Chương 77:Kết thúc
An Lạc Vũ nhìn thấy cái đầu nhỏ của Mao Mao, thì cuối cùng bất chấp là thần long gì, thì đó chính là con của y, cho dù lớn lên giống với con rồng kia, nhưng y tuyệt sẽ không giao cho con thần long kia, bởi An Lạc Vũ có thể nhìn ra được, thần long rất thích Mao Mao.
"An Lạc Vũ không cần nháo, thân thể của em rất yếu, sẽ chịu không nổi một đánh của thần long, chúng ta hẳn là nên cùng hắn nói chuyện." Khắc Lạc Duy giữ chặt An Lạc Vũ đang muốn chạy về phía trước, dù sao thì An Dật cùng An Lạc bị chụp đánh một cái cũng không sao, nhưng nếu là An Lạc Vũ thì tuyệt đối không được! Nhất định sẽ ch.ết.
"Muốn nói như nào? Vừa rồi hắn đều chụp bay An Dật cùng An Lạc!!! Mao Mao, Mao Mao trở về, ăn ké chột dạ, bắt người tay ngắn,con cũng không nên bởi vì uống một chút máu của hắn mà đem bản thân mình bán đi." An Lạc Vũ đối với Mao Mao la lớn.
"Đừng lo lắng, chỉ cần có trí tuệ, thì sẽ có thể nói chuyện, huống chi hắn còn rất thích Mao Mao của chúng ta." Khắc Lạc Duy cười nói, vừa rồi An Dật cùng An Lạc cũng chỉ là bị chụp bay, cũng không hề bị thương, nhìn ra được con thần long kia chỉ là không muốn cho người đến gần mà thôi, cũng không hề có ý đả thương người khác.
"Cho tôi xuống, tôi không muốn ngốc tại nơi này." Lúc này thanh âm mềm mại của Mao Mao vang lên.
Mao Mao nhìn bàn tay nhỏ mập mạp của mình, phải làm sao mới có thể từ trên người con rồng lớn này bò xuống? Quả nhiên vẫn là biến thành tiểu long mới bớt lo hơn nhiều.
"Ông cho tôi đi xuống, tôi muốn đi xuống, ta muốn ba ba." Mao Mao đối với thần long lớn tiếng la lên, trừ bỏ manh ngây người thì một chút khí thế cũng không có.
An Lạc Vũ nghe thấy Mao Mao muốn ba ba, thì một phen đẩy tay Khắc Lạc Duy ra, chạy đi trong nháy mắt, trước đây y cũng chưa từng chạy nhanh như vậy....
Khắc Lạc Duy nhìn bàn tay của chính mình,vừa rồi An Lạc Vũ sử dụng sức lực rất lớn, trực tiếp đem hắn đẩy đến kinh hoảng, hơn nữa làm thế sao lại có thể chạy nhanh như vậy?
"Ba ba, daddy." An Dật cùng An Lạc cũng vọt lên.
Mao Mao nhìn baba, cùng daddy và anh trai nhanh chóng tiếp cận, bé liền nhăn mày, thật ra thì sau khi bé biến thành người, chân mày vẫn chưa hề giãn ra.
"Không được quất đuôi, bằng không về sau tôi sẽ không để ý tới ông nữa, còn sẽ chán ghét ông." Mao Mao đối với thần long nãi thanh nãi khí gầm nhẹ, bé cảm thấy rất là khí thế, nhưng lại không biết ánh mắt của thần long kia là tràn đầy ý cười, đã bao lâu rồi không có một tộc nhân nào đến đây tìm hắn, một khắc kia hắn trông thấy đứa nhỏ, thì trong lòng không biết có bao nhiêu là vui vẻ cùng hưng phấn.
Lúc tất cả mọi người đều cho rằng thần long sẽ hất cái đuôi, thì bỗng một trận ánh sáng nhu hòa hiện lên, một nam nhân cao lớn xuất hiện ở dưới tàng cây sinh mệnh thụ,vốn dĩ đã chạy đến cách thần long rất gần, An Lạc Vũ nhanh chóng dừng lại, này quả là hố cha mà!? Hiện tại y lại phải chạy thêm vài phút nữa mới có thể đến gần Mao Mao.
An Lạc Vũ dừng lại bước chân, chậm rãi đi về phía trước, sức lực lúc nãy cũng không biết từ đâu mà đến cũng không biết bây giờ đã chạy tới nơi nào rồi, y có chút mệt mỏi mà đi đến phía trước.
