Chương 71: Gia Hình Thiên
Bị hành động này của hắn làm bất ngờ, Nhã Phi giật mình mở mắt ra một cái, sau đó vẫn nhắm lại mà chìm đấm bên trong, cả hai con thủy long không ngừng quấn lấy nhau mà trao đổi qua lại như không hề muốn tách rời, từng dòng mật ngọt tràn qua cũng được Lâm Phong hấp thu hết, nữ nhân đối diện cũng vậy.
Qua một lúc, sau khi cảm thấy đã đủ, thủy long của hai bên mới rút về , nhìn thấy khuôn mặt hơi đó của Nhã Phi, Lâm Phong cười một tiếng, còn nàng thì chỉ xấu hổ mà đấm vào ngực hắn một cái nói: “Đáng ghét” nhưng trong thâm tâm lại ngọt ngào không thôi.
“ Được rồi chúng ta nên đi, Hải lão còn đang đợi chúng ta”. Vỗ vỗ cái lưng ngọc của nàng, hắn lên tiếng.
“ Ừm”. Nhã Phi gật đầu một cái, rồi nàng đem tay hắn ôm sát vào người và cả hai cũng tiến ra ngoài.
“ Cốc cốc, Hải lão bọn ta tiến vào”. Đi đến trước phòng , Lâm Phong gõ hai tiếng rồi mới nói.“ Mau vào đi”. Ở bên trong cũng đáp lại hắn.
Cả hai cùng bước vào, bên trong Hải Ba Đông cùng Đằng Sơn đang trò chuyện gì đó, còn Thanh Lân thì đang ngồi nhìn ngoài cửa sổ tận hưởng bánh ngọt.
Tiến vào hắn liền hương Đằng Sơn đang ngồi một bên mà nói: “ Thật có lỗi Đằng Sơn tộc trưởng, khi nảy đã dọa ngài”.
“ Một màn vừa rồi, ngươi thật đúng là làm cho ta có chút kinh hoảng, sau này đừng làm như vậy nữa là được, già rồi không thích hợp a”. Đằng Sơn hơi trách cứ hắn.
“ Tiểu tử ngươi cũng được lắm, chơi ta thêm một vố nữa, lần này nữa là hai lần rồi, thật tức ch.ết ta”. Ở một bên Hải Ba Đông đưa lên miệng tách trà, sau đó đặt xuống rồi nói.
Vừa lúc Lâm Phong chuẩn bị ngồi xuống ghế, thì hắn phát giác được một cổ khí thế Đấu Hoàng đang hướng đến đây, hắn cũng có thể lờ mờ đoán ra được đó là ai.
Hải Ba Đông cũng cảm nhận được đấu khí quen thuộc này, sau đó không chần chờ mà bay thẳng ra bên ngoài.
“ Ở đây chơi với Thanh Lân một lát, không có việc gì đâu, không cần quá lo lắng”. Lâm Phong quay lại trấn an Nhã Phi một cái rồi cũng mở ra đấu khí hóa cánh mà bay theo, Đằng Sơn cũng vậy.
Bay ra một đoạn thì hắn đã thấy từ phía xa hai luồng đấu khí trắng và vàng đang không ngừng va chạm vào nhau, làm bộc phát ra từng luồng năng lượng mạnh mẽ.
Ánh sáng màu trắng mang theo khí tức băng hàn, luôn ngưng kết lại thành băng cứng rắn mỗi khi năng lượng ba động.
Trong khi đó, ánh sáng màu vàng phát ra một cỗ khí tức dày đặc, né tránh tất cả công kích của ánh sáng trắng, nó liên tục di chuyển làm cho công kích của đối phương không thể gây uy hϊế͙p͙ đến mình.
“ Ha ha, Hải lão đầu, không nghĩ tới chỉ vài thập niên không gặp lại, thực lực lại không tiến mà lại lùi. Năm đó thế công Hàn Băng của ngươi, dù là ta cũng phải kiêng nể ba phần, nhưng hôm nay uy lực lại giảm đi a”. Vừa va chạm vào nhau sau đó cả hai bên bị hất ra, hai luồng đấu khí che đi hai người cũng biến mất, khi này lão nhân đang mặc áo bào sang trọng lên tiếng.
“Hừ, lão yêu quái, ngươi trong mấy năm nay cũng không thấy tiến bộ chút nào. Theo như tuổi tác của ngươi, cũng là sắp tới hạn rồi, nếu không thể đột phá, e rằng đại hạn sẽ tới. Đến lúc đó không còn sự che chở của ngươi, Gia Mã hoàng thất không còn được an nhàn như trước nữa”. Lơ lửng phía đối diện, Hải Ba Đông trên người vẫn tỏ ra hàn khí lạnh lẽo nói.
Lão nhân đối diện không ai khác chính là người đang đứng đầu Gia Mã hoàng thất, cũng nằm trong mười cường giả - Gia Hình Thiên.
Khi này nghe Hải Ba Đông có ý châm chọc mình, hắn cũng bình thản mà nói lại:“ Chuyện đó ngươi không cần phải lo, ta làm sao dễ bỏ mạng như thế được, bây giờ thử tiếp thêm chiêu này nữa đi”.
