Chương 69:

"Tự cậu nhìn đi." Dương Tuấn khuôn mặt xám ngắt,tuy rằng bản thân thật sự rất tức giận,nhưng đứa nhỏ đã ba tuổi,nghĩa là trước khi hắn còn chưa cùng Tô Nghi có quan hệ, thế nhưng trong lòng cũng không mấy thoải mái.
An Lạc kêu lên:"Người này thật dữ,baba,baba chúng con đến tìm người."


Tô Nghi cuối cùng cũng tỉnh táo,hắn không hề chạm vào nữ nhân,sao lại có thể có con? Bản thân hắn cũng có chút mê mang,đặc biệt là An Dật lớn lên rất giống hắn:"Thật có con? Không phải,hai ngươi sao gọi tôi là baba? Đứa nhỏ không thể nhận baba lung tung."


An Dật chỉ vào mặt nhỏ:"Baba, ngài xem chúng con lớn lên đều rất giống người."


Tô Nghi nhìn khuôn mặt nho nhỏ của An Dật,nếu không giống, hắn cũng không cần lo lắng nhưng mà... Đứa nhỏ này là từ đâu đến? Muốn tìm hắn ăn vạ?:"Dương Tuấn,tôi thật sự không biết đây là có chuyện gì,trước vẫn nên tìm mẹ của hai đứa nhỏ,sau đó mới có thể tr.a ra hai đứa nhỏ này là con nhà ai."


"Tô Nghi không phải rõ ràng là con của cậu hay sao? Bằng không sao có thể giống như vậy? Lại còn đêm khuya đem hai đứa nhỏ đến." Tuy rằng Dương Tuấn đã cực lực ẩn nhẫn cơn giận, cũng biết đây là hai đứa con của Tô Nghi,hắn cũng không có cách nào đi tính sổ,cuối cùng là Tô Nghi sau khi có con hắn mới cùng y ở bên nhau,nhưng mà lần tức giận này hắn không thể kiềm được.


Tô Nghi cũng hiểu được tâm tình của Dương Tuấn vì vậy nhỏ giọng:"Cậu là có ý gì? Sự tình còn chưa tr.a rõ,ai biết sao lại như vậy? Cậu không nên bày ra bộ dáng này!"
Dương Tuấn đỏ mắt quát:"Cậu đây là thấy tôi vô cớ gây rối."


available on google playdownload on app store


"Tôi chỉ là muốn bảo cậu bình tĩnh một chút,không cần rống lớn như vậy,làm bọn nhỏ sợ,mặc kệ bọn nhỏ là con ai cũng không thể để bọn nó bị hoảng sợ." Tô Nghi xoa xoa ấn đường,gần đây Dương Tuấn càng lúc càng táo bạo,hắn biết đây là do nguyên nhân năng lượng tồn ở trong người, mà đây cũng là công việc gần đây khiến hắn sức đầu mẻ trán.


"Quấy cái gì? Không nghĩ đi ngủ đi. Dương Tuấn rốt cuộc cậu đang làm cái gì,không muốn ở bên Tô Nghi thì nói một tiếng,ta còn muốn ôm cháu." Lão gia tử tay chống quải trượng đứng ở cầu thang phẫn nộ quát, giấc ngủ buổi tối của lão nhân gia vẫn luôn không tốt,thật vất vả mới có thể ngủ thế nhưng lại bị hai đứa hỗn xược này làm cho thức giấc,oán khí lẫn tức giận tích tụ cũng rất lớn.


Tô lão gia tử đi xuống,gõ gõ vào đá cẩm thạch:"Này, hai đứa nhỏ từ đâu mà đến?"
"Lão gia tử là hai đứa nhỏ tự gõ cửa,tôi đem bọn họ mang vào."


Tô lão gia tử liếc nhìn hai đứa nhỏ, một đứa lớn lên có đôi nét giống với Tô Nghi,đứa còn lại nhìn có chút quen mắt,lão gia tử cẩn thận quan sát An Lạc.


"Đứa nhỏ,các con họ An đúng không?" Lão gia tử cười ha hả nói,ông còn nhớ An Lạc Vũ năm đó mang thai rời đi, hiện tại hẳn là cũng đã lớn đến chừng này, đương nhiên so với dự tính, hai đứa nhỏ này thật hiểu chuyện không ít, thế nhưng đều là con của người ngoài hành tinh vì vậy thông minh cũng là chuyện bình thường.


