Chương 4: Không đường có thể lựa chọn

“Đệ đệ tốt, đệ đoán xem, trên tay tỷ tỷ có cái chứng cớ gì?” Lục nương tử vẫn như cũ dùng phong nhũ đè ép lưng Tiết Phá Dạ.


Mẹ! cùng lão tử dùng một chiêu mỹ nhân kế này, xem thường Tiết công tử này rồi, Tiết công tử tuy rằng thực thích nữ nhân, nhưng tuyệt đối không thể bởi vì nữ nhân mà đánh mất tính mạng, đây là vấn đề nguyên tắc.


“Tỷ tỷ tốt, đệ đệ ta thật sự ngu dốt, thật sự đoán không ra!” Tiết Phá Dạ tận lực biểu hiện ra bộ dáng vô tư.


“Ò, đệ ngày thường không phải thực thông minh lanh lợi sao?” Lục nương tửncười khẽ nói: “Sao lại lúc này liền hồ đồ, được rồi, tỷ tỷ liền nói cho đệ, hiện tại trên tay tỷbchứng cớ là vạn phần quan trọng, đệ nhất định phải nghe cho rõ”.


Tiết Phá Dạ cười khổ nói: “Nói đi nói đi!”
Lục nương tử gắn từng tiếng nói: “Ta đây nói cho đệ, chứng cớ trong tay ta là hai người sống, một là tiểu cô nương đáng yêu, một là đăng đồ tử tự cho là phong lưu háo sắc như mệnh, đệ đệ tốt, đệ có biết là ai chưa?”


Tiết Phá Dạ đã nghĩ tới điểm này, nếu muốn chứng cớ, Tiêu Linh Tiên tiêu cô nương ngây thơ này là chứng cớ tốt nhất, nhưng mà đương nhiên, mình cũng coi như là một chứng cớ thật tốt, không thể tưởng được Lục nương tử đem Tiêu Linh Tiên cùng với mình đưa tới nơi này, cũng là mang về hai cái chứng cớ.


Tiêu Linh Tiên là bị cứu ra, cũng không lời nào để nói, nhưng mình lại là đưa lên tận cửa.


“Ô, tỷ tỷ tốt, tỷ nói tiểu cô nương ngây thơ là Tiêu Linh Tiên sao? Cùng nàng thực tương tự. Về phần đăng đồ tử háo sắc như mệnh kia là ai?” Tiết Phá Dạ giả ngu nói, đến lúc này, nếu không đùa hai câu, còn khinh Tiết công tử Tiết Chưởng quầy ta là dễ khi dể.


Lục nương tử lập tức ha ha nở nụ cười, nũng nịu nói: “Tiểu cô nương tự nhiên là Tiêu Linh Tiên, đăng đồ tử nọ chẳng lẽ không đúng đệ sao?”


Tiết Phá Dạ “Ô” một tiếng, làm ra bộ đáng bừng tỉnh đại ngộ nói: “Thì ra đăng đồ tử này là chỉ đệ? Nhưng thế làm sao mà rõ ràng cho được, người khác đều bảo đệ là tiểu lang quân anh tuấn tiêu soái chính nghĩa đó!”


Lục nương tử cũng không để ý tới, khẽ cười nói: “Đệ biết là tốt rồi, đệ cũng không phải là chứng cớ lớn nhất trong tay tỷ, ngày sau cũng là huynh đệ trong hội chúng ta, cùng tiến cùng lùi”.


Tiết Phá Dạ cả kinh nói: “Cái gì? Huynh đệ hội chúng? Không được, đệ không gia nhập xã hội đen, ba mẹ của đệ dạy đệ làm người thanh thanh bạch bạch, phải làm một hài tử tốt, không được gia nhập xã hội đen”.


Lục nương tử thản nhiên nói: “Ô, đệ không muốn vào Thanh Liên Chiếu? Đệ đệ tốt, cái này nhưng không phải do đệ, đệ nay biết rất nhiều bí mật lớn nhỏ của Thanh Liên Chiếu, lại giết huynh đệ Vương thị, nếu như không nhập, hắc hắc...!”


Lời nói mặt sau cũng không có nói ra miệng, nhưng mà Tiệt Phá Dạ lại thực rõ ràng, mình nay đối với tình huống phân đà Hàng Châu có thể nói là đã biết tình huống cụ thể, hơn nữa còn là một người ngoài giáo giết Vương Ấm hội chúng Thanh Liên Chiếu, nếu như không nhập hội, chỉ có một con đường ch.ết.