"Chào các ngươi đây là nhà của tôi, vừa rồi xin lỗi vì tôi đã chụp bay hai đứa nhỏ kia, ừ, bởi vì tôi đã ngủ khá lâu rồi, vừa rồi còn chưa tỉnh táo hoàn toàn. Nếu không phải đứa nhỏ làm cửa mở, tôi cũng không biết có người ở trước cửa nhà tôi gõ cửa,tôi gọi là Hạo, các ngươi cũng có thể gọi tôi là Hạo, đã lâu không gặp qua tộc nhân, nhìn thấy đứa nhỏ này thì tôi có chút vui vẻ." Trong nháy mắt Kim đưa tất cả mọi người đến dưới tàng cây.
"Cái kia.... Trước tiên ông có thể đem Mao Mao trả lại cho tôi không?" An Lạc Vũ đứng ở trước mặt Kim một con người cao lớn nói,có trời mới biết y chỉ cao tới ngực của Kim, người này so Khắc Lạc Duy còn cao hơn nửa cái đầu, hơn nữa dáng người siêu tốt, nếu như người này thành một cặp với Mao Mao, không biết Mao Mao có thích không? Nhưng mà thân nhỏ của Mao Mao có thể áp được cái tên đại hán này sao? Cái mũi cao thẳng,đôi mắt thâm thúy, độ dày đôi môi vừa phải, An Lạc Vũ nghĩ thần long một đen một vàng ở trên không trung, bộ dáng phiên vân khúc vũ, trời ạ! Không được, thấy thế nào cũng là hắc long nho nhỏ bị áp, quá nguy hiểm! Mao Mao con vẫn là cùng ba ba về nhà, ba ba đến nơi đó tìm một con rồng nhỏ cho con, bằng không thần long nếu cùng Mao Mao tới một lần, thì hình thể kia của Mao Mao không phải là bi kịch?! An Lạc Vũ hơi giật mình suy nghĩ miên man.
"An Lạc Vũ em sao vậy?" Khắc Lạc Vũ nói xong thì nhìn chằm chằm vào Kim, kéo An Lạc Vũ về bên người mình, dáng người hắn cũng không kém hơn người này, trước nay cũng không thấy An Lạc Vũ nhìn hắn nhập thần như thế!
Kim nhìn người trước mặt đang suy nghĩ miên man, ý tưởng này không tệ, mà tiểu hắc long này cũng rất là đáng yêu, hắn cũng đã nhiều năm trôi qua đều là một mình một rồng, cũng không biết đêm nay là năm nào, hẳn nên tìm một người bầu bạn sinh một nhãi con.
"Ba ba, ôm một cái," Mao Mao cảm giác thân thể có một trận ác hàn, bé muốn chạy nhanh rời khỏi đại long, bằng không sẽ có khả năng bị làm thịt, nếu không thì vì lý do gì mà lại dùng ánh mắt khủng bố như vậy nhìn bé?
Kim nguy hiểm nhìn Mao Mao:" Có phải tôi ôm làm cậu không thoải mái, Hả?"
"Không cần, ông quá cứng, ba ba mềm mại," Mao Mao lớn tiếng nói, thậm chí vì gia tăng sự thuyết phục mà còn dùng lực nâng cánh tay nhỏ mập mập chỉ chỉ vào lòng ngực của Kim
Mọi người đều run run khóe miệng, Mao Mao con nói được lời này quả thật là tài tình.
"Được rồi, cậu không thích tôi ôm" Kim đem đứa nhỏ ném lên không trung, tiểu Mao Mao cuối cùng cũng khôi phục lại bộ dáng ấu long, bé ở không trung quay cuồng hồi lâu, cuối cùng thì cũng được tự do, có thể không vui sao?
"Mao mao, đợi anh, chúng ta đi chơi!" An Lạc nhìn tiểu Mao Mao muốn bay đi, hét lớn.
An Lạc Vũ nhìn Mao Mao cùng An Lạc đã chạy xa, lúc này mới thở phào nhẹ nhỏm.
"Kim, nhà của ông vì sao lại ở chỗ này? Có liên quan đến việc tôi hoài hai đứa nhỏ không? Còn có Mao Mao là chuyện như nào? Tôi vì sao lại là có thể sinh ra một con rồng?" An Lạc Vũ ngồi ở trên mặt cỏ hỏi.