"Ông,đây là con của em trai sao?" Tô Nghi vừa rồi thật không nghĩ đến, hiện tại vừa nghe thấy, hai đứa nhỏ căn bản là phiên bản nhỏ của hai người kia,khó trách lại có một đứa lớn lên giống với hắn.
An Dật cảm thán đúng là gừng càng già càng cay,bọn nó cư nhiên đã bị vạch trần rồi.


"Ông cố,thật là lợi hại,cứ như vậy đã đoán được,con gọi là An Lạc." Ngay lập tức đứa nhỏ không đánh đã khai.
An Dật nhìn em trai,lắc đầu:"Em thật ngốc,ông cố còn chưa xác định,em lại tự mình lòi đuôi."


Tô Nghi nhìn hai đứa nhỏ thì sáng tỏ,quả nhiên không phải là bình thường,rõ ràng chỉ mới lớn một chút mà đã thông minh đến như vậy, hắn nhớ rõ đội viên có cũng lớn khoảng tầm này mà cũng chỉ biết oa oa khóc nháo không yên, nào giống với hai đứa nhỏ này đã có thể lừa người lớn còn ra hình ra dáng nữa!


"Tô Nghi xin lỗi,là tôi quá xúc động,gần đây vẫn không thể kiểm soát được bản thân." Mỗi lần Dương Tuấn nghĩ muốn bình tĩnh,khắc chế cơn nóng giận đều không thể làm được,gần đây càng ngày càng nghiêm trọng.


Tô lão gia tử thân thiết nói:" Nhanh lên lại đây cho ông cố ôm một cái,baba daddy các con có đến không? Làm sao chỉ thấy hai con?"


Đúng lúc này An Lạc Vũ mang theo Khắc Lạc Duy đi đến,ông của y quả thật là là lợi hại,nếu như lão gia tử không thể nói được,y cũng đành phải xuất hiện giải thích, dù sao y cũng không hi vọng anh trai cùng người yêu của hắn cãi nhau.


"Hai đưa nhỏ các ngươi thật là,không nhanh tiến vào,thế nhưng lại bày trò nhàm chán này." Tô lão gia tử cười,tuy rằng đã qua nhiều năm trôi qua, nhưng mà thân thể của lão gia tử vẫn còn rất tốt,thậm chí tinh thần so với trước đây cũng tốt hơn,hẳn là do thuốc Khắc Lạc Duy để lại cho ông dùng.


An Lạc Vũ nở nụ cười tâm tình rất tốt:" ông ngoại chúng con trở về thì trời đã tối,nếu không phải do trò đùa dai của hai đứa nhỏ,chúng con đã sớm vào phòng." Ban đầu An Lạc Vũ cũng không nghĩ sẽ đánh thức mọi người dậy....


Người một nhà nói chuyện đến hừng đông,lúc này An Lạc Vũ và Khắc Lạc Duy mới mang theo An Dật cùng An Lạc đi nghỉ ngơi.
Mãi cho đến chạng vạng hôm sau,An Lạc Vũ mới rời giường,mà An Dật cùng An Lạc sớm đã bị Tô Nghi cùng Dương Tuấn mang ra ngoài dạo một vòng lớn.


"Baba,daddy hai người đã dậy,con cùng anh trai chơi rất lâu,chúng con đi ăn kem,bánh kem chocolate, ăn rất ngon." An Lạc hét lớn,lúc ở tinh linh chi tâm bọn nó cũng không có đồ ăn vặt,trừ bỏ trái cây vẫn là trái cây,có đôi khi sẽ thay đổi một chút ăn hoa, tuy rằng hai đứa nhỏ kế thừa thuần huyết tinh linh tộc,cố tình khẩu vị lại thích ăn thịt mà ở tinh linh chi tâm đại đa số động vật đều rất thông minh,mà tinh linh cũng không có thói quen ăn thịt động vật,cơ hồ nơi đó đều không có động vật có thể ăn, huống chi là đồ ăn vặt thượng vàng hạ cám, bọn họ tựa hồ càng thích đồ ăn có từ tự nhiên.


"Chỉ biết ăn,nếu để hoàng thái tổ phụ các con biết,các con nhất định sẽ bị mang đi." An Lạc Vũ cười mắng,y biết là do hai đứa nhỏ này mang người chạy ra ngoài đi chơi.


