Chương 74: Nguy cấp

“ Được, huynh đi theo muội”. Yên Nhiên nhẹ gật đầu, sau đó nàng kéo lấy tay Lâm Phong mà dẫn đi.


“ Đó chẳng phải là người thanh niên mà mấy ngày trước từng giao thủ với Gia Hình Thiên hay sao, không nghĩ đến lại chính là ca ca mà Yên Nhiên hay nhắc đến”. Khi này đứng trên đài cao cùng một hai vị trưởng lão, Vân Lăng lên tiếng nói.


Ngày hôm qua hắn được Vân Vận phân phó đi quan sát chuyện gì xảy ra, nên khuôn mặt của Lâm Phong hắn là biết được nhờ điều đó.
“ Đúng thật là không thể ngờ tới, ca ca của thiếu tông chủ lại là một tên thiên tài xuất chúng”. Ở một bên tên trưởng lão cũng lên tiếng cảm thán.


“ Ừm, mấy lão già chúng ta tu luyện hơn nửa đời người chỉ là Đấu Vương, còn tên thanh niên đó, haizz”. Vân Lăng, thở dài nói lên sự ghen tị của mình, rồi hất hất tay cho một vài tên trưởng lão tán ra, hắn cũng tiến vào bên trong.


Ở một đình viện cách không quá xa sân luyện tập nhưng lại chỉ có hai bóng người một nam một nữ đang đứng.


“ Đây muội cầm lấy quyển đấu kỹ này mặc dù chỉ là Huyền giai nhưng nó cũng đã giúp ta từ những ngày đầu tu luyện”. Lâm Phong lấy ra quyển đấu kỹ Bát Cực Băng trong nạp giới rồi đưa cho Yên Nhiên nói.


available on google playdownload on app store


Chưa hết, hắn còn đưa thêm một vài loại đan dược khác nhau như giúp nâng cao đấu khí, chữa thương, hồi thể lực,... cho nàng, Lâm Phong có thể nhìn ra nàng hiện tại đã đạt đến Đấu Giả đỉnh phong và chỉ còn cách một bước nữa là sẽ trở thành Đấu Sư, tốc độ này của nàng đã thật sự rất nhanh rồi.


Ôm trong người rất nhiều bình ngọc, Yên Nhiên cười vui vẻ, nàng không hề từ chối những vật mà Lâm Phong cho mình.
“ Lâm Phong ca ca, huynh hiện tại đang là tu vi gì nha?”. Khi này đột nhiên nhớ ra gì đó, thiếu nữ chớp chớp mắt tò mò hỏi.


“ Tu vi sao là Đấu.... bí mật, khi nào muội đạt đến Đấu Linh hoặc Đấu Vương thì lúc đó ta sẽ nói được chứ”. Lâm Phong giả vờ như sẽ nói ra tu vi thật của mình nhưng giữa chừng lại dừng ngang.


Đang chăm chú lắng nghe, khi đến đoạn cần thiết người thanh niên lại không nói ra khiến cho nàng có hơi giận dỗi, bĩu môi nói: “Hứ, không nói thì thôi”.


“ Haha được rồi, bây giờ cho muội cơ hội đánh với ta được chứ, thật muốn xem gần hai năm qua Yên Nhiên nhà ta trưởng thành thế nào”. Lâm Phong cười lên đưa tay sờ sờ đầu nàng.


“ Được, để ta cho huynh xem, đến lúc đó đừng có mà hối hận”. Cất hết những đồ vật Lâm Phong cho vào nạp giới, Nạp Lan Yên Nhiên lời lẽ tự tin nói.


Thế là một buổi luyện tập nhỏ được diễn ra, vừa đánh nhau Lâm Phong cũng giúp nàng sửa chữa những kẽ hở trong khi tấn công lẫn phòng thủ và chỉ thêm một vài kinh nghiệm thực chiến của mình.
....


Một canh giờ nhanh chóng qua đi, Nạp Lan Yên Nhiên sau khi luyện tập với Lâm Phong trở nên cực kỳ mệt mỏi mà ngồi xuống một cái ghế đá, mồ hôi nhễ nhại vội lên tiếng:“ Không đánh, không đánh nữa, mệt ch.ết ta rồi”.


