- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73-74
- Chương 75-76
- Chương 77-78
- Chương 79-80
- Chương 81-82
- Chương 83-84
- Chương 85-86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91-92
- Chương 93-94
- Chương 95-96
- Chương 97-98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
Tác giả: Milk Tea Hamster
Thể loại: Hiện đại, song khiết, sủng, đô thị tình duyên, hiện đại, lãng mạn, thanh mai trúc mã
Giới thiệu:
Nếu như có người hỏi Tang Noãn: “Người mà cô ghét nhất là ai?”
Chắc chắn Tang Noãn sẽ không hề do dự trả lời: “Mạc Tư Nguyên!”
Nhưng Tang Noãn lại không thể hiểu nổi.
Rõ ràng là một người đáng ghét như vậy, sao lại có thể khiến cô nhớ mãi không quên nhiều năm vậy chứ?
***
Hỏi: “Thứ đáng sợ hơn ‘con nhà người ta’ là gì?”
Trả lời: “Vậy thì e rằng chính là ‘con nhà người ta’ sống trong nhà của mình!”
Từ khi còn nhỏ, Tang Noãn luôn được bố mẹ yêu thương chiều chuộng hết mực, gia đình tuy chỉ ở mức bình thường nhưng cuộc sống lại vô cùng hạnh phúc. Cho đến một ngày, cô phải sống chung dưới một mái nhà với một chàng thiếu nên tên là Mạc Tư Nguyên.
Kể từ đó, Tang Noãn chỉ cảm thấy cuộc đời mình như rơi vào một cơn ác mộng!
“Nhìn Tư Nguyên nhà người ta kìa, lần thi này lại được điểm tối đa đấy! Đúng là giỏi quá!”
“Nhìn Tư Nguyên nhà người ta kìa, đẹp trai chân dài lại được cái cao ráo! Đúng là tốt biết bao!”
“Nhìn Tư Nguyên nhà người ta kìa, cuộc thi mỹ thuật lại giành được giải quán quân, giỏi quá giỏi quá!”
“…” Tang Noãn ngoài mặt cười híp mắt, nhưng trong lòng thì không ngừng chửi rủa: “Tôi ghét Mạc Tư Nguyên!”
***
Sau này, khi Tang Noãn đối mặt với một Mạc Tư Nguyên vừa đẹp trai lại vừa nhiều tiền một lần nữa, cô không khỏi có một suy nghĩ bạo dạn.
Rồi khi người ta lại nhắc tới hai đứa trẻ con của nhà họ Tang:
“Nhìn Tang Noãn nhà người ta kìa, tìm được một tấm chồng không những đẹp trai mà lại còn nhiều tiền dịu dàng, đúng là tuyệt đến mức không thể tuyệt hơn được nữa!”
***
Tang Noãn: “Khà khà khà, kỳ thực ‘con nhà người ta’ có đáng sợ đến đâu đi chăng nữa, thì chi bằng dụ dỗ rồi tóm về nhà mình là xong!”
Mạc Tư Nguyên: “…Rõ ràng là anh dụ dỗ em về nhà mà!”
Thể loại: Hiện đại, song khiết, sủng, đô thị tình duyên, hiện đại, lãng mạn, thanh mai trúc mã
Giới thiệu:
Nếu như có người hỏi Tang Noãn: “Người mà cô ghét nhất là ai?”
Chắc chắn Tang Noãn sẽ không hề do dự trả lời: “Mạc Tư Nguyên!”
Nhưng Tang Noãn lại không thể hiểu nổi.
Rõ ràng là một người đáng ghét như vậy, sao lại có thể khiến cô nhớ mãi không quên nhiều năm vậy chứ?
***
Hỏi: “Thứ đáng sợ hơn ‘con nhà người ta’ là gì?”
Trả lời: “Vậy thì e rằng chính là ‘con nhà người ta’ sống trong nhà của mình!”
Từ khi còn nhỏ, Tang Noãn luôn được bố mẹ yêu thương chiều chuộng hết mực, gia đình tuy chỉ ở mức bình thường nhưng cuộc sống lại vô cùng hạnh phúc. Cho đến một ngày, cô phải sống chung dưới một mái nhà với một chàng thiếu nên tên là Mạc Tư Nguyên.
Kể từ đó, Tang Noãn chỉ cảm thấy cuộc đời mình như rơi vào một cơn ác mộng!
“Nhìn Tư Nguyên nhà người ta kìa, lần thi này lại được điểm tối đa đấy! Đúng là giỏi quá!”
“Nhìn Tư Nguyên nhà người ta kìa, đẹp trai chân dài lại được cái cao ráo! Đúng là tốt biết bao!”
“Nhìn Tư Nguyên nhà người ta kìa, cuộc thi mỹ thuật lại giành được giải quán quân, giỏi quá giỏi quá!”
“…” Tang Noãn ngoài mặt cười híp mắt, nhưng trong lòng thì không ngừng chửi rủa: “Tôi ghét Mạc Tư Nguyên!”
***
Sau này, khi Tang Noãn đối mặt với một Mạc Tư Nguyên vừa đẹp trai lại vừa nhiều tiền một lần nữa, cô không khỏi có một suy nghĩ bạo dạn.
Rồi khi người ta lại nhắc tới hai đứa trẻ con của nhà họ Tang:
“Nhìn Tang Noãn nhà người ta kìa, tìm được một tấm chồng không những đẹp trai mà lại còn nhiều tiền dịu dàng, đúng là tuyệt đến mức không thể tuyệt hơn được nữa!”
***
Tang Noãn: “Khà khà khà, kỳ thực ‘con nhà người ta’ có đáng sợ đến đâu đi chăng nữa, thì chi bằng dụ dỗ rồi tóm về nhà mình là xong!”
Mạc Tư Nguyên: “…Rõ ràng là anh dụ dỗ em về nhà mà!”