Kỳ thật Dương Tuấn rất hâm mộ An Lạc Vũ có hai đứa nhỏ,đáng tiếc hắn cũng không phải là người ngoài hành tinh có thể làm nam nhân mang thai, thế nhưng có lẽ lúc hắn trở nên mạnh mẽ hơn, hắn cũng có thể cùng Tô Nghi có một đứa bé mang trong người là dòng máu của bọn họ.....


Cho dù An Lạc Vũ nở nụ cười thế nhưng trong ánh mắt vẫn mang theo ưu sầu nhìn Tô Nghi:"Anh sao vậy? Ngày hôm qua bắt đầu gặp mặt, anh vẫn luôn cau mày,có phải là có chuyện phiền lòng không?"


"Em trai,em còn nhớ rõ ba năm trước sau khi việc kia phát sinh? Hiện tại,trong quân đội có hơn một vạn người đủ loại năng lực,dị năng thì có một ngàn người,những người sức lực biến lớn,tốc độ càng nhanh hẳn là có bảy tám người,hiện tại đang được huấn luyện ở chỗ bí ẩn,có đôi khi sẽ đi ra làm một chút nhiệm vụ. Mà ở trong xã hội hiện tại cũng đã có hơn một ngàn người biến cường,tính tình của bọn họ càng lúc táo bạo,cho dù có nghĩ đến khắc chế cũng không được,cũng đã hết cách,anh nghĩ nếu cứ tiếp tục như vậy ắt sẽ có chuyện lớn." Hiện tại hắn cùng Long Dật chính là đang phụ trách việc này, khoảng thời gian gần đây hắn cũng đã sức đầu mẻ trán.


Gân đây các đội viên ở bên ngoài cùng quân đội đều thường xuyên phát sinh xung đột,mâu thuẫn càng lúc càng lớn,hắn biết rõ nếu còn không giải quyết sẽ trở thành đại họa.


An Dật:" Chuyện này con biết,bọn họ tiến hóa,hiện tại lại không có chỗ phát tiết,ngăn cản không bằng thông,mọi người cho bọn họ hung hăng phát tiết,như vậy cơ thể đang xao động sẽ được bình ổn xuống."


Tô Nghi nghe xong lời của An Dật càng cảm thấy không xong,hắn là phải đi nơi nào mới có thể tìm được chỗ cho đám đội viên hung hăng phát tiết? Lại không thể bị phát hiện,nhiệm vụ này chính là bất khả thi!!!!


An Dật một bên cắn một ngụm bánh mì trong tay An Lạc,một bên nói:" Không cần lo lắng,daddy của con có tọa độ của một tinh cầu,chờ daddy làm xong truyền thống mini, lúc đó cho dù có nhiều tinh lực đến đâu cũng có thể phát tiết sạch."


An Lạc thấy anh trai cắn hết một nửa bánh mì của mình, thì vội vàng bò dậy ngồi cách anh trai thật xa,mỗi lần bé điều bị anh trai cướp đi đồ ăn của mình,anh trai càng lúc càng tệ,quả nhiên thái hoàng tổ phụ là một người thật gian,anh trai đi theo thái hoàng tổ phụ cũng biến thành tiểu tinh linh hư hỏng. An Lạc ghé vào tai của An Lạc Vũ nói nhỏ:"Baba,baba anh trai thật xấu,người xem một ngụm đã bị anh trai cắn hết." Tiểu gia hỏa thoáng nhìn qua anh trai,thấy anh trai không chú ý liền nói thêm:"Anh trai càng lúc càng tệ, y khi dễ con."


An Lạc Vũ gõ đầu An Lạc một cái:" Anh trai là thương con nhất,con nói cái gì y chẳng cho con? Đứa nhỏ con chính là càng lúc càng nhỏ mọn."


An Lạc thấy baba không giúp bé,bĩu môi thở phì phò, cái mông uốn éo chuyển đi cách xa An Lạc Vũ cùng An Dật ngồi xuống một góc,cắn bánh mì còn có bộ dáng trông vô cùng đáng thương.


