- Chương 1
- Chương 1-2: Sơn đại vương cùng tiểu đệ
- Chương 2: Nơi này dốc đứng, người phàm khó leo
- Chương 3: Tôi là chưởng môn đời thứ sáu mươi hai của thái thương tông, vệ tây
- Chương 4: Dã thú nhạt nhẽo vô vị
- Chương 5: Chủ nghĩa duy vật bắt đầu bước vào con đường mê tín
- Chương 6: Pháp khí kỳ lạ phách lối khiêu khích nhưng không có bản lĩnh phản kháng
- Chương 7: Hai phần
- Chương 8: Con mẹ nó rõ là đồ ngu
- Chương 9: Máu chó mực con mẹ nó
- Chương 10: Ác thú hiện thế
- Chương 11: Con chó béo mập
- Chương 12: Đại thiếu gia đại nghịch bất đạo
- Chương 13: Ngày tháng tốt đẹp kết thúc
- Chương 14: Ngày tháng tốt đẹp chấm dứt
- Chương 15: Ngày tốt đẹp chấm dứt
- Chương 16: Mời cậu ăn cơm
- Chương 17: Tham ăn tham uống
- Chương 18: Tài xế quỷ
- Chương 19: Phương thức trừ tà đơn giản thô bạo 1
- Chương 20: Phương thức trừ tà đơn giản mà thô bạo 2
- Chương 21: Khốn khiếp! dám bao trai về nhà!
- Chương 22: Sinh hoạt hằng ngày của vệ gia 1
- Chương 23: Nguyễn thời hành: thơm quá!
- Chương 24: Hội dưỡng sinh thẩm mỹ thái thương tông chuẩn bị khai trương
- Chương 25: Nữ quỷ: xin lỗi a
- Chương 26: Uyển dung, bà làm tốt lắm
- Chương 27: Hội dưỡng sinh thẩm mỹ thái thương tông khai trương
- Chương 28: Kẻ ngu học bùa dĩ nhiên phải đọc sách trước
- Chương 29: Cố nhân viếng thăm
- Chương 30: Chân tướng
- Chương 31: Có chiêu phúc chú này, bạn có thể thực hiện được nguyện vọng khao khát nhất
- Chương 32: Con thật sự không cố ý làm mất mặt
- Chương 33: Em ấy không nguy hiểm chút nào hết
- Chương 34: Thái thương tông rốt cuộc cũng có bia đá rồi!
- Chương 35: Song tu là cái gì
- Chương 36: Đánh ngu người
- Chương 37: Quỷ sinh không cần lo kiếm cơm
- Chương 38: Bùa thanh tâm
- Chương 39: Phản hồi chân thực của khách hàng
- Chương 40: Thái thương tông cung thần
- Chương 41: Quy mô thái thương tông tụi tôi siêu lớn
- Chương 42: Bọn họ đang làm gì vậy?
- Chương 43: Hỗn chiến
- Chương 44: Kim bài điều tiết
- Chương 45: Chúng tôi là nhân viên tốt hăng hái làm việc nghĩa
- Chương 46: Hương khói dần dần thịnh vượng
- Chương 47: Nghiệp vụ mới
- Chương 48: Một phòng
- Chương 49: Phim kinh dị
- Chương 50: Anh tạo nghiệt gì a
- Chương 51: Tắm chung nè
- Chương 52: Thực muốn giết chết em
- Chương 53: Có để người ta sống không vậy
- Chương 54: Thái thương tông không chính quy
- Chương 55: Áo rồng
- Chương 56: Động vật hoang dã cấp hai được quốc gia bảo hộ
- Chương 57: Bảo hộ động vật là phung phí của trời
- Chương 58: Chúng ta ăn đi
- Chương 59: Công ty quản lý thái thương tông
- Chương 60: Mất vệ sinh, tố cáo
- Chương 61: Đơn vị hợp tác thành hoàng bản địa
- Chương 62: Ta tìm sư huynh con
- Chương 63
- Chương 64: Thái tương tông hoạt động tập thể
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67: Chân tướng
- Chương 68: Mặt chữ quốc xong đời
- Chương 69: Nuôi gia đình không dễ
- Chương 70: Quá Cùi Bắp
- Chương 71: Thái thương tông cần quảng cáo
- Chương 72
- Chương 73: Dê vào miệng cọp
- Chương 74: Tình cảnh cực kỳ lúng túng
- Chương 75: Vô tông giáo tín ngưỡng
- Chương 76: Vệ Tây Tán Tận Lương Tâm
- Chương 77: Quảng cáo của thái thương tông đại khái có thể làm
- Chương 78: Tin tưởng khoa học
- Chương 79: Đối thủ không dễ đối phó
- Chương 80: Tà giáo chân chính
- Chương 81: Bầu không khí kỳ quái từ các vị đạo hữu
- Chương 82: Người môi giới không đáng tin
- Chương 83: Giải cứu nhân công phi pháp!!!!