“Đây đều là chính tỷ nói cho ta biết, ta... ta cũng không bảo tỷ nói cho ta biết!” Tiết Phá Dạ chán nản nói, cái đệch, lão tử thế mà phải vào xã hội đen, cái này làm sao mà không làm thất vọng cha mẹ của ta, làm sao mà không làm thất vọng đảng cùng quốc gia đã bôi dưỡng ta.


“Đệ đệ tốt, đêm đó nhập Linh Ẩn tự, ẩn vào Tĩnh Tâm thiền viện, ở dưới linh đường nghe lén chuyện quan trọng phân đà Hàng Châu ta, chăng lẽ đó cũng là chúng ta chủ động muốn nói cho đệ?” Lục nương tử vẫn như cũ cười rất là nhu mì, nhưng mà cái tiếng cười này vốn là hồn xiêu phách lạc lúc này lại làm cho Tiết Phá Dạ toàn thân cao thấp vô cùng khó chịu.


Tiết Phá Dạ vuốt mũi, mang theo ngữ khí thương lượng nói: “Tỷ tỷ tốt, việc này của đệ chỉ có tỷ có biết, tỷ đừng nói ra, chúng ta quan hệ như vậy, tỷ cũng sẽ không muốn nhìn đệ bị người Thanh Liên Chiếu giết ch.ết chứ? Chỉ cần tỷ không nói, những người khác cũng không biết, việc này liên cứ như vậy mà trôi qua, hì hì, tỷ tỷ tốt, liền định như vậy rồi đi, ha ha, được rồi, tỷ cũng bận rộn, trong quán của đệ cũng có chuyện, sẽ không quấy rầy nhiều, bye bye... ô, chính là cáo từ...!”


Lục nương tử nhẹ nhàng cười, nhìn hắn nói không để miệng lên da non, thẳng đến khi hắn nói xong, mới lắc lắc đầu, làm ra bộ đáng bất đắc đĩ nói: “Đệ đệ tốt, tỷ tỷ cũng rất muốn giúp cho đệ, nhưng khi tỷ nhập hội đã phát qua thề độc, tuyệt đối sẽ không phản bội Thanh Liên Chiếu, nếu việc này mà làm như là đệ nói, tỷ đây chính là giấu điểm không báo, phản bội tỷ muội huynh đệ, đệ cũng sẽ không để cho tỷ tỷ làm một người vô nghĩa như vậy chứ?”


Tiết Phá Dạ buông tay ra, cười khô nói: “Không lẽ không thể thương lượng ?”
Lục nương tử thanh âm mặc dù nhu, nhưng ý tứ lại cực kỳ khăng định: “Chi sợ là đã không thể!”
Tiết Phá Dạ lưng có chút phát lạnh, thực con mẹ nó năm nay bất lợi, thế mà cũng bị hiệp bức tiến vào xã hội đen.


Thanh Liên Chiếu là tổ chức khủng bố phản kháng triều đình, là cái đinh trong mắt cái gai trong thịt triều đình, cũng là đối tượng mà đốc lực rất lớn để thanh tiêu, làm thành viên tổ chức khủng bố, người Thanh Liên Chiếu hầu như đều là ân nấp thân phận chân thật, sinh hoạt ở trong chỗ tối, thời khắc phải lo lắng thình lình bị quan binh bắt trâm thủ, nói cách khác, sống luôn phải lo lắng đề phòng.


Nếu như mình gia nhập Thanh Liên Chiếu, không thể nghi ngờ, cũng sẽ trở thành kẻ địch của triều đình.
Lấy kinh nghiệm của Tiết Phá Dạ, trở thành thành viên tổ chức khủng bố, hậu quả thật sự là không ổn, các triều các đời, cùng chính phủ đối nghịch, tự nhiên là không có kết cục gì tốt.


“Đệ đệ tốt, để cũng đừng hoảng, vào Thanh Liên Chiếu chúng ta, ưu việt rất nhiều, bằng hữu nhiều, huynh đệ nhiều, xảy ra chuyện cũng sẽ có người giúp đệ xuất đầu, hơn nữa... hơn nữa...!” Lục nương tử trong thanh âm nũng nịu thế mà mang theo vài phần ngượng ngùng.


