Chương 37: Khoái cảm báo thù

"Được,Hắc Mao, con có thể làm nữ nhân này bị hủy dung không? Chính là làm ả một đêm trở thành bà già, ch.ết thì quá tiện cho ả rồi, ba muốn ả phải sống không bằng ch.ết!"An Lạc Vũ đối Hắc Mao nói.
"Không thành vấn đề, baba, ba có muốn biến nam nhân kia, trở thành một ông già không?"


"Không cần, đối với nam nhân mà nói, đả kích lớn nhất chính là biến thành một tên thái giám, Hắc Mao, con làm được không? "


"Đương nhiên có thể, chúng ta chậm rãi làm jj nam nhân từng chút héo đi, hắn nhất định sẽ phát điên, chơi cho bọn họ đến ch.ết, baba, Hắc Mao có phải rất xấu? " Hắc Mao cẩn thận hỏi, không thể để baba nghĩ nó là một đứa con hư hỏng.


An Lạc Vũ nhìn nam nhân càng lúc càng không vừa mắt, vì sao trước đây ánh mắt của y lại xem nam nhân này là cực phẩm kia chứ:"Nếu Hắc Mao hư, ba sẽ càng tệ hơn."
"Em trai,em sao vậy? Không có việc gì chứ?" Đúng lúc này Tô Nghi chạm vào An Lạc Vũ một chút, làm sao lại phát ngốc ngay lúc này?


Tô Nghi đè nén tâm tình tràn đầy lửa giận, đấm vào đèn đường làm cho nó móp méo:"Kêu tụi mày cút, còn không biết cút? Nghĩ muốn được tao giáo huấn như nào đúng không?"


Cố Vĩ cùng Lâm Diễm khiếp sợ, một quyền kia nếu đánh vào bọn họ, thì không thể nói chơi được, nhưng mà Tô Nghi cũng không phải là kẻ ngốc, vì một tình nhân mà trở mặt với bọn họ.
"Nếu Lạc Vũ không vui, thì lần sau anh lại đến tìm em." Cố Vĩ nói xong thì lôi kéo Lâm Diễm chuẩn bị rời đi.


available on google playdownload on app store


"Anh nói cái gì? Anh vậy mà còn hứng thú với tên tiện nhân này? Anh còn muốn tìm nó?" Lâm Diễm hét lớn ném tay Cố Vĩ đi, tiếp theo xoay người muốn tát An Lạc Vũ một cái, chỉ là chưa kịp ra tay đánh, thì đã bị Tô Nghi nắm lấy.


Tô Nghi hung hăng nhìn chằm chằm Lâm Diễm, đồng thời ném tay ả ra, Lâm Diễm bị dọa, đặt mông ngồi xuống đất:" Cô nghe cho rõ, nếu cô còn nói những lời bất kính với em tôi, thì tôi sẽ ngay lập tức đi đến xé miệng của cô."


An Lạc Vũ ngồi xổm xuống trước mặt Lâm Diễm, dùng tay nhẹ nhàng xoa bóp mặt nàng vài cái, đây chính là khoái cảm sau khi trả được thù sao?! Rất nhanh là có thể nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của nữ nhân này biến thành một bà già, một người đương tuổi trẻ trung nhưng mà lại mang diện mạo của một bà lão nha:"Cô thật ngu xuẩn, không có tôi,cô cho rằng Cố Vĩ sẽ yêu cô sao? Tôi từng ở bên hắn bảy năm, vậy mà trong nháy mắt hắn cũng có thể vứt bỏ tôi, một ngày nào đó cô cũng sẽ có kết cục như tôi thôi. Hơn nữa, làm phụ nữ không có sắc đẹp, nam nhân còn thích sao? Cô phải chuẩn bị tinh thần thật tốt để hưởng thụ kinh hỉ mà tôi dành riêng cho cô đi."


"Mày muốn làm gì tao? Mày cũng muốn tạt axit vô tao sao? Mày dám sao? Mày dám sao?" Lâm Diễm cuồng loạn hét lớn, sợ hãi nhìn về An Lạc Vũ, ánh mắt lúc này của đối phương thật là đáng sợ.


"Có dám hay không rất nhanh cô sẽ biết." An Lạc Vũ nhìn nữ nhân trước mặt đã muốn điên, tâm tình cuối cùng cũng tốt lên, thời tiết ở thành B không tồi, không trung xanh xanh, đám mây trắng trắng, chỉ là nhiệt độ có chút cao,An Lạc Vũ đứng lên lau mồ hôi trên mặt.