"An Dật nói không sai,cậu dẫn tôi đến một nơi an toàn,tôi có thể xây một cái cửa truyền thống, thế nhưng đi thì xác thật dễ dàng, còn muốn trở về thì phải cần bọn họ mạnh,lúc sau mới có thể mở cửa truyền thống được."
Tô Nghi thở phào nhẹ nhỏm:"Như vậy thật sự được sao?"


Khắc Lạc Duy nhìn Tô Nghi cười nói:"Được chính là được,thế nhưng bên kia vẫn có một chút vấn đề,trước tiên tôi sẽ giới thiệu một chút tình huống bên kia,bên đó có một ít ma thú tinh linh thực lực rất mạnh, sau khi các người đi đến đó chính là tranh đoạt không gian sinh tồn,tôi có thể tại nơi đó xây dựng một căn cứ,cho các người cư trú,bởi vì bên đó cơ hồ không có địa phương an toàn,các người lại phải bắt đầu từ con số 0. Muốn hay không thì suy nghĩ kỹ càng, đến lúc đó lại tìm tôi."


Sau ngày An Lạc Vũ quay về Tô gia,An Khả đã đến tìm y, hắn đến nhìn xem Khắc Lạc Duy cùng An Lạc Vũ nhưng mà đều không nhìn thấy hai người,nghĩ một chút thì biết đi đến nơi nào, vì vậy lập tức chạy đến đây,dứt khoát tìm một cái khách sạn cùng Khả Lai Tư ở lại,một tháng sau sẽ mang hai đứa nhỏ quay về.


Hôm nay,Tô Nghi dẫn Khắc Lạc Duy cùng An Dật đi vào căn cứ,căn cứ này nằm sâu trong lòng đất,còn hợp nhất với hầm trú ẩn,tính nếu có hơn mười ngàn người đến đây cũng còn dư sức.


"Tôi dẫn các người xuống phía dưới,truyền thống trận sẽ xây ở tầng cuối cùng." Tô Nghi nói, hắn cùng nhóm người kia đã thảo luận qua,cao tầng cũng đã họp xong,tất cả mọi người đều nhất trí đi,có thể tìm được một tinh cầu mới là một chuyện rất tốt,vì sao lại không cần? Tính những người này về sau không thể trở lại,nhưng bọn họ cũng sẽ truyền thừa đi xuống, bọn họ cũng là vì C quốc khai chi tán diệp.


Khắc Lạc Duy cùng An Dật đi theo Tô Nghi bước đến thang máy,bọn họ muốn đi đến tầng chót của căn cứ ngầm cũng chính là tầng thứ mười lăm.


"Chú Tô Nghi ,hành lang nơi này thật tối." An Dật cảm thấy nơi này giống như khung cảnh hai ngày trước khi bé đang coi phim ma,ánh sáng màu vàng lúc sáng lúc tối,thực sự rất có ý tứ,có lẽ nên mang em trai đến đây nhìn xem,An Dật nghĩ đêm nay hẳn là được.


Những thành viên đều là ở tầng cao nhất,nơi này là địa phương cho một số nhà khoa học cư trú cùng nghiên cứu, thế nhưng tầng thấp nhất thì lại được bảo lưu.
Khắc Lạc Duy cùng An Dật bố trí xong truyền thống trận, bọn họ còn mang theo Tô Nghi đến nhìn một chút.


Sau khi Tô Nghi xuất hiện,đã bị một con giống như khủng long chạy đến dọa cho ch.ết khiếp,cho dù hiện tại hắn có dị năng nhưng cố tình lại thuộc hệ trị liệu,nếu như bị con này phun một chút lửa,có thể bị nướng cháy không?!
An Dật vung tay, khủng long chỉ biết phun lửa trực tiếp bị khóa ở trước mặt Tô Nghi.


"Thế nào? Con này vẫn là tương đối yếu, những con trong rừng càng mạnh hơn nhiều, không thể kể hết,thế nhưng tôi sẽ mang các cậu an bài ở bên cạnh sa mạc đó,phụ cận ma thú bên kia tương đối yếu một chút,Các cậu cũng có thể chậm rãi thích ứng."


"Không vấn đề gì,bọn họ tinh lực quá tràn đầy,cần tới đây tô luyện." Tô Nghi căn bản không thể để đám người kia cứ như vậy ngồi ngốc bên trong căn cứ,cần thiết vẫn là đem bọn họ thả ra ngoài, còn tương lai như thế nào thì phải dựa vào bọn họ rồi.