“ Lúc đầu không phải mạnh miệng lắm sau, bây giờ đã thay đổi nhanh vậy”. Lâm Phong thấy cảnh này cười cười nói, sau đó như chợt nhớ ra điều gì hắn mới hỏi lại nàng: “Mà sư phụ của muội đâu, sao ta không thấy cô ấy”.


“ Sự phụ của muội sao, ngài ấy nói vì muốn giúp ta có thể tăng lên xác suất đột phá thành công nên trước khi huynh đến một chút sư phụ đã nói sẽ đi Ma Thú Sơn mạch tìm một thứ gì đó”. Nghe Lâm Phong hỏi, Yên Nhiên vừa lao mồ hôi trên trán vừa nói.


“ Cái gì!”. Những lời nói này của Yên Nhiên làm cho Lâm Phong hơi bất ngờ, sau đó hắn vội mở ra đấu khí hóa cánh mà bay đi, chỉ để lại một lời nói: “ Ta có việc phải làm, lần khác sẽ đến tìm muội”.


Không hiểu gì trước hành động đột ngột của Lâm Phong nhưng lại chỉ chú ý đến đấu khí hóa cánh của hắn: “Lâm Phong ca ca, vậy mà là Đấu Vương!”. Âm thanh nhỏ nhẹ cùng kinh hỉ vang lên.


Khi này ở trên bầu trời, Lâm Phong đạt sử dụng tốc độ nhanh nhất để bay đến Ma Thú Sơn mạch, cái hắn lo ở đây chính là sức mạnh của Tử Tinh Dực Sư Vương đã không còn như trong cốt truyện chính nữa, tất cả là do sự thay đổi của hắn.


Lúc trước, hắn thỉnh thoảng có đưa một vài loại đan dược cho Tử Tinh Dực Sư Vương để làm trao đổi, qua đó khiến thực lực của nó cũng đã khác nhiều, bây giờ nó cũng có thể so với Tứ Tinh Đấu Hoàng, và với thực lực Tam tinh của Vân Vận là không thể nào chống đỡ như trong truyện được.


Không hề lơ là một chút nào, Lâm phong cứ như một tia sét mà lao nhanh đến nơi đó, nếu như chậm trễ thì sẽ không kịp mất.
Theo tốc độ ngày càng nhanh hơn, thì một mảnh rừng khổng lồ đã dần xuất hiện trước mặt hắn.


Lao vút qua khu bìa rừng bên ngoài tiến vào trung tâm, uy áp mà Lâm Phong tỏa ra làm cho đám ma thú không dám đến gần.


Mắt hắn vẫn luôn tập trung nhìn về phía trước, thì ngày lúc này một cảnh tượng đã hiện lên, một nữ nhân vừa bị Tử Tinh Dực Sư Vương dùng năm chiếc móng màu tím sắt bén vạch lên ngực của nàng.


Chưa dừng lại ở đó, trong khi người nữ nhân đang trọng thương mà từ từ rơi xuống, Tử Tinh Dực Sư Vương há miệng của mình ra, ngay lập tức một hỏa cầu màu tím dần hình thành và đang to lên, ý đồ muốn bắn nó đến đối thủ để hoàn toàn giành thắng lợi.


“ ch.ết tiệt, không kịp mất”. Ở phía xa Lâm phong thấy cảnh này, không nhịn được chửi một câu, lúc này hắn vội dừng lại, theo ý niệm lấy ra Sát Thần thương dùng năng lượng Dị hỏa truyền vào, nhắm thật kỹ rồi ném mạnh nó bày về hướng đó: “ Sát Thần thương giúp ta”. hắn nói một câu rồi không hề đứng nhìn mà tiếp tục lao theo.


Phía xa kia , nữ nhân được bao phủ bởi bộ tố y nhưng trên ngực lại có một mảng hơi bị tơi tả do móng vuốt gây ra, nàng đang từ từ mà rơi xuống.


“ Yên Nhiên, vi sư thật xin lỗi là ta đã đánh giá thấp đối phương!”. Nàng lúc này vẫn có thể lờ mờ cảm nhận được sắp có một công kích lao đến mình và không thể nào tránh né được, trong nhất thời nàng hơi nuối tiếc vì mình chưa làm tròn bổn phận tông chủ cũng như sư phụ.


