Chương 4. Mở sai cổng không gian
Khắc Lạc Duy là tướng quân của đế quốc Duy Khắc Tư , hiện tại, nền văn minh của đế quốc đã đạt đến cấp độ chín, nghành khoa học kỹ thuật của bọn họ vô cùng phát triển, ngay cả cửa không gian cũng đã được bọn họ triệt để khai phá, biến không gian trở thành một dụng cụ cầm tay mini.
Đêm nay, đế vương Duy Khắc Tư tổ chức một buổi tiệc rượu, nói trắng ra là một bữa tiệc xem mắt. Tuy rằng, khoa học kỹ thuật của bọn họ rất phát triển, tuổi thọ trung bình của người dân lên đến một ngàn năm, càng không nói đến những gia tộc cao quý, thế nhưng tuổi thọ của họ lại có sự liên kết chặt chẽ với tu vi, nếu không có gì ngoài ý muốn thì họ thậm chí là bất tử, vừa lúc có rất nhiều vị thuốc có thể giúp gia tăng tuổi thọ, nhưng mà tuổi thọ càng dài thì khả năng mang thai càng thấp.
Vừa vặn năm nay Khắc Lạc Duy trở về thủ đô tinh, tuy đế quốc Duy Khắc Tư có nền văn minh phát triển vượt bậc, nhưng, bên cạnh đó cũng có một số nền văn minh ở xung quanh, chênh lệch không nhiều với đế quốc, vì vậy, chiến tranh là điều không thể tránh khỏi, năm nay tướng quân Khắc Lạc Duy có một trận tinh chiến vô cùng đẹp mắt, khiến cho nền văn minh đối địch lần này tổn thất nghiêm trọng, ước chừng trong tương lai sẽ không gây sự nữa.
Bữa tiệc đêm nay, Khắc Lạc Duy chỉ ở lại uống một ly rượu liền rời đi, rõ ràng sớm biết tâm hắn đã chết, nhưng cứ mỗi lần hắn quay lại thủ đô tinh, đế đô sẽ ngay lập tức tổ chức loại yến tiệc nhàm chán này, hẳn là xuất phát từ việc áy náy đi. Nhưng mà, hoàng đế Dạ Hoàng cũng không sai....Người Khắc Lạc Duy yêu chính là em trai của hoàng đế.
Khắc Lạc Duy đứng ở phía sau mảnh rừng trúc, nơi đã mai táng người yêu của hắn cùng với tiểu bảo bối chưa chào đời.
Cầm ly rượu chậm rãi uống một ngụm, hắn thật sự chỉ cần Dạ Khuynh, người kia đối với hắn ôn nhu như nước, rõ ràng trước mặt kẻ địch lại mạnh mẽ như thần vậy mà nguyện ý vì hắn mang thai đứa nhỏ.
Khắc Lạc Duy biết nếu không phải do hắn, Dạ Khuynh hiện tại chính là đế vương, nhưng người nam nhân này, nguyện từ bỏ đế vị chỉ lấy cái danh thân vương để gả cho hắn. Bởi vì, khi đó hai đế quốc tranh chấp ngày càng lớn, tùy thời đều có thể bùng phát chiến tranh. Sau ngày đại hôn, không quá vài ngày, Khắc Lạc Duy liền phải đi đến biên quan phòng thủ, chờ hắn chiến thắng trở về người yêu của hắn Dạ khuynh đã bị hai tên gián điệp địch quốc giết hại hai ngày trước trong hậu viện.
Khắc Lạc Duy uống rượu rất nhiều, ánh mắt hiện tại đã có chút mê mang, chính vào lúc này, hình như hắn nhìn thấy "Dạ Khuynh", Khắc Lạc Duy vội lắc đầu đã bị cồn ăn mòn, lung la lung lay đi về phía trước, tới gần rồi mới thấy, không sai, người này chính là "Dạ Khuynh" chỉ là cho dù "Dạ Khuynh" có ra sao thì cũng đã không còn nữa.
Vào lúc "Dạ Khuynh" cười khẽ, Khắc Lạc Duy liền chụp lấy cổ người nọ, cướp vũ khí trí mạng có thể làm người khác trở về hạt nguyên thủy trên tay người đó. Cho dù hiện tại hắn có say thì hắn cũng biết rõ người yêu của mình đã mất rồi, huống hồ hắn chỉ mới uống một chút rượu, còn chưa có phải say hoàn toàn.
"Ngươi sao lại không có say,khụ khụ khụ."Thanh niên bị Khắc Lạc Duy nắm cổ kinh hãy kêu ra tiếng .
"Các ngươi thật là ngu xuẩn, dám ngay trước mặt ta dùng hình ảnh của Dạ Khuynh, nghĩ ta sẽ để cho các ngươi đi sao."Khắc Lạc Duy mỉm cười trào phúng, lúc mà hắn cười vui vẻ nhất cũng là lúc hắn tức giận nhất.
