- Chương 1: Gian thần xu nịnh đương triều
- Chương 2: Thần không dám quỳ
- Chương 3: Hỗn hợp băng và nước
- Chương 4: Vạn tế thanh minh
- Chương 5: Thần nằm xuống vậy
- Chương 6: Tương kế tựu kế
- Chương 7: Ma ám theo người
- Chương 8: Công chúa Định Quốc
- Chương 9: Cho người ta một con cá
- Chương 10: Thẩm vẫn tuyên phạt
- Chương 11: Mật thất Lô Dương
- Chương 12: Ngươi là rắn độc
- Chương 13: Giáo dục là vấn đề khó khăn
- Chương 14: Tới khoe xấu
- Chương 15: Đạo tiếp khách
- Chương 16: Bức tranh bị cướp
- Chương 17: Ta bóp chết ngươi
- Chương 18: "Lão" gian thần xảo trá
- Chương 19: Không thoải mái
- Chương 20: Thuật đế vương
- Chương 21: Không từ thủ đoạn
- Chương 22: Không cam lòng
- Chương 23: Lắm thầy nhiều ma
- Chương 24: Tự sát tự kiểm điểm
- Chương 25: Hoàng đế không thượng triều
- Chương 26: Con dân Đại Sở
- Chương 27: Quỳ xuống cho trẫm
- Chương 28: Quỳ cũng là đánh cược
- Chương 29: Không đau ở đâu cả
- Chương 30: Gần đây hơi bị phiền
- Chương 31: Ngươi là đoạn tụ hả?
- Chương 32: Bỏ lễ
- Chương 33: Kịch trong kịch
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37: Sóng gió trường thi
- Chương 38
- Chương 39: Mức độ trùng khớp của tin đồn
- Chương 40: Bản sắc gian thần
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88: Ngoại truyện 1
- Chương 89: Ngoại truyện 2
Thể loại: Cổ đại, nữ giả nam
Tạ Lâm, thân là nguyên lão ba triều, đại thần quyền cao chức trọng, quyền khuynh triều dã, một tay che trời.
Tạ Lâm, thân là “lão” gian thần xảo trá, chèn ép dân chúng, gian thần xu nịnh của đương triều, tội vô cùng đáng chém!
Tạ Lâm tư liệu kèm theo: 26 tuổi, “nữ” gian thần đã có tuổi.
Thừa tướng đại nhân của đương triều lại là con gái, Tạ Lâm, ngươi dám lừa trẫm!
Long nhan của vị hoàng đế luôn bị Tạ Lâm khi quân phạm thượng tràn đầy vẻ tức giận:
Gian thần xu nịnh, quỳ xuống cho trẫm!
Tạ Lâm thản nhiên:
“ Nhưng tiên hoàng cha của người đã nói thần không cần phải quỳ.”
Hoàng đế tức đến lông tóc dựng đứng:
“Vậy bắt tên này lại, áp giải đến tẩm cung của trẫm!!”
Văn án khẩu vị nặng:
Hoàng đế Đại Bảo mới đăng cơ, mỗi ngày mỗi đêm đều phải chịu đựng sự trông nom dạy dỗ của vị thừa tướng bụng dạ đen tối, luôn khiến thân thể và tâm trí của hắn phải cung phụng cho vương triều Đại Chu.
Trong khi đó, hắn không có giây nào phút nào là không muốn trừng trị dạy dỗ ngược lại tên thừa tướng đen tối này: Quỳ xuống, tên gian thần xu nịnh kia!
Ai là S, ai là M? Cái này phải dựa vào giá trị chất xám, và cả sự liều mạng chém giết của giá trị vũ lực mới có thể quyết định được!
Một câu văn án thông thường nhất:
Nhật ký chốn quan trường hiện hành do đích thân gian thần xu nịnh Tạ Lâm làm đạo diễn, mặc sức quan sát chốn quan trường muôn hình vạn trạng.