- Chương 84: Cướp Nữ Quỷ! Trùng áp!
- Chương 85: Hoạt động coi mắt tập thể của Thái Thương Tông
- Chương 86: Âm binh nhảy hãng
- Chương 87: Tổ chống tham nhũng hào ti tân nam
- Chương 88: Hoàn mỹ thu quan
- Chương 89: Quảng cáo
- Chương 90: Mưa như thác đổ cùng rồng
- Chương 91: Thanh long = không phải động vật bảo hộ
- Chương 92: Thành công bắt được phần tử phạm tội
- Chương 93: Long huyết
- Chương 94: Tôi muốn đồ nhi
- Chương 95: Vệ tây thực nghiêm túc a
- Chương 96: Động vật bảo vệ đặc cấp
- Chương 97: Người anh em có tiền
- Chương 98: Phì di
- Chương 99: Chức nghiệp nuôi dưỡng sơn hải kinh
/2
Thể loại: hiện đại, linh dị thần quái, hài, sảng văn, ngụy sư đồ, lãnh khốc muộn tao công x ngây thơ tham ăn hung tàn bao che khuyết điểm thụ (123+4)
Edit: Cáo khìn - Beta: Yuu
Thế kỉ 21, mọi thứ phát triển, xã hội tiên tiến, văn minh, hiện đại
Có một thiếu niên ở trong núi, không biết đã bao nhiêu năm thắng, ngày ngày ngây ngốc.
Mãi cho đến một ngày, vì gánh trên vai trách nhiệm trọng chấn tông môn, thế nên mượn thân xác người, mang theo ngân lượng cùng đồng bạc, xuống núi vào thành.
Sau đó cậu phát hiện chuyện xây dựng lại tông môn, kiếm đất, xây phòng, sửa sang, nhân công, giấy phép... đủ thứ phải lo, thời nay gây dựng sự nghiệp thật sự rất khó khăn.
Tiền không dễ kiếm, công việc cũng không dễ làm, lúc đói bụng chỉ có thể dựa vào ăn cô hồn dã quỷ duy trì cuộc sống.
...
Đứa con lớn của Vệ gia không được cha yêu mẹ thương sau vài tháng mất tích thì được đưa trở về.
Tính tình thay đổi, vui giận khó lường, giá trị vũ lực siêu khủng, bực ai liền đập người đó, tác oai tác quái.
Làm gì không làm, diễn viên cũng không chịu, tự dưng bắt đầu mê mấy trò hô gió gọi mưa mê tín phong kiến.
Nghĩ vậy là giỏi à?
...
Một đại sư cố gắng kiếm tiền làm giàu, nhân vật chính tác oai tác quái nhưng có vạn người mê, từ nồi chén gáo chậu cô hồn dã quỷ sơn trân hải vị gì cũng ăn tuốt, hoang phí đến không biết xấu hổ.
Câu chuyện rất đơn thuần, tất cả kiến thức chức nghiệp đều là vớ vẩn, là truyện phong thủy bệnh thần kinh, chủ thụ.
...
Bình luận về tác phẩm: Thế kỷ hai mươi mốt, Vệ Tây vẫn luôn sinh hoạt trong núi sâu, sau khi sư phụ qua đời kế thừa chí nguyện, quyết định vì sư phụ rời núi khôi phục tông mông. Thế nhưng sau khi rời khỏi rừng sâu núi thằm Vệ Tây mới phát hiện xã hội này sớm đã không còn là dáng vẻ trong kí ức. Tuân theo pháp luật, gây dựng sự nghiệp khó khăn, hết thảy mọi thứ trong xã hội hiện đại làm người cổ thiên tính tàn bạo không hiểu sự đời Vệ Tây cảm thấy thực xa lạ. Cậu vừa phải nuôi cái bụng không đáy của mình, vừa phải nuôi đệ tử cùng môn nhân, còn vì phát triển tông môn nổi danh thiên hạ mà không thể không học tập quy tắc của xã hội hiện đại, để mình có thể dung nhập.
Cũng may ba trăm sáu mươi nghề nghề nào cũng có trạng nguyên, cuối cùng Vệ Tây dựa vào kiến thức chuyên nghiệp của mình thành công đạt được mục tiêu, thống nhất hai đạo nhân quỷ, môn đồ trải rộng thiên hạ. Truyện nhẹ nhàng vui vẻ, ngôn ngữ hài hước thú vị, tình tiết lôi cuốn hấp dẫn. Từ con đường phát triển sự nghiệp của nhân vật chính Vệ Tây dẫn dắt tới đủ loại sự kiện linh dị thần quái dở khóc dở cười ở đô thị, lại dùng phương thức mới mẻ giải thích đoàn thể quỷ quái. Nội dung phát triển theo hướng tích cực, mới mẻ độc đáo, nhẹ nhàng hài hước, cùng khai sáng một xã hội hài hòa giữa hai giới nhân quỷ!