"Mau lên, cửa không gian tại sao vẫn chưa mở ra, Tạp Lợi, chúng ta nhanh rời khỏi đây, không cần phải tốn thời gian với kẻ điên này." Gián điệp ở nơi xa lớn tiếng kêu, chỉ là mặc hắn thao tác hệ thống ra sao, hệ thống vẫn như cũ không cho hắn nửa phần mặt mũi, một chút bộ dáng có thể khởi động đều không thấy đâu.
"Các ngươi nghĩ sẽ có thể rời khỏi đây sao?" Khắc Lạc Duy ngẩng đầu, nhìn tên gián điệp phía xa, vừa rồi hắn đã phát ra mệnh lệnh giam cầm khu vực này cho quản gia trí năng. Cho nên bây giờ không gian nơi này, không thể dùng được cánh cửa không gian.
"Các ngươi vậy mà có thể chế tạo ra máy nhiễu sóng không gian ở phạm vi nhỏ."Sắc mặt gián điệp đại biến.
Clovis không muốn nói nhiều với những tên này, hắn vẫy một tay về phía Tạp Lợi, trong nháy mắt Tạp Lợi còn chưa kịp hét chói tai thì cơ thể đã từ từ tiêu biến, đến một sợi tóc cũng không hề lưu lại, đây là lĩnh vực dị năng của Clovis: Vô, nó có thể đem bất kỳ một vật thể nào phân giải trở thành hạt tử nguyên thủy, đây cũng là lần đầu tiên hắn sử dụng dị năng này ở trước mặt người ngoài.
"Khắc Lạc Duy, mày đừng vội vàng đắc ý sớm như vậy." Tên gián điệp còn sống kia, nháy mắt xé rách Truyền Tống Trận mini duy nhất, mà người tu chân phải bỏ một cái giá rất lớn mới có thể mua được trong tay, xoay người lại bỏ chạy về phía không gian. Khắc Lạc Duy cùng tên gián điệp kia đều không ngờ đến, cái Truyền Tống Trận mini này vẫn sẽ bị ảnh hưởng từ máy nhiễu sóng không gian.
"Trời, cuối cùng cũng chạy thoát." Tên gián điệp thở phào nhẹ nhõm, vỗ vỗ ngực, thế nhưng đây là nơi nào, tuy rằng đều là rừng trúc, nhưng hiển nhiên nơi này đã không phải là mảnh rừng phía sau nhà của tướng quân Khắc Lạc Duy, bởi vì, trước mắt có một tòa tiểu trúc lâu.
"Ngươi nghĩ ngươi có thể chạy thoát?" Vào lúc tên gián điệp đã an tâm dừng lại đánh giá xung quanh, thì Khắc Lạc Duy cố ý đi đến bên hắn nhẹ giọng nói.
"Ngươi....ngươi sao có thể." Tên gián điệp kinh hoảng thất thố thét to.
"Thật trùng hợp."Khắc Lạc Duy vung tay, tên trước mặt cũng giống như đồng bọn của hắn về với cát bụi, lúc Khắc Lạc Duy nghĩ muốn rời đi, thì bụng dưới của hắn dâng lên từng đợt lửa nóng, đáng ch.ết, hắn biết là không nên uống rượu Dạ Hoàng đưa cho mà, gia hỏa này hiện tại không ngừng giục hắn xem mắt, thậm chí còn dám hạ thôi tình dược với hắn, như vậy hắn căn bản là không thể sử dụng dị năng rời đi, hắn biết chỉ có một loại thôi tình dược làm hắn không thể giải được, dược này trí mạng vô cùng, nếu giải trễ rất có khả năng đời này sẽ không thể cứng được nữa, chuyện này đối với bất luận một người nam nhân nào mà nói thì đây thật là chuyện trí mạng.
Khắc Lạc Duy biết nơi tiểu trúc ốc ấy, chắc hẳn sẽ có người có thể giúp hắn giải độc, vậy nên hắn không nghĩ nhiều liền đi nhanh vào toà tiểu trúc ốc, trước mặt có một cái thang để đi lên, trên mặt đất lại có hai con chó nhỏ lông xù đang cắn cắn ống quần hắn, Khắc Lạc Duy vốn định lấy chân đá đi, nhưng mà nghĩ đến Dạ Khuynh trước kia cũng rất thích những loại động vật nho nhỏ lông xù này, cuối cùng vẫn là không làm tổn thương đến hai con chó con, dù sao hai vật nhỏ cũng chỉ cắn quần hắn, vậy nên lúc vào phòng Khắc Lạc Duy nhanh chóng đem quần cởi ra ném xuống đất.
Mở cửa, Khắc Lạc Duy trông thấy có một người đang cong người ngủ, an tĩnh tới mức hoàn toàn không phát hiện ra nguy hiểm. Cơ thể không ngừng nóng lên, dược hiêụ đang phát tác nhanh chóng, ngay vừa rồi sau khi uống rượu xong thì chạy ra ngoài gặp phải rắc rối, chẳng lẽ hắn thật sự say sao? Kỳ thật là bởi vì hắn uống trúng dược, lúc sau lại uống một lượng rượu lớn, hai loại tương phản phối hợp hiệu quả càng thêm tốt.