"Nếu không vấn đề gì, thì trở về thôi." Khắc Lạc Duy dứt lời,một trận ánh sáng trắng xuất hiện,người vừa đứng tại trên tinh cầu này đã biến mất, thế nhưng tinh cầu sau này sẽ càng nghênh đón rất nhiều khách.


Tô Nghi mang theo Khắc Lạc Duy cùng An Dật đi ra thang máy,kết quả đụng phải mấy tên luôn thích gây nháo loạn.


Mấy người kia nhìn thấy Khắc Lạc Duy cùng An Dật thì nở nụ cười không có ý tốt,bọn họ không thể đánh lại Dương Tuấn, còn không thể thu thập cái người mới vừa mới tiến vào sao? Đây là người Tô Nghi mang đến,trong lòng ngực còn ôm một đứa bé lớn lên trong giống Tô Nghi, khẳng định là muốn giáo huấn bọn họ, dù sao bọn họ ngày thường đều bị Tô Nghi thao luyện mệt muốn ch.ết, hôm nay cuối cùng cũng có thể báo thù.


Trần Bình vẫy tay cợt nhã nói:"Chào, anh em mới đến, nhanh buông đứa nhỏ xuống,tới đây bồi các anh trai luyện tập,cũng không nên giống như đàn bà vậy."
Long Dật cười hì hì đứng cách đó không xa:"Dương Tuấn muốn đến hỗ trợ không? Bọn họ khi dễ bạn của vợ cậu kìa."


"Không cần,cậu một ngón tay cũng không thắng được hắn đâu,huống chi là đám Trần Bình kia." Dương Tuấn nở nụ cười,hắn chính là muốn xem cái đám người thường ngày không cho Tô Nghi mặt mũi, bị giáo huấn ra sao.


An Dật vẻ mặt thiên chân vô tà:"Tố tố*,người là muốn cùng daddy con chơi sao? Vẫn là nên từ bỏ đi,daddy của con rất là lợi hại,chú sẽ đánh không lại đâu,vẫn là con bồi chú được không? Bảo bảo đã lâu không được chơi đùa."


素素(sù sù) nghĩa là tố tố,thế nhưng là An Dật cố tình phát âm sai thừ thúc thúc ấy 叔叔 (shũshu)


"Người lớn nói chuyện,con nít không nên xen mồm vào." Trần Bình nói với An Dật,nhưng thật ra cũng không hề dọa nạt An Dật hay là rống lên, đây cũng là vì nguyên nhân giữ mạng không thể để bản thân bị giáo huấn thực thảm.


Khắc Lạc Duy cười đem An Dật trong lòng ngực để xuống mặt đất:"Con cùng hắn chơi đi,đừng chơi ch.ết người là được."


An Dật cười hì hì:"Tố tố xem,oa* daddy nói oa có thể cùng tố tố chơi,hai chúng ta nên chơi gì mới tốt đây? Con mới vừa cùng em trai lên mạng tr.a được một thứ,đáng tiếc bị baba phát hiện,múa thoát y hẳn là chơi rất vui,con cùng em cũng chỉ mới nhìn xem có một nửa,nếu không ngài múa cho con xem một đoạn?"


窝(Wõ)=oa 我=tôi An Dật cố ý phát âm sai...
"Ngươi thật là một nam hài háo sắc,vậy mà dám học lung tung rối loạn. Không...Hỗn đản sau có thể hỗn đản như vậy." Trần Bình gào thét,hắn sao có thể duỗi tay cởi quần áo trên người?


Nguyên bản còn đang đứng bên cạnh cười chế giễu,sắc mặt vô cùng cổ quái,lần này xem ra Trần Bình gặp xui xẻo,ai bảo hắn va vào tấm sắt đây? Có người thầm vui sướng khi người gặp họa,có người lại lộ ra biểu tình lo lắng,cũng có người chỉ là muốn xem náo nhiệt.


Trần Bình đỏ mặt gào thét:"Hỗn đản mau dừng lại,mau dừng lại,ta không muốn chơi với ngươi." Tay hắn cư nhiên đã đặt tại dây lưng nếu như hôm nay hắn làm trò trước mặt nhiều người như vậy, còn múa thoát y, thì ngày mai hắn sao có thể đi gặp người đây!!!!!






Truyện liên quan