Chương 42:
Nhà cũ Lâm gia,lão gia gia tử đang mắng con hắn:" Thằng nhóc họ An kia là người của Tô gia,hơn nữa cho dù hắn không quay về Trịnh gia, cũng không có nghĩa nó không phải là con cháu của Trịnh gia, nếu để những tên kia biết được ngươi hại con cháu của họ, nhất định sẽ mặc kệ tất cả đến đây dẫm lên đầu chúng ta." Lâm lão gia hận rèn sắt không thành thép mắng, con trai lớn của hắn quả là yêu thương đứa con gái của mình, đến mắt cũng bị mù!
"Ba,ba yên tâm,sẽ không có ai biết,bọn họ làm việc rất cẩn thận,hiện tại người cũng đã ch.ết,mấy tên kia con sẽ cho người cảnh cáo bọn chúng."
Lâm lão gia tử áp xuống lửa giận gật đầu:"Ừ,chuyện này dừng lại ở đây,hiện tại nhà chúng ta đang ở trong thời kỳ mấu chốt đừng có mà bị chia rẽ."
Một trận im lặng Lâm Ấp nhìn ba hắn nhắm mắt ngủ, lúc này, mới xoay người chuẩn bị ra ngoài, quay đầuvmột cái liền bị dọa đến hồn phách muốn bay, người này từ khi nào đã vô thanh vô tức đứng tại chỗ này?
"Anh là ai? Từ khi nào đã vào đây?" Lâm Ấp gầm nhẹ, sắc mặt tái nhợt như người ch.ết.
"Tôi vào từ lúc ba anh đang mắng anh,anh hẳn không biết tôi,An Lạc Vũ nếu xảy ra việc gì tôi nhất định sẽ không tha cho các ngửơi." Áp suất xung quany Khắc Lạc Duy hạ thấp, híp mắt nói.
Lâm lão gia tử trấn định:"Cậu cho rằng cậu là ai? Bước vào Lâm gia rồi còn nghĩ có thể trở ra?"
"Tôi là ai không quan trọng,quan trọng là các người sẽ vì Lâm gia trả đại giới." Khắc Lạc Duy trầm thấp lên tiếng lộ ra uy áp, hắn tin tưởng An Lạc Vũ cùng con sẽ không vì rơi xuống nước mà ch.ết đuối, khẳng định ở trung gian đã phát sinh ra chuyện khác, cho nên hắn chỉ cần chờ, An Lạc Vũ nhất định sẽ quay lại, nhưng trước hết hắn phải để những người này trả giá những việc đã gây ra.
"Ba,ba thế nào? Mau gọi bác sĩ,gọi bác sĩ mau lên." Lâm Ấp lớn tiếng gọi thuộc hạ ở bên ngoài, hắn bây giờ đã bắt đầu cảm thấy sợ, thuộc hạ hẳn là nghe thấy tiếng gọi của hắn,nhưng mà lại không có bất kỳ một hành động nào.
"Mày đã dùng yêu thuật gì?" Lâm Ấp lớn tiếng nói, một bên mò vào túi quần của Lâm lão gia tử,một bên vuốt ngực ba hắn,chỉ thấy miệng ba hắn mở lớn,không ngừng hút khí.
Lâm Ấp run rẩy cầm lấy thuốc uy vào miệng của ba hắn, lấy ly nước bên cạnh cho Lâm lão gia tử uống:"Ba,ba sẽ không sao,uống thuốc xong sẽ không sao."
"Lâm Ấp dừng lại,ta không sao." Lâm lão gia tử hồi phục nói.
"Mày rốt cuộc là ai? Chuyện lúc nãy là do mày làm?" Lâm Ấp kêu lên, không biết vì sao lúc nãy hắn gọi thuộc hạ, những kẻ kia tựa hồ là không nghe thấy, mà nguyên nhân duy nhất chắc chắn là đến từ người nam nhân này.
Khắc Lạc Duy mỉm cười ngồi trên ghế:" không sai là tôi, yên tâm tôi sẽ không giết cha con các người, hiện tại mới bắt đầu mà thôi, nơi này cũng chỉ có thể vào chứ không thể ra,đương nhiên cũng chỉ có tác dụng với các ngươi, và người ở trong Lâm gia."