Khắc Lạc Duy không do dự đi qua, một phen đem áo kéo xuống, rồi đến quần, đến nỗi người trên giường lớn lên đẹp hay không cũng hoàn toàn không nằm trong phạm vi suy xét của hắn, hắn chỉ cần giải dược trên người mình là được.
Khắc Lạc Duy đem người ở trên giường đè xuống hung hăng làm, hoàn toàn không màng đến việc An Lạc Vũ điên cuồng giãi dụa, khi biết có người phía sau nghĩ đối với y làm ra chuyện gì.
"A ngươi làm gì, buông ta ra." An Lạc Vũ khó thở chửi bậy, y vừa rồi đang ngủ say, cảm giác có người sờ soạng mình, vào lúc bắt đầu còn nghĩ rằng mình đang nằm mơ, y đều đã như vậy rồi thế nào mà vẫn còn có người dám thượng.
Thời điểm An Lạc Vũ cảm giác có một đôi bàn tay to đang tách chân y ra, rồi đặt lên eo hắn thì cuối cùng cũng đã tỉnh cả ngủ, y thật sự gặp phải cướp sắc trong truyền thuyết nha, tuy thấy có điểm vô lý, lúc trước khi còn chưa có hủy dung nếu gặp được sự việc như vậy, y còn có thể hiểu được, thế nhưng hiện tại An Lạc Vũ đã hoàn toàn không có cách nào hiểu được thẩm mĩ quan của người phía sau, nhìn thấy gương mặt như vầy mà vẫn có thể cương hả!!!
"A, hỗn đản, buông tôi ra, đau." Lúc người nọ đem đồ vật kia chen vào, y liền thét chói tai, cả người đều bị banh đến gắt gao. Đau....thật sự là đau quá, đã thật lâu y không có làm, người này lại cứ như vậy thẳng tắp xông vào, thực sự là làm An Lac Vũ đau đến kêu không ra tiếng, y là thật sự đau đến không có sức mà kêu.
Người phía sau lúc tiến nhập vào An Lạc Vũ thì tạm dừng một chút, sau đó không đợi An Lạc Vũ thích ứng, trực tiếp ấn lên chuyển động, càng lúc càng mau.
"Ha a...." Khắc Lạc Duy lúc tiến vào cảm thấy thật tốt, địa phương ấm áp gắt gao bao lấy bảo bối của hắn, vừa rồi đi vào tuy có chút khó khăn, nhưng mà sau khi tiến vào, bên trong lập tức trào ra một cổ chất lỏng ấm áp bôi trơn bảo bối của hắn, Clovis thở dài, bắt đầu nghiêm túc làm vận động tạo người.
An Lạc Vũ đau được một lúc, cũng chậm rãi cảm nhận được sự vui sướng, y biết người phía sau, cái kia phi thường lớn, mặt sau đã bị mở ra hoàn toàn, nghĩ muốn quay đầu lại nhìn xem khuôn mặt người đằng sau, vừa rồi đau quá nên y không có biện pháp đi chú ý hình dạng của người phía sau, hiện tại cảm nhận từng đợt khoái cảm trên thân thể, lại luật động nhanh chóng làm y không có cách nào quay đầu lại.
Kỳ thật sau khi An Lạc Vũ bị hủy dung đã thật lâu không có làm qua, thân thể hiện tại của y vô cùng mẫn cảm, đồ vật phía sau của người nọ mỗi lần đều đâm đến nơi mẫn cảm, nhanh chóng cọ xát thâm nhập luật động, khiến cho thân thể của y không ngừng tích lũy khoái cảm, hai chân cũng đã bắt đầu run rẩy, ngón chân cuốn hết cả lên, nguyên lai những cái đau đớn đó cũng đã có thể xem nhẹ.
Một trận bạch quang qua đi, thân thể y liền mềm xuống dưới, y cảm giác bản thân thật đủ tiện, như vậy mà cũng có thể bắn ra, y lấy tay gắt gao che mặt, trên mặt của y sớm đã ướt đẫm nước mắt.
An Lạc Vũ không biết người kia rốt cuộc ở trên người mình bao lâu, y chỉ biết đến cuối cùng mình cũng ngất đi, dù sao y hiện tại đều đã là cái dạng này, không cần phải thủ thân như ngọc vì người khác, huống hồ sau đó y cũng đã thấy được bộ dạng của người phía sau, từ trước tới nay y chưa từng gặp qua người nào soái đến như vậy, ánh nhìn đầu tiên trông thấy Khắc Lạc Duy, An Lạc Vũ hoàn toàn sợ đến ngây người, nam nhân này quả thực vô cùng hoàn mỹ.
Tóc dài màu xanh, mũi cao, môi mỏng cương nghị, đôi mắt đồng dạng màu xanh, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, làn da phi thường tinh tế, có chút giống với trứng gà vừa mới lột vỏ, màu sắc giống như gốm trắng.