Nói xong trên người Gia Hình Thiên đấu khí tăng lên, theo đó một lớp cát khổng lồ xuất hiện và biến thành một con phượng hoàng cát cực to phía trên không trung.
“ Hừ, vậy thì tới đi”. Nhìn thấy chiêu thức của đối phương, Hải Ba Đông cũng không lo lắng, nhanh chóng vận chuyển đấu khí, rất nhanh theo luồng không khí băng lãnh tràn ra đem hơi nước có trong không khí kết lại thành một con băng long với kích thước không hề kém cạnh phượng hoàng cát.
Động tĩnh cực lớn này làm cho mọi người ai cũng mang theo ánh mắt kinh hãi mà ngước nhìn về phía không trung.
Chưa hết ngay cả phụ thân của Lâm Phong, Lâm Thành bây giờ cũng là một Đấu Vương cường giả và Nạp Lan Kiệt cũng cảm nhận được khí tức nơi đây mà đến.
“ Đó là Băng Hoàng – Hải Ba Đông, hắn còn sống sao?”. Nhìn thấy thân ảnh lão giả ở phía xa, Nạp Lan Kiệt không nhịn được mà thốt lên.
“Hắc hắc, Hải lão làm sao lại dễ dàng bỏ mạng như vậy được? Chẳng qua là ẩn cư một đoạn thời gian mà thôi”. Khi này đứng cách đó không xa Đằng Sơn thấy Nạp Lan Kiệt bất ngờ, trong lòng cũng là vui vẻ nói ra.
Ở phía trên cao bầu trời, cả hai người không quan tâm đến những gì diễn ra ở phía dưới mà ánh mắt chỉ tập trung vào đối phương.
Đứng trên lưng điều khiển hai con thú được hình thành bằng đấu khí, bọn họ đều hướng bọn chúng đối đầu trực diện vào nhau.
“ Rống”, cả hai đều phô trương thanh thế một tiếng rồi đâm thẳng về đối phương phương.
“ Oành”. Khi va chạm ngay lập tức xuất hiện một tiếng nổ kinh thiên động địa, vang khắp trung tâm Gia Mã.
Không lâu sau, bên trong làn khói bụi đã xuất hiện sau khi hai chiêu thức va chạm lóe lên một luồng ánh sáng màu xanh và nó bị đẩy ra phía sau một đoạn rồi mới dừng lại.
“ Aizz, dừng lại ở đây đi, hiện tại đúng là không phải đối thủ của ngươi”. Bị chấn về sau, Hải Ba Đông bất đắc dĩ lên tiếng nhận thua.
“ Hải lão đầu, đúng thật là thực lực của ngươi giảm sút đi rất nhiều”. Một lúc sau khói bụi tán đi, đứng phía trên Gia Hình Thiên thu lại khí tức của mình nói.
“ Hải lão không sao chứ, uống viên đang dược này vào đi”. Khi này ở phía dưới , Lâm Phong cũng lướt nhanh lên phía trên một chút, hướng Hải Ba Đông lên tiếng.
“ Ừm”. Nhìn thấy Lâm Phong đưa đan dược cho mình, Hải Ba Đông cũng không khách sáo mà tiếp nhận rồi bỏ ngay vào miệng.
“ Đấu khí phi hành!, Hải lão ngươi kiếm đâu ra tên tiểu tử quái thai này vậy”. Nhìn thấy Lâm Phong, Gia Hình Thiên cũng là giật mình, hắn chưa biết thân phận của người thanh niên trẻ này, không khỏi nghi ngờ hỏi.
“ Chỉ là tình cờ gặp mà thôi, ta lần này quay về được cũng là nhờ hắn”. Hải Ba Đông cũng giải thích một chút.
“ Ồ, là như vậy sao, đúng là một tên gia hỏa đáng sợ”. Nghe Hải Ba Đông nói làm cho Gia Hình Thiên lại thêm một lần bất ngờ nữa.
“ Vậy thì thử xem một chút coi tên này có như lão già ngươi nói!”. Không biết nảy ra ý tưởng này khi nào, Gia Hình Thiên vừa nói ra đánh một chưởng về phía Lâm Phong.
Ở phía dưới mọi người thấy cũng là hơi giật mình, không hiểu vì lý do gì mà đột nhiên Gia Hình Thiên lại đánh về phía tiểu bối.
Một chưởng này tuy là không đạt đến thực lực tuyệt đối nhưng cũng đủ làm chon Đấu Vương bị thương không nhẹ.
Dù bị tấn công bất ngờ, nhưng sắc mặt của Lâm Phong không đổi, trực tiếp đánh ra một chưởng mang theo uy lực cũng không kém chút nào, để đối kháng trực diện.
“ Đấu Hoàng!, thì ra khí tức lúc trước là của tiểu tử ngươi!”. Cảm nhận được khí tức phát ra lúc thi triển chiêu thức của Lâm Phong, Gia Hình Thiên sắc mặt hơi đổi mà hô lên.