nhưng ít ra cũng là từng nghe đến, hôm nay lại được gặp mặt không biết là vinh hạnh cở nào.


“ Xin chào Hải lão, ta tên Lâm Thành là gia chủ hiện tại của Lâm Gia hân hạnh gặp mặt”, Lúc này Lâm Thành mới đi qua một bên của Lâm Phong và đứng đối mặt với Hải Ba Đông, khách khí đưa tay ra chào hỏi.
“ Ừm, không cần câu nệ”. Hải Ba Đông cũng đưa tay ra bắt một cái, chầm chậm nói ra.


“ Con là Thanh Lân đúng không, nếu như Lâm Phong nhận con làm muội muội thì sau này cứ gọi ta là Lâm thúc là được”. Sau đó Lâm Thành nhìn qua tiểu cô nương cười nói một câu.
“ Vâng, Lâm thúc”. Nghe được phụ thân của Lâm Phong nói vậy, nàng cũng vui vẻ mà gọi một tiếng.


“ Được rồi, vậy chúng ta cùng vào trong, ta sẽ kêu hạ nhân chuẩn bị đồ ăn, đến lúc đó cùng nhau trò chuyện, đi đường dài chắc là đói rồi”. Lâm Thành khi này mang theo tậm trạng vui vẻ mà hướng tất cả mọi người một câu, rồi đưa tay mời Hải Ba Đông đi trước dù sao xét về địa vị lẫn tuổi tác đều lớn hơn hắn rất nhiều.


“ Nhi tử gần hai năm qua ngươi đã đi lịch luyện ở đâu tại sao có thể quen biết được Hải lão?”. Ngồi trên bàn ăn, Lâm Thành hướng Lâm Phong hỏi thăm sự tình.


“ Khi vừa mới rời đi, ta tiến đến Ma thú sơn mạch để luyện tập, rồi mới di chuyển đến Tháp Qua Nhĩ sa mạc, gặp được Hải lão cũng là ở nơi đó”. Lâm Phong nói sơ về hành trình của mình.


“ Ừm, nếu Lâm Phong có làm gì phiền phức thì mong Hải lão bỏ qua”. Gật đầu một cái xem như đã rõ, Lâm Thành mới cầm chung rượu đưa qua mời Hải Ba Đông nói.


“ Tên tiểu tử này không gây ảnh hưởng gì mà còn giúp ta rất nhiều, Lâm gia chủ không cần thiết lo lắng, hắn trưởng thành hơn ngươi tưởng”. Hải Ba Đông uống một ngụm rượu rồi mới lên tiếng.


Ngồi ở một bên Thanh Lân cũng không xen vào câu chuyện mà chỉ ngồi đó gắp đồ ăn vào chén ăn rất nhiệt tình, từ khi được hai huynh đệ Tiêu gia tìm thấy nàng cũng được đối xử rất tốt, nhưng thức ăn ở nơi đó có chút thiếu thốn bởi vì nó đa phần được làm từ động thực vật ở sa mạc, còn ở nơi đây thì phong phú hơn rất nhiều.


Nhìn qua thấy nàng ăn uống thoải mái, Lâm Phong cũng chì cười cười, sờ đầu nàng một cái rồi tiếng: “Ăn từ từ thôi coi chừng mắc nghẹn, có ai giành với muội đâu, không sợ mập lên à”.


Đang ăn Thanh Lân, bị Lâm Phong nói vậy nàng có chút xấu hổ, mở miệng nhỏ nói: “ Phong ca ca đừng chọc ta, ta mới không mập đâu”.
“ Haha, mà đúng rồi phụ thân, công việc kinh doanh của chúng ta thuận lợi chứ, có ai giở trò gì không?”. Cười một tiếng, Lâm Phong mới hướng phụ thân của mình hỏi.


“ Kể từ khi ngươi rời đi đến giờ, việc buôn bán kinh doanh hay các việc khác đều rất thuận lợi, phần lớn cũng nhờ sự ủng hộ của Nạp Lan lão gia từ và bên phía Mễ Đặc Nhĩ ” .Lâm Thành có vẻ bình thản nói ra.


