- Chương 1: Hoạ lớn chết người
- Chương 2: Hãm hại vô cớ
- Chương 3: Người ngoài tham gia
- Chương 4: Hy vọng nhỏ bé
- Chương 5: Khâm sai đại nhân (1)
- Chương 6: Khâm sai đại nhân (2)
- Chương 7: Lao ngục (1)
- Chương 8: Lao ngục (2)
- Chương 9: Đối chứng trên công đường (1)
- Chương 10: Đối chứng trên công đường (2)
- Chương 11: Hung thủ giết người (1)
- Chương 12: Hung thủ giết người (2)
- Chương 13: Tự do tuyệt vọng
- Chương 14: Chiếc vòng cổ
- Chương 15: Hung thủ không chạy thoát
- Chương 16: Thay hình đổi dạng
- Chương 17: Tìm việc
- Chương 18: Hội hoạ
- Chương 19: Văn võ Trạng Nguyên
- Chương 20: Quan thu giải nguyên
- Chương 21: Khai trương không thuận lợi
- Chương 22: Trạng nguyên Ngọc Hoán
- Chương 23: Tranh đề chữ
- Chương 24: Tập viết
- Chương 25: Tranh hiện đại
- Chương 26: Oan gia ngõ hẹp
- Chương 27: Mong chờ tình ý
- Chương 28: Làm ăn phát đạt
- Chương 29: Chuyện quốc sự hoàng triều
- Chương 30: Dị tình
- Chương 31: Trên đường đi gặp tai họa bất ngờ
- Chương 32: Tặng quà
- Chương 33: Nam nhân kỳ lạ
- Chương 34: Chủ nhân Mặc viện
- Chương 35: Thổ lộ
- Chương 36: Thân phận (1)
- Chương 37: Thân phận (2)
- Chương 38: Đấu trí
- Chương 39: Ám chỉ
- Chương 40: Cưỡng hôn
- Chương 41: Gặp nạn
- Chương 42: Được cứu
- Chương 43: Sự kiện lúc trước
- Chương 44: Bất ngờ gặp tai ương
- Chương 45: Đi xa
- Chương 46: Chạy trốn
- Chương 47: Xuất phát
- Chương 48: Dã ngoại khách sạn
- Chương 49: Sai ý
- Chương 50: Chuyện phiền toái
- Chương 51: Chôn cất cha
- Chương 52: Thu nhi
- Chương 53: Chê cười
- Chương 54: Cùng ngủ
- Chương 55: Cháo đêm
- Chương 56: Cảnh cáo
- Chương 57: Chiêu đãi
- Chương 58: Phong thành
- Chương 59: Tình yêu đặt sai chỗ
- Chương 60: Thân phận Thu Nhi
- Chương 61: Âm mưu của Lena
- Chương 62: Thân phận Long Kỳ
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
Số chương: 124
Convert: nothing_nhh (ttv)
Edit: Meomeomeo
Mọi người có biết hoa anh túc vô tội không? Bản thân nó không có độc, tựa như tình cảm vậy, cũng vô cùng đẹp đẽ nhưng không biết lúc nào đã bị dính vào. Nó tựa như hoa anh túc vậy tiết ra chất độc, xâm chiếm lòng người khác, xâm nhập vào máu của anh, không chế linh hồn anh, làm cho anh vĩnh viễn lâm vào thống khổ tột cùng.
Tôi không muốn làm cây anh túc, nhưng trên lĩnh vực tình cảm, dường như tôi thấy mình còn ác độc hơn, đáng sợ hơn so với nó vậy, vô hình tràn ra mầm mống đau thương, mang đến cho người ấy thương tổn sâu sắc và thống khổ tột cùng.
Thân hoa anh túc không độc, vì nó vẫn tiếp tục sinh trưởng dưới ánh mặt trời chói chang.
Hoa anh túc, nó là một cây thuốc, có thể trừ một mặt độc ra, nó còn an ủi lòng người, tôi sẽ dùng tình yêu duy nhất của mình đến an ủi lòng người tôi yêu.
Chỉ kiếp này, không có kiếp sau, kiếp này sẽ nắm chặt tay quý trọng hạnh phúc của mình, không có tiếc nuối, con người chưa sống hết kiếp này thì sẽ tiếp tục sống tiếp hoặc sống cho trọn vẹn.