“ Đi ch.ết đi nhân loại, dám đến nơi này quấy rầy ta!”. Khi thấy hỏa cầu đã đủ mạnh để bắn ra, Dực Sư Vương gầm lớn một tiếng thể hiện sự chiến thắng.


“ Vèo”. Thì ngày lúc này hỏa cầu vừa chuẩn bị rời khỏi kiểm soát của nó mà bay đi, thì một âm thanh xé gió vang lên, nó đâm xuyên qua hỏa cầu một cách nhẹ nhàng.
“ Đùng”. Bị phá vỡ đi cấu trúc hỏa cầu màu tím tự phát nổ làm cho Tử Tinh Dực Sư Vương bị một chấn động mà lui về sau.


“ Lại là kẻ nào, ra mặt đi!”. Bị phá đám giữa chừng nó tức giận quát lớn.
Đang nhắm mắt chuẩn bị cho cái ch.ết sắp đến, Vân Vận đột nhiên cảm thấy cả người mình đang bị một bàn tay cứng cáp nào đó chạm vào và đem ôm vào bên trong ngực.


Cảm nhận được hơi ấm cùng mùi hương nam tính xộc vào mũi nàng mới dùng chúc sức cuối cùng để cố hé mắt ra và nhìn xem là ai, thì trong ánh mắt đã hơi mờ nàng thấy được một khuôn mặt anh tuấn đang hiện lên vẻ lo lắng mà nhìn mình, sau đó nàng ngất đi.


“ Xin lỗi ta đến trễ!”. Nhìn nữ nhân trong ngực, Lâm phong tự trách bản thân một câu.
“ Là ai!”. Dực Sư Vương chỉ nhìn thấy bóng lưng của người mới đến, ánh mắt mang theo sát khí mà lườm đến.


“ Hiện tại ta phải chữa trị cho cô ấy trước đã, có gì thì hãy nói sau”. Lâm phong quay lại nhìn đối mặt với nó nhanh chóng nói ra.


“ Lâm Phong, ngươi trở về rồi”. Thấy khuôn mặt có chút quen thuộc kia, nó liên nhận ra được ngay, bởi vì nó không hề tiếp xúc với con người, bọn họ một là bị giết ch.ết, hai là bị ăn thịt nên nó chả nhớ khuôn mặt của ai cả chỉ trừ có Lâm Phong mà thôi.


“ Ừm là ta, cô ấy là người quen của ta, ngươi cứ ăn viên đan dược này vào, những vết thương kia sẽ mau khỏi thôi coi như đền bù việc cô ấy làm”. Gật đầu một cái, Lâm Phong nhanh tay lấy ra một viên đan dược màu vàng thẩy đến Tử Tinh Dực Sư Vương.


Nó biết Lâm phong không cần phải giở trò hèn hạ như hạ độc hay làm gì khác nên trực tiếp há miệng mà nuốt vào bên trong, sau đó nói: “ Được lần này ta nể tình ngươi mà bỏ qua cho nàng, không có lần sau đâu”. Nói xong nó quay đầu và đập cánh bay trở lại ngọn núi to của mình.


Không có thời gian để chần chờ, Lâm Phong vội hướng đến hang động trước kia của mình để chữa thương cho nàng.
Hắn khi nãy thấy được, chiếc sừng của Tử Tinh Dực Sư Vương vẫn còn nguyên, điều đó đã có thể thấy được sự chênh lệch về sức mạnh.


Hoặc có thể khi Vân Vận sử dụng Phong Chi Cực – Vẫn Sát nó có thể né được vì vậy mới không bị cắt đứt.
Nếu như thật sự việc đó diễn ra, hắn cũng không biết Dực Sư Vương sẽ tức giận như thế nào, đến lúc đó hắn không thể chỉ nói vài câu khiến nó bỏ qua như lần này.


Mà ít nhất khi đó cũng sẽ phải giao chiến vài chiêu, Lâm Phong cần phải sử dụng toàn lực của mình để mau chóng đập tan cơn giận dữ của nó, bởi vì thời gian hiện tại là không có.






Truyện liên quan