Khi nghe phụ thân nói đến Mễ Đặc Nhĩ nơi đó, bất chợt một hình ảnh xinh đẹp, vũ mị xuất hiện trong đầu của Lâm Phong, hắn không biết hiện tại nàng đã thay đổi như thế nào, nên chờ sau khi ăn xong sẽ cùng Hải Ba Đông đi đến đó.
....


Sau hơn nửa giờ đồng hồ trò chuyện cùng ăn uống thì cũng đã xong, cả ba người tiến về phòng đấu giá Mễ Đặc Nhĩ.


Rất nhanh một kiến trúc khổng lồ cùng với dấu hiệu đặc thù xuất hiện tại cuối ngã tư đường kia, Hải Ba Đông cũng có chút kinh ngạc mà thở dài nói: “Không ngờ nó đã được thay đổi lộng lẩy như vậy!”.


“ Đúng thật là vậy, ta không biết lúc trước thời của ngài nó ra sao nhưng bây giờ thật sự rất khác biệt”. Lâm Phong cũng đồng ý với ý kiến đó.


Xuyên qua đám người đang không ngừng ra vào cổng thì cũng đã đi được vào bên trong, như nhớ lại điều gì đó Hải Ba Đông lên tiếng: “Uh, ta nhớ kỹ ta năm đó cũng tham gia qua một lần phòng đấu giá cấp Thiên, lúc ấy phòng đấu giá Mễ Đặc Nhĩ đấu giá vật gì đó, tựa hồ là một quả trứng của lục giai Hỏa Lân Ngạc, cơ hồ đem hơn phân nửa cường giả cùng thủ lĩnh các thế lực của Gia Mã Đế Quốc, đều đã phong cầm mà đến."


“ Còn có chuyện như vậy!”. Lâm Phong khi nghe được kinh ngạc hô lên một cái, chuyện này hắn đúng là chưa từng nghe qua, hơn nữa lúc trước gia tộc hắn rất nhỏ làm sao đủ sức để có thể tham gia vào được.


“ Theo ta thấy hiện tại phòng đấu giá cấp Huyền đang được mở, chúng ta vào xem một chút”. Hải Ba Đồng nhìn đến mọi người đang hướng đến phòng cấp Huyền hắn biết chắc là nơi đó đang diễn ra đấu giá.
“ Được, theo ý Hải lão”. Lâm Phong gật đầu đáp ứng, rồi kéo tay Thanh Lân cùng đi.


Vừa tiến vào phòng, thì tiếng nói thanh thúy dễ nghe mang theo mị hoặc đã truyền đến tai Lâm Phong, một thanh âm không hề xa lạ một chút nào cả.


Đi đến một căn phòng riêng chỉ có ba người, bởi vì trước lúc tiến vào phòng đấu giá sẽ có người kiểm tr.a xem người đến có đem đủ số kim tệ đã quy đinh hay không, khi vượt qua số đó sẽ được đưa đến phòng có vị trí cao hơn dễ quan sát hơn đám người ngồi bên dưới.


Con ngươi nhìn về vị trí giữa sân nơi một thân ảnh xinh đẹp đang mặc một bộ sườn xám màu đen có những hoa văn vàng kim, thân hình có lồi lõm càng tô lên vẻ đẹp mê người hơn nữa.


Chưa dùng lại ở đó, cặp đùi đẹp thon dài tuyết trắng thỉnh thoảng sẽ lộ ra bên ngoài cùng với đôi chân dài miên man, đám nam nhân phía dưới ánh mắt thèm thuồng mà luôn hướng về người nữ nhân ở đó không rời đi một khắc nào.


Lâm Phong ngồi chống tay lên càm, khuôn mặt vẫn như cũ luôn mang theo nét cười, nhấp một ngụm trà và đưa ánh mắt thưởng thức về nơi đó cứ như đang xem một tác phẩm tuyệt sắc.






Truyện liên quan