... [Bình luận của độc giả]...
Tiểu Thực Tảo Văn Bút Ký: lãnh khốc im lìm công x ngây thơ tham ăn thụ, hiện đại, linh dị thần quái, tỳ hưu x thao thiết, hành văn hài hước. Cảm tình không đề cập nhiều, giai đoạn đầu căn bản phát triển theo hướng mập mờ, đến cuối cùng dùng tình tiết song tu phá vỡ, tình tiết truyện rất vui vẻ! Mới đầu rõ ràng có chút kinh khủng, thế nhưng sau đó thì bắt đầu ha ha ha ha ha không ngừng, là một câu truyện giải trí vui vẻ! Xem đi a~
Tinh Hà Thanh Độ: vẫn luôn theo dõi truyện, rốt cuộc cũng kết thúc rồi, đây là truyện hài nhất đọc gần đây, vừa nhẹ nhàng lại rõ ràng dễ hiểu, nhiều tình tiết làm tôi vỗ bàn cười như điên mà không dừng được, nhất là đoạn nhân vật chính mới quay về nhà.
Ngự Lâm Quân Quân Quân Quân: hung tàn bao che thụ vs lão súc sinh công, ngụy thầy trò, hiện đại huyền huyễn, văn hài hước. Một sư phụ ham ăn thích bao che đồ đệ, một đại đồ đệ siêu cấp nịnh bợ, một ông cha tin tưởng khoa học, một đám quỷ cố gắng làm việc, một nhóm đạo trưởng bị sock đến ngây người, một nhóm thần thú sắp bị công chọc tức chết, còn có nhóm nhân vật phản diện hoài nghi nhân sinh, mỗi nhân vật đều lưu lại ấn tượng sâu sắc. Suốt khoảng thời gian theo đuổi truyện này chính là thời gian vui sướng của tôi, tình tiết hài hước rất nhiều, bình luận dưới mỗi chương đều là a ha ha ha ha ha ha!
Đại Bạch Thỏ Bất Thị Nãi Đường Tảo Văn Ký: Đầu bảng Tấn Giang/ hiện đại đô thị/ hài hước bắt quỷ/ V văn. Dương khí ngất trời cao lãnh khó lường thiên lộc thần công vs khí bá vương gặp quỷ ăn quỷ thao thiết thụ. Đây là truyện băt quỷ công minh nhất mà tôi từng đọc, đơn giản là cứ muốn cười a ha ha ha ha ha. Thật sự là một câu chuyện vừa thú vị lại vui vẻ a, hơn nữa số W mỗi chương lại rất nhiều, đọc thực thỏa mãn.
Edit: Cáo khìn - Beta: Yuu
Thế kỉ 21, mọi thứ phát triển, xã hội tiên tiến, văn minh, hiện đại
Có một thiếu niên ở trong núi, không biết đã bao nhiêu năm thắng, ngày ngày ngây ngốc.
Mãi cho đến một ngày, vì gánh trên vai trách nhiệm trọng chấn tông môn, thế nên mượn thân xác người, mang theo ngân lượng cùng đồng bạc, xuống núi vào thành.
Sau đó cậu phát hiện chuyện xây dựng lại tông môn, kiếm đất, xây phòng, sửa sang, nhân công, giấy phép... đủ thứ phải lo, thời nay gây dựng sự nghiệp thật sự rất khó khăn.
Tiền không dễ kiếm, công việc cũng không dễ làm, lúc đói bụng chỉ có thể dựa vào ăn cô hồn dã quỷ duy trì cuộc sống.
...
Đứa con lớn của Vệ gia không được cha yêu mẹ thương sau vài tháng mất tích thì được đưa trở về.
Tính tình thay đổi, vui giận khó lường, giá trị vũ lực siêu khủng, bực ai liền đập người đó, tác oai tác quái.
Làm gì không làm, diễn viên cũng không chịu, tự dưng bắt đầu mê mấy trò hô gió gọi mưa mê tín phong kiến.
Nghĩ vậy là giỏi à?
...
Một đại sư cố gắng kiếm tiền làm giàu, nhân vật chính tác oai tác quái nhưng có vạn người mê, từ nồi chén gáo chậu cô hồn dã quỷ sơn trân hải vị gì cũng ăn tuốt, hoang phí đến không biết xấu hổ.