Mọi người đều nhìn chằm chằm vào Kim, nguyên nhân là vì hầu hết mọi chuyện đều là bắt nguồn từ nơi đây.
"Nhà tôi vẫn luôn là ở chỗ này, nguyên nhân các người ở tại cửa nhà ta, này thật là quá mức xa xăm, còn có các người như nào lại cùng Tinh Linh tộc ở bên nhau? Trước kia đùa giỡn đến muốn ch.ết muốn sống, thật vất vả mới đem các người tách ra, không nghĩ đến, hiện tại các ngươi lại trộn lẫn cùng nhau." Kim nói.
"Nếu nuốn biết thì tôi có thể chậm rãi cùng các người nói, đừng hỏi vì sao, tôi nói đến đâu thì mọi người nghe đến đấy." Kim nói đến.
"Thật lâu thật lâu trước kia, cụ thể tôi cũng không biết, tôi cũng không biết bản thân đã ngủ bao lâu" Kim tự hỏi một chút,bởi vì ngủ khá lâu nên đầu óc hắn có chút không tốt lắm.
"Khi đó tôi có hai người anh em , bọn họ, ừ, bọn họ cùng chủng tộc khác ở bên nhau, cũng không biết bọn họ tìm thấy ở nơi nào, một chính là nhân loại giống cậu, còn một đương nhiên là Tinh Linh tộc, vốn dĩ sao này cũng khá tốt,mọi người đều ai lo phận nấy, tuy rằng ở rất gần, nhưng mà theo thời gian càng lâu con cháu của bọn họ càng ngày càng nhiều, yêu nhau có,giết nhau có,mâu thuẫn càng ngày càng sâu, thật thì tôi hầu hết đều dùng thời gian để ngủ, chờ đến khi thật sự chuyện lớn, thì anh em của tôi đã đánh nhau rồi." Kim tạm dừng một chút, tổ chức lại ngôn ngữ.
"Cậu nói những điều đó điều nhỏ nhặt không đáng kể sao? Sau khi hai người anh em của tôi nhúng tay thì sẽ tốt sao? Tôi cũng mong hai người kia tốt, tự nhiên cũng không hy vọng, hai người sẽ trở mặt thành thù, kết quả tôi khuyên không được, sau dưới sự tức giận tôi cũng gia nhập chiến đấu, ba con rồng đánh đến trời đất u ám, cuối cùng đã làm rõ ràng nguyên nhân, người yêu của hai người họ ch.ết không phải do hai người bọn họ gây ra, mà là do nhân loại cùng tinh linh kia làm ra, bởi vì bọn họ cùng thích một người anh em của tôi, hai người cuối cùng không muốn ở lại nơi thương tâm kia, mà nơi đó cũng không thích hợp để cư trú, tôi liền mang theo các người rời đi nơi đó," Kim nhìn về phía tiểu hắc long, ánh mắt phi thường nhu hòa, hiện tại lại có một đứa nhỏ đến bồi hắn.
"Bọn họ là hai kẻ không có trách nhiệm, nói cái gì mà quá thương tâm, đem các ngươi ném cho tôi, có thể nói tổ tiên của các ngươi đều là con của hai người anh em của tôi. Bọn họ thật sự đi rồi, tôi cũng không thể mặc kệ, nhìn thấy các ngươi sinh hoạt về sau, tôi đành phải lữ hành, tìm cho các người một nơi để ở, đương nhiên nhà của tôi khẳng định là không thể để cho các ngươi trường kỳ cư trú, sau tôi lại tìm được tinh linh chi tâm, bởi vì hai tộc các người sớm đã oán hận chất chứa sâu đậm, cuối cùng tôi đem Tinh Linh tộc đặt ở nơi đó. Lúc sau, tôi giống như đi rất lâu, cũng ngủ rất lâu cuối cùng đã đến nơi này, nhân loại thực lực yếu kém, tộc nhân của các người đã không còn nhiều lắm, bọn họ gặp được sinh vật nguyên thủy giống với bọn họ rất, nhìn bọn họ sinh hoạt gian nan như vậy, tôi cuối cùng đã làm nhà ở chỗ này, thế nhưng tôi nhớ rõ bọn họ lúc ấy rõ ràng có dạy tu luyện nguyên thủy, hiện tại tôi phát giác bên ngoài lung tung rối loạn, người tu luyện cũng không có. Còn những cái người đó lớn lên kỳ quái tóc vàng sao lại nhiều như vậy? Vào lúc tôi chưa ngủ, rõ ràng tinh cầu này không những người đó!" Kim nói, có chút nghi hoặc, mấy thứ này đều là đến từ nơi đó? Cuối cùng thì lúc hắn ngủ đã xảy ra chuyện gì?!