Lâm Ấp căn bản không tin lời của Khắc Lạc Duy, xét thấy ba hắn đã không có việc gì thì quyết định đi giáo huấn thuộc hạ của mình:" Mày cho rằng mày là thượng đế sao? Thật buồn cười."
Lâm Ấp đi ra ngoài cửa không nói lời nào, trực tiếp đá một cước, đôi mắt trừng lớn, vốn dĩ biểu tình không quá sợ hãi bây giờ lại tràn ngập kinh hách, hắn hét lớn,đây là xảy ra chuyện gì? Cuối cùng là làm sao? Vì sao hắn lại có thể xuyên qua người đám thuộc hạ?
Lâm Ấp thét lớn chạy trở về:"Ba,chuyện này là sao vậy? Chúng ta gặp phải quỷ sao?" Tiếng lòng Lâm Ấp trở nên rối loạn, phàm là những người trong đại gia tộc ai mà không làm chút việc ở trong tối, Lâm Ấp hắn cũng là người như vậy, nhưng gặp phải chuyện này là lần đầu nên có chút kinh sợ.
"Đừng la,vị tiểu huynh đệ này,chúng ta rốt cuộc đã đắc tội cậu khi nào? Cậu muốn làm gì?" Lâm lão gia vẫn thật trấn định hỏi.
Khắc Lạc Duy nhìn lão nhân đang ngồi trấn định cảm khái, quả nhiên gừng càng già càng cay, gặp chuyện không hoảng còn cẩn thận đánh giá bản thân hắn.
"Các người đem người yêu của tôi làm mất,tự nhiên tôi phải đến đây tính sổ với các người, tôi khi nào tìm được người yêu,khi đó sẽ thả các ngươi ra ngoài."
"Nếu cậu vẫn luôn tìm không thấy?"
Khắc Lạc Duy cười cười,tâm tình nhìn qua tựa hồ rất tốt:" Vậy các ngươi liền ngây ngốc ở đây cho đến ch.ết đói đi."
Mấy ngày tiếp theo, không ít người biết được tin Lâm gia gặp chuyện, Lâm lão gia tử cùng con trai lớn đột nhiên biến mất ở trong nhà cũ, mà Lâm gia ở nhà cũ cũng lục đục không thấy bóng dáng, trừ bỏ những người ở trong nhà cũ Lâm gia mất tích, thì những người khác không ai mất tích cả,cục cảnh sát cuối cùng lập một tổ điều tra,nhưng mãi vẫn không có một chút manh mối.
Venus nhắc nhở:"Chủ nhân,Tô Nghi gọi đến,muốn nghe máy không?"
Khắc Lạc Duy gật đầu:"Nghe đi." Hiện tại, hắn vẫn ngồi chung với lão gia tử, ba ngày,Lâm lão gia tử đã không còn phong thái như trước, bây giờ nhìn qua tựa như một người gần đất xa trời.
"Mày rốt cuộc muốn thế nào? Muốn giết muốn mắng mày hướng vô tao là được,không cần gây tổn thương đến những người không liên quan." Lâm Ấp giọng nói khàn khàn, hắn ở đây ba ngày chưa được uống được một giọt nước, giọng điệu khô khốc,nhìn người trong gia tộc ở ngoài cửa xoay quanh, lại không thể thoát ra Lâm trạch,tâm hắn cũng bắt đầu rỉ máu, đứa cháu nội của hắn chỉ mới mấy tháng tuổi sắp chịu không nổi nữa rồi.
"Không có liên quan? Chuyện cười này rất vui, vốn An Lạc Vũ cũng chẳng có quan hệ gì với mấy ngươi, bị con gái của ngươi hủy dung,chúng tôi cũng không ép ch.ết ả, vậy mà ngươi xem ngươi đã làm ra chuyện gì? Ngươi nói cho tôi một lý do để tôi buông tha nhà ngươi đi? Ta thấy các ngươi vẫn là nên ở lại đây chậm rãi hưởng thụ." Khắc Lạc Duy nói xong, lúc này mới nghe máy của Tô Nghi.