Câu chuyện rất đơn thuần, tất cả kiến thức chức nghiệp đều là vớ vẩn, là truyện phong thủy bệnh thần kinh, chủ thụ.
...
Bình luận về tác phẩm: Thế kỷ hai mươi mốt, Vệ Tây vẫn luôn sinh hoạt trong núi sâu, sau khi sư phụ qua đời kế thừa chí nguyện, quyết định vì sư phụ rời núi khôi phục tông mông. Thế nhưng sau khi rời khỏi rừng sâu núi thằm Vệ Tây mới phát hiện xã hội này sớm đã không còn là dáng vẻ trong kí ức. Tuân theo pháp luật, gây dựng sự nghiệp khó khăn, hết thảy mọi thứ trong xã hội hiện đại làm người cổ thiên tính tàn bạo không hiểu sự đời Vệ Tây cảm thấy thực xa lạ. Cậu vừa phải nuôi cái bụng không đáy của mình, vừa phải nuôi đệ tử cùng môn nhân, còn vì phát triển tông môn nổi danh thiên hạ mà không thể không học tập quy tắc của xã hội hiện đại, để mình có thể dung nhập.
Cũng may ba trăm sáu mươi nghề nghề nào cũng có trạng nguyên, cuối cùng Vệ Tây dựa vào kiến thức chuyên nghiệp của mình thành công đạt được mục tiêu, thống nhất hai đạo nhân quỷ, môn đồ trải rộng thiên hạ. Truyện nhẹ nhàng vui vẻ, ngôn ngữ hài hước thú vị, tình tiết lôi cuốn hấp dẫn. Từ con đường phát triển sự nghiệp của nhân vật chính Vệ Tây dẫn dắt tới đủ loại sự kiện linh dị thần quái dở khóc dở cười ở đô thị, lại dùng phương thức mới mẻ giải thích đoàn thể quỷ quái. Nội dung phát triển theo hướng tích cực, mới mẻ độc đáo, nhẹ nhàng hài hước, cùng khai sáng một xã hội hài hòa giữa hai giới nhân quỷ!
... [Bình luận của độc giả]...
Tiểu Thực Tảo Văn Bút Ký: lãnh khốc im lìm công x ngây thơ tham ăn thụ, hiện đại, linh dị thần quái, tỳ hưu x thao thiết, hành văn hài hước. Cảm tình không đề cập nhiều, giai đoạn đầu căn bản phát triển theo hướng mập mờ, đến cuối cùng dùng tình tiết song tu phá vỡ, tình tiết truyện rất vui vẻ! Mới đầu rõ ràng có chút kinh khủng, thế nhưng sau đó thì bắt đầu ha ha ha ha ha không ngừng, là một câu truyện giải trí vui vẻ! Xem đi a~
Tinh Hà Thanh Độ: vẫn luôn theo dõi truyện, rốt cuộc cũng kết thúc rồi, đây là truyện hài nhất đọc gần đây, vừa nhẹ nhàng lại rõ ràng dễ hiểu, nhiều tình tiết làm tôi vỗ bàn cười như điên mà không dừng được, nhất là đoạn nhân vật chính mới quay về nhà.
Ngự Lâm Quân Quân Quân Quân: hung tàn bao che thụ vs lão súc sinh công, ngụy thầy trò, hiện đại huyền huyễn, văn hài hước. Một sư phụ ham ăn thích bao che đồ đệ, một đại đồ đệ siêu cấp nịnh bợ, một ông cha tin tưởng khoa học, một đám quỷ cố gắng làm việc, một nhóm đạo trưởng bị sock đến ngây người, một nhóm thần thú sắp bị công chọc tức chết, còn có nhóm nhân vật phản diện hoài nghi nhân sinh, mỗi nhân vật đều lưu lại ấn tượng sâu sắc. Suốt khoảng thời gian theo đuổi truyện này chính là thời gian vui sướng của tôi, tình tiết hài hước rất nhiều, bình luận dưới mỗi chương đều là a ha ha ha ha ha ha!
Đại Bạch Thỏ Bất Thị Nãi Đường Tảo Văn Ký: Đầu bảng Tấn Giang/ hiện đại đô thị/ hài hước bắt quỷ/ V văn. Dương khí ngất trời cao lãnh khó lường thiên lộc thần công vs khí bá vương gặp quỷ ăn quỷ thao thiết thụ. Đây là truyện băt quỷ công minh nhất mà tôi từng đọc, đơn giản là cứ muốn cười a ha ha ha ha ha. Thật sự là một câu chuyện vừa thú vị lại vui vẻ a, hơn nữa số W mỗi chương lại rất nhiều, đọc thực thỏa mãn.