"Cuối cùng thì ông đã ngủ bao lâu rồi?" An Lạc Vũ hỏi.
"Đúng vậy, ông đã ngủ bao lâu? Thời gian người C quốc thành lập, cùng thời gian chúng ta xuất hiện, hoàn toàn không tương xứng." An Hoa cũng hỏi,này cũng quá rõ ràng nếu thật sự là ngủ rất lâu mới cầm chân nhân loại ở đây, cũng là vì do bọn họ yếu, thế nhưng tổ tiên nhân loại cũng không thể ngắn ngủi chỉ trong mấy vạn năm đã biến mất không thấy!
"Để ta tính,đúng rồi những tến nhóc đó đã chạy trốn, tinh cầu này, vào lúc ta ngủ đã xảy ra đại nạn,thế nhưng không ai đến nói cho tôi biết,may mắn thay có một ít nhân loại đã lưu lại đây, bằng không tôi nhất định sẽ cô đơn một mình bị ném ở đây! Này thật là một đám không biết lớn nhỏ!" Kim bất mãn nói,ai cũng không muốn bản thân mình bị vứt bỏ,tuy rằng so với những tên kia hắn mạnh hơn rất nhiều.
"Những vật nhỏ đó hẳn là đã đi đến tinh cầu khác,bọn họ hẳn là tiếp tục tu luyện, chỉ khổ cho đám nhóc ở đây không thể rời đi, hẳn là đã ăn khổ không ít."
An Lạc Vũ hỏi:" Có phải ông nói tinh cầu của chúng ta đã trải qua đại kiếp, toàn bộ văn minh đều đã biến mất, bây giờ xuất hiện lần nữa?"
"Cậu nghĩ như vậy cũng đúng, mấy đứa nhóc không muốn rời đi, hẳn là ở bên này vượt qua, những văn minh kia là lúc sau mới được thành lập, chỉ mới ngắn ngủn mấy ngàn năm mà thôi." Kim nói, hắn thế nào cũng không nghĩ đến, chỉ ngủ có một giấc, mà hậu đại của anh hai đã bị hắn vứt bỏ không mấy khác biệt lắm, may mắn tiểu tinh linh còn có không ít, bằng không thì Mao Mao cũng sẽ không được sinh ra, trên người của ba Mao Mao có huyết thống của anh hắn không ít, khó trách có thể sinh ra một con rồng con.
"Kim, sinh mệnh thụ ở Tinh Linh tộc chúng tôi rất khó gieo trồng đây là vì sao?" An Hoa hỏi, đây là chuyện mà y muốn biết nhất.
"Sinh mệnh thụ cùng tinh linh các ngươi có quan hệ gì? Bọn họ cũng là chủng tộc cổ xưa nhất trong vũ trụ, hòa thành một thể với thụ tộc. Đến nỗi vì sao sinh mệnh thụ của các ngươi gặp chuyện? Hẳn là các ngươi nên biết rõ ràng, các ngươi lấy bọn họ trở thành vũ khí chiến tranh. Sinh mệnh thụ ở tinh linh chi tâm của các ngươi, là con trai của lão bạn ta, bằng không các ngươi nghĩ tại sao hắn lại không vứt bỏ các ngươi? Bọn họ đều có sinh mệnh riêng biệt, vào lúc các ngươi biến bọn họ trở thành công cụ, thì cũng là lúc các ngươi không thể chiếm được sự trợ giúp của bọn họ nữa rồi. Các ngươi có biết vì sao trước đây hai đứa nhỏ có thể làm hạt giống sinh mệnh thụ nảy mầm không? Đó là vì hai đứa nhỏ, chưa từng nghĩ sẽ biến sinh mệnh thụ làm việc cho bọn nó, chỉ khi các ngươi đem bọn họ trở thành một người bạn, thì các ngươi mới có thể làm cho bọn họ sinh trưởng nảy mầm." Kim quát lớn, bởi hơn một ngàn người con, người cháu của lão bạn hắn đã ch.ết trong chiến tranh, điều đó thật sự làm Kim không vui.