
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
Truyện Gả Tam Thúc của tác giả Hách Liên Phỉ Phỉ kể về Cố Trường Quân phát hiện, gần đây cửa nhà mình thường xuyên có một số thiếu niên kỳ quái quanh quẩn không đi. Ban đầu hắn cho rằng đó là gián điệp mà đối thủ chính trị phái tới.
hắn không hợp nhau và Thế tử Xương Bình Hầu lần lượt đến cửa, chắp tay dập đầu tự xưng "Vãn bối" với hắn, Cố Trường Quân mới bừng tỉnh hiểu ra.
Thì ra tiểu cô nương ở hậu viện kia đã đến tuổi làm mai.
Sắc mặt Cố Trường Quân đen lại và trầm xuống, sai người kêu Chu Oanh đi vào, muốn cảnh cáo nàng phải an phận thủ thường đừng trêu chọc những kẻ không ra gì kia. Nhưng vào giây phút nhìn thấy Chu Oanh thì hắn lại sững người.
Tại sao không ai nói cho hắn, túi nước mắt kia từ khi nào đã trổ mã, đẹp không ai bì mỗi thế kia?
Thuở nhỏ Chu Oanh mất đi nơi nương tựa, sau khi được Cố gia nhận nuôi mới coi như là có một nơi tạm lánh. Nàng dùng sức học tập nữ hồng và trù nghệ, muốn làm cho từ trên xuống dưới Cố gia vui vẻ, nhưng chẳng biết tại sao, người Tam thúc "hờ" kia luôn đối xử với nàng không mấy vui vẻ.
Cho đến có một ngày, Tam thúc đột nhiên thông báo với nàng: "Dọn dẹp một chút, nên thành thân rồi."
Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Yêu Thầm Vợ Cũ hoặc Nhất Phẩm Quý Thê
hắn không hợp nhau và Thế tử Xương Bình Hầu lần lượt đến cửa, chắp tay dập đầu tự xưng "Vãn bối" với hắn, Cố Trường Quân mới bừng tỉnh hiểu ra.
Thì ra tiểu cô nương ở hậu viện kia đã đến tuổi làm mai.
Sắc mặt Cố Trường Quân đen lại và trầm xuống, sai người kêu Chu Oanh đi vào, muốn cảnh cáo nàng phải an phận thủ thường đừng trêu chọc những kẻ không ra gì kia. Nhưng vào giây phút nhìn thấy Chu Oanh thì hắn lại sững người.
Tại sao không ai nói cho hắn, túi nước mắt kia từ khi nào đã trổ mã, đẹp không ai bì mỗi thế kia?
Thuở nhỏ Chu Oanh mất đi nơi nương tựa, sau khi được Cố gia nhận nuôi mới coi như là có một nơi tạm lánh. Nàng dùng sức học tập nữ hồng và trù nghệ, muốn làm cho từ trên xuống dưới Cố gia vui vẻ, nhưng chẳng biết tại sao, người Tam thúc "hờ" kia luôn đối xử với nàng không mấy vui vẻ.
Cho đến có một ngày, Tam thúc đột nhiên thông báo với nàng: "Dọn dẹp một chút, nên thành thân rồi."
Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Yêu Thầm Vợ Cũ hoặc Nhất Phẩm Quý Thê