Tô Nghi ở đầu dây bên kia lòng nóng như lửa nói:"Nè Khắc Lạc Duy, hai người đã gặp phải chuyện gì? An Thành nói mấy ngày nay hai cậu không về nhà, hiện tại hai người đã đi đâu? Tôi gọi cho em trai cũng không ai tiếp máy."
"Không có gì,tôi sẽ tìm An Lạc Vũ về,hiện tại tôi đang bận thu thập những người từng gây tổn thương cho em ấy." Khắc Lạc Duy cau mày nói xong treo máy.
Từ ngoài nhìn vào tưởng hắn không sao, nhưng mà thật ra nội tâm của hắn càng lúc càng nặng, theo lý mà nói An Lạc Vũ mất tích lâu như vậy, Hắc Mao đang ngủ say hẳn cũng nên tỉnh rồi, vì sao đã ba ngày trôi qua Hắc Mao còn chưa gửi cho hắn một chút tin tức? Chẳng lẽ thật sự đã gặp chuyện?
"Cầu xin cậu,buông tha bọn họ đi, chuyện gì tôi cũng sẽ làm,cậu muốn gì tôi điều sẽ nhất định làm được." Lâm Ấp bước đến quỳ xuống trước mặt Khắc Lạc Duy, hiện tại hắn đã đi đến đường cùng, không cầu xin người này, Lâm gia của hắn nhất định sẽ bị diệt tộc.
Lâm lão gia tử nâng mi một chút rồi gục mí xuống nói:"Đừng cầu hắn Lâm Ấp,hắn sẽ không bỏ qua cho chúng ta,chỉ là chúng ta muốn biết,cậu rốt cuộc là ai? Có ch.ết ít nhất cũng cho chúng tôi minh bạch một chút."
Khắc Lạc Duy nhìn lão gia tử, hắn không nghĩ đến lão nhân này lại để ý đến vậy,hắn cười tủm tỉm nói:" Nói cho các ngươi biết cũng được, tôi không phải là người trái đất, tôi là người ở hành tinh khác. Đúng rồi,còn có một tin tức tốt muốn nói cho các ngươi biết, tôi sẽ không cho các ngươi ch.ết,ngươi xem những tên Lâm gia ngoài phòng,bọn họ sẽ cứ như vậy du đãng trong Lâm gia, không thể rời đi không thể ch.ết, cũng không thể trông thấy được người khác, vĩnh viễn làm bạn với nỗi khổ cô độc, tất nhiên còn có các ngươi, thế nhưng hai người không phải là tốt nhất sao? Ít nhất còn có người nói chuyện."
Dưới sự trợ giúp của Hắc Mao trong nửa năm qua,hắn đã học được rất nhiều chiêu thức ở trong lĩnh vực dị năng của hắn, hiện tại dùng chính là một trong số đó gọi là không gian đình trệ,chỉ cần hắn không ch.ết, không gian đình trệ của hắn sẽ không ai có thể phá được,đương nhiên nếu có người mạnh hơn hắn thì lại khác, năng lực này cũng chỉ có thể dùng trong một phạm vi nhất định.
Khắc Lạc Duy quay lại nhà trúc, tựa như trước khi hắn rời khỏi không có gì thay đổi,hắn ngồi trên ghế tưởng tượng đến bộ dáng bận rộn hằng ngày của An Lạc Vũ,tâm tình càng thêm bực nhọc,An Lạc Vũ rốt cuộc là đang ở đâu? Chỉ cần còn ở tinh cầu này hắn nhất định sẽ tìm ra,chẳng lẽ con cùng An Lạc Vũ bị thợ săn tinh linh nhất tộc phát hiện? Nếu tinh cầu này có phi thuyền không gian ở hành tinh khác xuất hiện hắn sẽ phát hiện, nhưng mà ở đây đã hơn nửa năm căn bản không có ngoại tinh nhân nào ghé qua,trừ bỏ hắn, hắn cũng bắt đầu nghi thần nghi quỷ.
Thời gian An Lạc Vũ biến mất càng lâu, tâm tình của hắn càng trở nên táo bạo,cùng lúc đó Hắc Mao cùng Lam Mao cũng vô cùng nôn nóng bay đến bay lui.