An Lạc Vũ nắm tay Tô Nghi đi đến một cửa hàng kem Haagen-Dazs:" Chúng ta đi thôi Tô Nghi,đừng để mấy tên không hiểu tiếng người làm tâm tình tệ đi." An Lạc Vũ rất muốn ăn một chút đồ hạ hỏa, kem là vừa lúc.
Một phục vụ sinh thanh tú dò hỏi:"Tiên sinh, xin hỏi ngài muốn dùng gì?"


"Có cái gì ăn ngon?" An Lạc Vũ hỏi.


"Tiên sinh,kem trong tiệm chúng tôi không tệ, bộ sản phẩm này thì càng tốt, ngài có thể mua một cái nếm thử, nhất định sẽ không cô phụ quyết định của người kỳ vọng." Phục vụ cong mắt giới thiệu,hai người nam nhân đến đây ăn kem hẳn là có cơ tình hắc hắc hắc,ai bảo nàng là một hủ nữ lâu năm làm chi.


An Lạc Vũ nhìn sáu cái sản phẩm, trước kia, y rất ít ăn ngọt, hiện tại nhìn hình ảnh xinh đẹp trước mắt, nước miếng cũng bắt đầu phân bố, bây giờ đã đói bụng rồi:"Vậy mỗi thứ lấy một phần đi."


"Tiên sinh,ngài thật sự muốn?" Vương Duyệt ngạc nhiên nhìn nam nhân gầy yếu trước mắt, mấy cây kem này cũng không phải nhỏ, thật sự có thể ăn hết sao?
"Đều lấy, nhanh lên."
"Vâng thưa tiên sinh, lập tức có." Phục vụ sinh nói xong xoay người rời khỏi.


Tô Nghi có chút lo lắng:"Em trai, em thật sự muốn ăn nhiều kem như vậy, vẫn là không nên đi? Nếu đói bụng thì chúng ta đi ăn bữa chính, đừng đem bụng ăn đến hỏng, vì loại người kia mà hại đến thân thể không đáng."


An Lạc Vũ cười:"Yên tâm, tâm tình em hiện tại rất tốt, chính là muốn ăn cái này, không có gì, nếu anh thích thì ăn cùng em, nếu anh không thích thì lát em ăn xong, sẽ bồi anh đi ăn cái khác."
"Tiểu An em thật sự không sao?" Tô Nghi lúc này nhìn An Lạc Vũ càng thêm lo lắng.


"Không có chuyện gì, em đang rất vui vẻ,anh chờ xem, ngày mai nữ nhân đáng ch.ết kia sẽ phát điên." An Lạc Vũ cao hứng nói, Hắc Mao đã nói với y chỉ cần qua vài giờ nữa, nữ nhân kia sẽ từ một người trẻ tuổi biến thành một bà già, đây là có bao nhiêu kích động lòng người, y muốn đi ăn mừng.


Tô Nghi nghe An Lạc Vũ nói, càng lúc càng lo lắng hơn, đầu óc em trai không bị hỏng chứ? Thế nhưng nữ nhân kia cùng Cố Vĩ.....Tô gia nhất định sẽ không bỏ qua:" Được rồi, em thích ăn thì anh sẽ bồi em."


Khắc Lạc Duy mơ màng mở mắt, trông thấy tay chân bị khóa hồn liên giam lại thì cười haha, thật là không ngờ hắn bỏ qua cho hai người này, thì tên kia lại cho hắn là kẻ ngốc, vì sao lại muốn trêu chọc hắn chứ?! Dạ Hoàng đúng là khinh người quá đáng !!!


"Cậu cuối cùng cũng tỉnh, nói Dạ Khuynh đã bị cậu đem đi đâu rồi?" Dạ Hoàng dữ tợn nói.


"Hắn đi nơi nào? Hẳn là ngài không nên hỏi tôi, tôi với hắn đã không còn quan hệ không phải sao?" Khắc Lạc Duy cười mỉm, cẩn thận vận dụng dị năng hòa tan khóa hồn liên trên tay, thứ này hẳn đến từ văn minh cấp mười.


"Cậu có nói hay không?" Dạ Hoàng cầm roi đánh lên người Khắc Lạc Duy, một roi lại một roi, mãi cho đến khi người của hắn không còn nơi nào hoàn hảo mới thôi.


Trên người Khắc Lạc Duy chảy máu đầm đìa, thật ra hắn cũng không phải rất đau, trước đây xuất chiến cũng không phải không bị thương, vết thương nghiêm trọng nhất không phải hắn vừa mới trả qua sao, nhưng mà hắn cảm thấy khổ sở vô cùng, hắn vì đế quốc này mà trả giá nhiều như vậy, kết quả thứ hắn nhận được lại là đòn roi từ đế vương.


