Chương 70: Một chút thân mật
Khi này từ chỗ Lâm Phong bắt đầu khuếch tán ra lực lượng dữ dội, ngay cả Đằng Sơn là một Đấu Vương cường giả cũng bị ép đến thở không thông.
Những người bên trong phòng đấu giá cũng cảm nhận được mà giật thót người.
Trong khi đó, đang đứng ở tầng cao của một ban công nhìn ra xung quanh, Gia Hình Thiên cũng bất ngờ mà quay sang hướng phòng đấu giá nơi đang phát ra đấu khí, hẳn lẩm bẩm: “Đây là cường giả nào?, tại sao lại xuất hiện ở đó”.Hắn cảm giác được đây là một đấu khí hoàn toàn xa lạ.
Cùng lúc này, đang ngồi trên tòa đại điện Vân Lam Tông, một thân ảnh xinh đẹp đang mặc một bộ áo bào thanh sắc cũng cảm giác được đấu khí mà Lâm Phong phát ra, không ai khác là tông chủ hiện tại của Vân Lam Tông – Vân Vận.
“ Tại sao lại có một người thực lực còn mạnh hơn ta sao lại đột ngột hiện thân ở đây?”. Nàng bị hoàn toàn nhận thức được người phát ra luồng đấu khí đó thực lực đã vượt qua mình, Vân Vận cũng không biết đó là ai bởi vì hiện tại Đấu Hoàng duy nhất của Gia Mã cũng chỉ có Gia Hình Thiên.
Trở lại phòng đấu giá, khi này Hãi Ba Đông cũng giật mình vì hành động của Lâm Phong hắn hô lên: “Tiểu tử bình tĩnh lại, có gì từ từ nói”.
Nói nói hắn cũng dùng lực lượng của mình mà phá tan đi uy áp của Lâm Phong thả ra, thực lực của Hải Ba Đông mới khôi phục nên chỉ tầm khoảng hai đến ba sao Đấu Hoàng dù vậy vẫn có thể miễn cưỡng làm được.
“ Hải lão, ngài nhìn nàng ta nói như vậy là đang cố tình chọc tức ta sao!”. Lâm Phong lúc này mới quay đầu sang kế bên nói với Hải Ba Đông.
“Ách”. Nghe người thanh niên nói ra một câu, Hải Ba Đông nhất thời cũng không biết nên trả lời như thế nào.
Kế bên Đằng Sơn trên trán đã dần lấm tấm mồ hôi, hắn bây giờ cũng chỉ có mong chờ vào Hải Ba Đông, hắn hiện tại lực bất tòng tâm.
Đột nhiên lúc này, Lâm Phong đưa tay mình ra phía trước, một luồng đấu khí tràn ra hướng đến Nhã Phi đang ngồi đối diện, một cỗ hấp lực xuất hiện và kéo nàng thẳng đến chỗ hắn.
Bị hành động bất ngờ của người thanh niên, Nhã Phi cố gắng vùng vẫy mà không ngừng hướng hắn mắng: “Ngươi vô sỉ, mau thả ta ra”.
Nhưng dù cố gắng làm như thế nào cũng không thoát được luồng đấu khí bao quanh, rất nhanh Lâm Phong đã hút nàng đến trước người, hắn mới đưa ra hai tay trực tiếp thô bạo đem nàng ngồi lên đùi mình và kéo sát vào trong ngực.
Ngay lập tức, một cổ mùi thơm nhè nhẹ xộc thẳng vào trong mũi Lâm Phong, một mùi hương khiến cho bất cứ người nam nhân nào cũng không thể chống lại.
Nhã Phi bị người thanh niên mạnh bạo ôm trong người, khuôn mặt có chút hổ cũng tức giận mà vùng vẫy liên tục để tránh thoát ra.
“ Ngươi mau thả ta ra, tên khốn vô sỉ”. Tay nàng đấm túi bụi xung quanh nhưng dù vậy cũng không thể gây ra chút lực đạo nào.
Thấy tình hình hiện tại đã trở nên khó kiểm soát, Hải Ba Đông cùng Đằng Sơn cũng đứng dậy mà tiến đến khuyên nhủ hắn không nên làm khó nàng.
Đằng Sơn có hơi khó khăn nói ra : “ Tiểu hữu, ngươi không nên làm như vậy, dù sao nàng đã có ý trung nhân của mình, mong ngươi bỏ qua cho nàng, ta có thể giới thiệu cho ngươi một vài người khác”.
“ Tên khốn này, ngươi đợi Lâm Phong trở về, hắn sẽ không tha cho ngươi”. Nhã Phi ánh mắt đã trở nên ươn ướt, nàng cảm thấy hôm nay mình khó tránh được một kiếp nạn, dù vậy trong con ngươi vẫn mang theo tia kiên cường không chịu khuất phục.
“ Này tiểu tử, ngươi còn định diễn trò gạt ta cùng mọi người đến khi nào nữa!”. Bỗng nhiên lúc này, thanh âm trầm thấp của Hải Ba Đông vang lên, làm cho mọi người đều trở nên sững sờ, khi hắn nghe Nhã Phi nói tên Lâm Phong là đã hiểu được mọi chuyện từ đầu đều là diễn và hắn cũng bị gạt ngay lúc đầu.
“ Haha”, bị phát hiện, Lâm Phong cười lên một tiếng rồi mới từ từ gỡ ra chiếc mặt nạ trên mặt, rồi nhìn xuống Nhã Phi đang nằm trong ngực mình cười nói: “Nhã Phi tiểu thư, ta trở về a”.
Nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc mà mình đều luôn nhớ tới, trong lòng đã trở nên kinh hỉ không thôi nhưng khi nhớ tới chuyện Lâm Phong vừa gạt mình nàng lau đi nước đã đọng ở khóe mắt đi, rồi vũng vẫy đừng dậy đi qua nơi khác không thèm nhìn hắn.
“ Tiểu tử ngươi làm một vố này khiến ta chút nữa không biết xử lý như thế nào!, mà thực lực của ngươi?”. Đằng Sơn khi nhận ra Lâm Phong cũng đã thở phào nhẹ nhõm một hơi, khuôn mặt căng thẳng cũng dãn ra nói.
“ Thật xin lỗi Đằng Sơn tộc trưởng, còn về thực lực thì như ngài đã cảm nhận lúc nãy”. Lâm phong cười cười hơi chấp tay nói.
Sau đó hắn mới tiến lại chỗ Nhã Phi, đưa ra hai vòng qua chiếc eo thon gọn như thủy xà kia mà ôm vào lòng mình.
Bị ôm bất ngờ, nàng cố gắng vùng vẫy tránh thoát nhưng điều đó chỉ là có phản kháng nhưng không đáng kể.
“ Thôi đừng giận ta nữa có được không” Hắn mới đưa mặt lại gần tai nàng mà nhẹ nhàng nói.
Không muốn thấy cảnh tình tứ của người trẻ tuổi nên Hải Ba Đông dắt Thanh Lân và cùng Đằng Sơn đi ra khỏi phòng trả cho bọn hắn sự riêng tư.
“ Hơi sức đâu mà giận người không quen”. Nhã Phi hừ một tiếng, vẫn không chịu quay mặt lại.
Lâm Phong thấy việc nói chuyện nhẹ nhàng với nàng là không được nên hắn buông ra hai tay đang ôm eo nàng ra, Nhã Phi thấy hành động của hắn như vậy, trong lòng cũng nhảy lên một cái.
Đột nhiên ngay lúc này, hắn lấy tay chụp lên vai nàng rồi mới xoay người Nhã Phi lại, chưa hết ngay khi cả hai người đang đối mặt với nhau, Lâm Phong tấn công trực tiếp vào đôi môi đỏ mọng nước của nàng.
Bị hành động bất ngờ này, thân ảnh xinh đẹp run lên nhè nhẹ, tay theo quán tính mà đấm đấm lên người thanh niên, trong cổ họng lại vang lên tiếng “ ô ô”.
Thật lâu sau, khi cảm thấy nàng đã hít khí không thông hắn mới từ từ thả ra, hai mắt vẫn nhìn thẳng vào nhau.
Thấy khuôn mặt Nhã Phi bây giờ đã ửng hồng, Lâm Phong cười nói lần nữa: “Còn giận nữa không?”.
Gặp nàng không nói gì hắn trừng mắt một cái, tính làm thêm một ngụm nữa, thấy vậy Nhã Phi mới tức giận mắng yêu hắn một cái: “Hỗn đản, đáng ghét!”, rồi mới bật cười mà ôm người thanh niên.
Cảm nhận được xúc cảm của bộ ngực sữa của Nhã Phi áp sát vào mình khiến cho người của Lâm phong cũng có hơi nóng lên, nhưng hiện tại hắn chưa thể nghĩ đến chuyện đó.
Sau một hồi hai người mới tách nhau ra Nhã Phi mới nhìn thẳng hắn mà lên tiếng: “ Tên xấu xa ngươi đi gần hai năm mà không gửi về cho ta một là thư nào, thật đúng là tệ bạc, có phải ở bên ngoài có thêm nữ nhân khác rồi đúng không?”.
“ Khụ khụ”. Bị hỏi như vậy làm cho Lâm phong không biết trả lời như thế nào, hắn thầm kinh dị với trực giác của nữ nhân.
“ Hửm” thấy người thanh niên lúng túng, nàng nhướng mắt đến hắn.
“ Thật ra cũng có gặp một nữ nhân rất xinh đẹp nhưng hiện tại chưa phải của ta!”. Bị liết như vậy làm cho Lâm Phong trong lòng cũng nhảy lên một cái, sau đó gãi gãi đầu nói ra.
“ Hừ, ta biết ngay mà, những tên nam nhân lúc nào cũng háo sắc như nhau cả”. Nghe Lâm Phong hơi ấp úng nói ra, Nhã Phi hừ lạnh một tiếng nhưng nàng chỉ nói như vậy chứ không hề tức giận gì hắn, nàng cũng biết nam nhân này thực lực rất khủng bố cho nên việc thu hút nữ nhân cũng không hề sai, hơn hết hắn còn rất háo sắc.
“ Mặc kệ ngươi bên ngoài có ai, chỉ cần đừng bỏ rơi ta là được”. Nàng khi này mới thật lòng mà nói với hắn.
“ Yên tâm đi, nàng chính là nữ nhân đầu tiên của ta, ta sẽ không làm vậy đâu!”. Nói rồi Lâm Phong đưa tay bợ phía sau đầu nàng, mặt của cả hai lại gần nhau thêm một lần nữ nhưng lần này hắn còn dùng lưỡi của mình cậy ra khuôn hàm kia mà từ từ tiến dần vào bên trong.
PS: Tuần này mình ra hàng ngày luôn nha.