Tiết Phá Dạ khinh thường nói: “Bằng hữu nhiều huynh đệ nhiều? Đệ không tiến bang hội cũng sẽ có bằng hữu huynh đệ, hơn nữa nho nhã lê độ quân tử như đệ, không tìm chuyện không gây chuyện, có thể có chuyện gì phát sinh? Đúng rồi, tỷ nói hơn nữa, hơn nữa cái gì, còn có cái ưu việt gì, nói ra xem, xem có thể đả động đệ hay không? Đệ trước cùng tỷ nói rõ ràng, đệ là người uy vũ không thể cõng phú quý không thể ép bần tiện không thể đời, nếu muôn đánh động đên đệ là thực khó”.


Lục nương tử buồn bã nói: “Vậy đệ vào hội, cùng tỷ chính là người cùng đường, cho dù muốn... muốn thân cận cũng... cũng phương tiện...!? Nói xong, bộ ngực sữa lại đỉnh đỉnh.
Tiết Phá Dạ tâm hồn nhộn nhạo trong lúc đó, lại thực thanh tỉnh, bà nội nó chứ, hồ ly này lại sử dụng mỹ nhân kế!


Tiết Phá Dạ tận tình cảm thụ ngực của Lục nương tử ma sát, cũng không nói chuyện, lúc này thật sự là không tiếng động còn thắng tiếng động, hưởng thụ phong nhũ co dãn kinh người ma sát, cũng so với nói những lời vô dụng còn mạnh hơn nhiều.


Tiết Phá Dạ thật ra đã rõ ràng một sự thật quan trọng, ở trong bất trí bất giác, mình đã thông qua cái dây dẫn Tiêu Linh Tiên này, biết được rất nhiều thứ của Thanh Liên Chiếu, hơn nữa Lục nương tử hiển nhiên là đã sớm có tâm đem mình nhét vào trong hội, cho nên mới nói nhiều chuyện như vậy cho mình biết, vô luận như thế nào, cũng không có khả năng để cho chính mình chỉ lo thân mình.


Thanh Liên Chiếu là tổ chức khủng bố đệ nhất Đại Sở, mình không có khả năng đối kháng.


Lục nương tử sát ngôn quan sắc, đã nhìn ra Tiết Phá Dạ buông lỏng, lại ngọt giọng nói: “Đệ đệ tôt, đệ vào Hồng Tụ đường của tỷ, bọn tỷ muội Hồng Tụ đường cũng đều là người một nhà, mập ốm cao thấp, hồng anh lục thúy, đệ cũng là diễm phúc tề thiên!”


Tiết Phá Dạ cả kinh nói: “Hồng Tụ đường? Ta kháo, tỷ bảo đệ gia nhập Hồng Tụ đường của tỷ? Vào cái ở gián điệp?”
Lục nương tử không thẻ tưởng được hắn phản ứng kịch liệt như thế, khẽ cười nói: “Thế nào, không muốn cùng tỷ cùng một chỗ sao?”


Tiết Phá Dạ hiên ngang lẫm liệt nói: “Nam tử hán đại trượng phu, sao có thể trà trộn vào nơi son phấn, vạn vạn không được, vạn vạn không được, tỷ... tỷ hay là giết ta đi, cái xã hội đen này ta cũng không vào”.


Lục nương tử trầm mặc một lát, rốt cuộc nói: “Việc này trước cứ như vậy đi, qua mấy ngày chờ đệ chính thức nhập hội rồi mới tính tiêp”.


Tiết Phá Dạ thở phào nhẹ nhõm một hơi, liên tục gật đầu: “Tốt tốt, việc này sau này nói sau” Thuận tay đưa lên vai, vuốt bàn tay ngọc khoát lên đầu vai, cười nói: “Được rồi được rồi, chính sự đã nói xong, chúng ta có phải nên nói tới chuyện của chúng ta hay không!”


Lục nương tử nghe hắn thanh âm thực ɖâʍ đãng, vội giãy hỏi tay hắn, phì nói: “Chuyện của chúng ta? Chúng ta có chuyện gì?” Trầm giọng nói: “Chúng ta còn phải nghĩ cách vạch trần Đạt Duyên, nếu không chúng ta sẽ không thể sống yên ổn. Tỷ nếu đoán không sai, hòa thượng Linh Ẩn tự chỉ sợ đã hành động chung quanh, đi tìm Tiêu Linh Tiên”.


Tiết Phá Dạ nghe nàng nói như vậy, vẻ mặt lập tức nghiêm túc hăn lên, đứng dậy hỏi: “Nơi này tỷ xác định thực an toàn sao?” Sự tình liên quan đến an nguy của Tiêu Linh Tiên, Tiệt Phá Dạ cũng không còn loại khí tản mạn lỗ mãng lúc trước nữa, nháy mắt trở nên đoan chính nghiêm túc.