Khắc Lạc Duy sau khi cắt được khóa hồn liên, thì đứng trước Dạ Hoàng nói:"Dạ Hoàng ngài làm tôi quá thất vọng rồi." Hiện tại, hắn như là ma thần vừa bước ra từ địa ngục, hung hăng nhìn chằm chằm vào Dạ Hoàng.


Dạ Hoàng không thể tin được, Khắc Lạc Duy vậy mà có thể thoát khỏi khóa hồn liên, đây chính là pháp khí đế quốc tốt nhất áp chế dị năng linh khí đấy! Dạ Hoàng hoảng sợ kêu:" Cậu sao có thể thoát khỏi? Không có khả năng,không có khả năng."


Trong tay Khắc Lạc Duy xuất ra một cây trọng kiếm, một kiếm đi xuống, nhà tù rắn chắc nhất của đế quốc đã bị chém thành hai nửa:" Hoàng thượng không cần như vậy,đến đây chúng ta đường đường chính chính đánh nhau."


Thân vệ của Dạ Hoàng cầm vũ khí vọt lên:" Mau bảo hộ hoàng thượng,hồng phong tướng quân làm phản."
Trong lúc nhất thời hoàng cung đế đô rung chuyển khắp nơi, các cung điện điều bị nghiền nát phá hủy, cấm quân bảo vệ đế vương từng đợt từng đợt ch.ết đi.


Hai con mắt Dạ Hoàng biến đỏ lui về phía sau, hắn biết rõ thực lực của hắn không thể đối phó được Khắc Lạc Duy, nhưng mà đây là lần đầu tiên hắn biết bản thân mình lại kém xa đối phương đến như vậy, ngay cả thực lực để thử cũng không có.


"Hoàng thượng mau chạy nhanh đi, chúng ta không thể ngăn được nữa." Đội trưởng thân vệ lau máu nói, sáng nay hắn nhận được tin tức của đế vương nói tướng quân Khắc Lạc Duy làm phản, được đem đi giam giữ tại nhà tù kiên cố nhất ở đế quốc, không ngờ rằng chỉ vừa qua vài giờ Khắc Lạc Duy đã có thể thoát ra, hơn nữa còn hủy đi phân nửa hoàng cung.


Dạ Hoàng phẫn hận:" Đi? Chạy về hướng nào? Ngươi không thấy cánh cửa không gian không có phản ứng sao? Khắc Lạc Duy bây giờ là đang chơi trò mèo vờn chuột với chúng ta, hắn muốn bức ta đến điên."


Khắc Lạc Duy hung hăng phát tiết toàn bộ, mọi thứ trong hoàng cung đế đô đều bị hắn chém cho đổ nát, Dạ Hoàng cũng bị hắn chém một đao, nếu không phải trước đây đã từng hứa với mẫu phụ sẽ chăm sóc hai vương tử thật tốt, thì hắn đã chém một đao cho ch.ết để mà hả giận, thế nhưng đây cũng coi như là hành vi trả đũa chuyện mấy năm nay lừa gạt hắn.


Khắc Lạc Duy-hắn còn có chuyện quan trọng phải làm, đã hoãn qua vài ngày rồi, hắn liền vội vàng thu kiếm, đi mua lễ vật truy thê,về sau nơi này vẫn là ít đến, nhìn thấy lại phải kìm chế cơn giận, Khắc Lạc Duy từ trên cao nhìn Dạ Hoàng cười nhạo:" Ngươi như vậy mà còn nghĩ giữ Dạ Khuynh lại bên người? Cũng thật biết ảo tưởng."


Khắc Lạc Duy trở lại rừng trúc,nhìn cảnh vườn không nhà trống, thì biết An Lạc Vũ đã đi theo anh họ, mà hiện tại hắn cũng muốn nhìn thấy An Lạc Vũ, mấy ngày nay không gặp đã có chút nhớ mong rồi.


"A!!!! Vì cái gì? Vì cái gì? Tôi làm sao lại biến thành như vậy? Không phải là nằm mơ đi?! Đúng vậy tôi đang mơ,phải nhanh tỉnh dậy,nhanh tỉnh dậy aaaa." Lâm Diễm hoảng sợ hét lên chói tai, điên cuồng dùng tay chạm vào mặt của mình, rất nhanh trên khuôn mặt tràn đầy nếp nhăn máu chảy đầm đìa.






Truyện liên quan