Lục nương tử cực ôn gật đầu khẳng định nói: “Nơi này cũng chỉ có bốn người chúng ta biết, địa phương này là Trân Phú bỏ không ít tâm tư mới tìm được, vết chân ít tới, cách thành cũng khá xa, đệ xem bốn phía cỏ cây xanh biếc, hơn nữa trên đường thảm cỏ mọc khá dài, chỉ sợ đã lâu cũng không có người đến qua”.


Tiết Phá Dạ đi đến cạnh cửa, lại kéo cửa ra, thấy bên ngoài cỏ cây xanh tươi, phong cảnh cực kỳ tú lệ, là thanh hương tự nhiên chân chính, như thi như họa, mình tựa như đi dạo ở trong một bức họa quyến sơn thủy thanh nhã vậy.


“Quả nhiên là phong cảnh xinh đẹp tuyệt trần, nơi này thật tốt!” Tiết Phá Dạ từ đáy lòng cảm thán nói.
Trần Phú cùng Tiêu Linh Tiên đã muốn ở bên hề nước nhỏ đốt lên đống lửa, đang nướng cá tươi.


Lục nương tử cũng đã đi tới, ở sau người nhẹ giọng nói: “Cái hồ nhỏ nọ vô cùng trong suốt, hơn nữa hồ nước cũng dị thường thơm ngọt, ta cũng đặt một cái
tên!”
“Tên là gì?”
“Hồ Tiêu Kính!”


Tiết Phá Dạ sửng sốt, nghĩ nghĩ, vỗ tay nói: “Quả nhiên không sai, bình tĩnh như gương, yên tĩnh tuyệt đẹp, không sai, không sai!”


Tiểu Linh Tiên nhìn thấy Tiết Phá Dạ, vội ngoắc nói: “Mau tới mau tới, được rồi, ăn được rồi!” Nàng trong tay đang câm một cành cây nhỏ, ở trên cành xâu một con cá nhỏ, hiển nhiên đã nướng chín, đang ăn hết sức ngon miệng.


Tiết Phá Dạ mim cười gật gật đầu, bỗng nhiên hạ giọng hỏi: “Trần Phú nọ thì sao? Tỷ cam đoan Trân Phú có thể thủ khấu như bình?”
Lục nương tử thanh âm nghiêm túc, vô cùng khăng định nói: “Nếu nói thế giới này còn có người tỷ có thể tín nhiệm, vậy chỉ có hắn!”




Tiết Phá Dạ trong lòng biết nàng cùng Trần Phú nhất định có quan hệ không tầm thường, vuốt mũi nói: “Xem ra tỷ thực tín nhiệm hắn. Bất quá lời này của tỷ ta cũng thật có chút không thích nghe, chẳng lẽ tỷ không tín nhiệm ta? Con người của ta hiệp can nghĩa đảm, cũng là một hảo hán có thể vì băng hữu!”


Lục nương tử nhẹ nhàng cười nói: “Ngươi miệng lưỡi trơn tru, miệng toàn nói nhảm, không có một câu đứng đắn, ai sẽ tin tưởng ngươi”.
Tiểu Linh Tiên đã chạy vội tới, lôi kéo cánh tay Tiết Phá Dạ, cười hi hì nói:
“Đến, đến!” Thẳng đem hắn hướng bên hồ Tiêu Kính kéo qua đi.


Lục nương tử vặn vẹo vòng eo, theo ở phía sau.
Mấy người trước buông thả những vấn đề khác, vây quanh ở bên đống lửa, nướng cá ăn.


Trần Phú đã tìm tới rau thơm, nhồi vào trong cá, cá mới bắt lên vô cùng tươi mới, ở bên hồ Tiêu Kính trong suốt như gương, hoa tươi nở rộ, xinh đẹp tuyệt trần, bốn người trong lúc cười nói, tiêu diệt không ít cá nướng.


Tiết Phá Dạ trong lòng cảm khái, ngày như vậy thật sự nhàn nhã, khoái hoạt giống như thần tiên, hít tĩnh hoa thiên địa cùng mùi hương tự nhiên, tận tình cảm thụ mị lực của tự nhiên, đây là một loại thoải mái ở thời đại của mình không thể cảm nhận được.






Truyện liên quan