꧁༺༒ Chương 32༒༻꧂: Người Của La Lan Học Viện Đến

Sau khi rời đi nơi giam giữ đám người La Lan học viện, Xuân Đức lập tức tiến hành triệu tập cao tầng. Thế lực mới gây dựng của Xuân Đức không quá lớn chỉ, cao tầng cũng chỉ có chưa đến trăm người, hắn chỉ cần ho một cái thì đám người kia liền đã xuất hiện.


Bên trong một gian phòng bí mật, nơi đây cũng giống như nơi giam giữ đám người La Lan học viện có điều ở xung quanh phòng được gắn đủ loại đèn ma tinh nên cả căn phòng đều tràn ngập bên trong ánh sáng mà không phải màn đêm tối tăm.


Lúc này ở bên trong phòng đã hội tụ đầy đủ cao tầng của thế lực tà giáo do Xuân Đức cầm đầu. Tất cả 72 người không thiếu một ai.
Nhìn qua người trong phòng, Xuân Đức tươi cười nói:


"Trận chiến lần này thu hoạch toàn thắng, mọi người đều có công lao vô cùng to lớn vì vậy ta quyết định ban thưởng cho từng người.”
Những người khác nghe vậy thì vui lắm nhưng ngoài mặt lại là một bộ không màng danh lợi, đã vậy còn đồng thanh lên tiếng:


“Chủ nhân quá lời, bọn thuộc hạ chỉ là theo lệnh chủ nhân mà làm. Lần này thu hoạch toàn thắng đều là do chủ nhân anh minh.”


Từ nhỏ đã được gia tộc hun đúc, Xuân Đức nhìn một màn này cũng đã chán, hắn cũng không có bao nhiêu xúc động trước mấy lời nịnh nọt của đám người kia, có điều được đám người kia tâng bốc hắn cũng cảm thấy vui vui.
Tươi cười nhưng nắng xuân, Xuân Đức nói:


available on google playdownload on app store


“Phần thưởng của mọi người lần này là đây."
Vừa nó hắn lấy ra huyết ma biến dị phân thân, cái phân thân này đã hoàn toàn tách rời khỏi chủ thể tạo thành độc lập cá thể nhưng nó lại bị ảnh hưởng bởi chủ thể, nếu như ở trong phạm vi nhất định chủ thể có thể điều khiển nó.


Những người khác lúc này đều nhìn lên, ánh mắt bọn hắn nghi hoặc nhìn về phía tay Xuân Đức, có người nhịn không được hỏi:
“Đây là thứ gì vậy thưa chủ nhân?”
Xuân Đức nghe vậy thì mỉm cười hắn giải thích:


"Đây là một loại sinh vật dị biến chỉ có ở cửu u minh giới, công dụng đại khái mọi người cũng thấy rồi đó nó có thể làm địch nhân tê liệt, hay hôn mê địch nhân nhưng cái này không phải trọng yếu, thứ này không phải chủ công phạt mà thiên về hỗ trợ.”
Dừng lại một chút hắn mới nói:


“Chỉ cần luyện hóa nó thành thú sủng thì bình thường nó có thể giúp ngươi tu luyện nhanh hơn một ít, lúc chiến đấu có thể giúp các ngươi khôi phục pháp lực nhanh lên mấy phần, đặc biệt nó còn có thể trị thương cùng phòng độc. Mặc dù nó bây giờ chỉ là Kim Đan sơ kỳ thôi nhưng chỉ cần mọi người cố gắng chăm sóc nó thì nó sẽ phát triển rất nhanh không bao lâu liền đạt cảnh giới Hóa Thần, thêm vào một cái là thứ này rất ôn hòa sẽ không có hiện tượng cắn trả."


Những người khác nghe vậy thì hai mắt đều sáng lên, lúc này có người hỏi:
“Thưa chủ nhân là thứ này ăn thức ăn gì vậy ạ?”
Xuân Đức tươi cười nói:


“Nó đặc biệt thích ăn máu thịt của các loại ma thú cấp cao đương nhiên nếu là tu sĩ thì nó cũng không có từ chối, có điều nó chỉ ăn khi con vật đã ch.ết mà thôi, còn sống thì nó không ăn. Thực ra nó rất dễ nuôi các ngươi để nó hấp thụ máu của bản thân hay pháp nguyên của bản thân thì nó cũng có thể phát triển như thường.”


Mọi người nghe vậy thì đều vui mừng không thôi, tiếp đó nguyên một đám hướng phía Xuân Đức cúi đầu nói lời cảm ơn:
“Cảm ơn chủ nhân đã ban thưởng.”
Xuân Đức cười nói:


“Không có gì đây là thứ mà các ngươi đáng nhận được, mỗi người tiến lên mấy một con không thể lấy nhiều hơn.”
Mọi người lại đồng thanh nói:
“Vâng chủ nhân.”


Tiếp đó mọi người tiến lên nhận lấy huyết ma biến dị phân thân từ tay Xuân Đức. Sau khi nhận được huyết ma biến dị phân thân thì mọi người lại tiếp tục cảm ơn Xuân Đức thêm lần nữa rồi mới xin phép ra về.
.........
Bên trong gian thạch động nhốt đám người La Lan học viện.


Sau khi Xuân Đức ra ngoài bên trong phòng bằng đá liên tục có người tỉnh lại những người này vừa tỉnh lại thì thấy bản thân ở một nơi tối tăm thì trong lòng không khỏi sinh ra sợ hãi, có điều rất nhanh bọn hắn liền nhìn thấy những đồng bạn khác cũng ở bên cạnh.


Tiếp đó mọi người châu đầu ghé tai bàn tán xôn xao, người thì hỏi xem đây là cái nơi nào? Kẻ thì hỏi làm sao mới có thể thoát đi ra nơi đây? Nói chung câu chuyện của những người này chỉ xoay quanh hai cái vấn đề này.


Một tên có vẻ là thuộc hạ thân tín của Mã Văn Tài lúc này đi tới bên cạnh hắn nhỏ giọng nói : " Mã ca không sao chứ? Có bị thương nặng không? Sau khi thoát khỏi nơi đây trở về gia tộc tiểu đệ nhất định phải gọi người tính sổ với tên khốn kia.”


Mã Văn Tài liếc mắt nhìn người này hừ nhẹ một tiếng nói:
“Mượn người đi cùng người kia tính sổ? Ngươi cũng có cái thực lực này sao?”
Tên thuộc hạ nghe vậy thì cười nịnh nói:


"Tiểu đệ không được nhưng còn Mã ca mà không phải sao? Mã ca chỉ cần nói một tiếng thì đừng nói chỉ một nho nhỏ Hóa Thần kỳ tiểu tử dù có là Luyện Hư cảnh đại năng cũng phải ch.ết, một người uy phong bát diện như Ma ca chẳng lẽ còn không xử lý được tiểu tử kia hay sao?"


Mã Văn Tài vẻ mặt không sao cả thản nhiên mà nói:
"Hắn là huynh đệ của ta, chút việc ấy tính là gì, ta ở đây chơi vài ngày sau đó trở về.”


Tên tiểu đệ kia nghe vậy thì vẻ mặt ngẩn ra bộ dạng ngu ngu, trong lòng hắn thì thầm nghĩ “thằng này bị đánh vào đầu nên bị loạn thần kinh à, ai là huynh đệ của hắn”, có điều nghĩ thì nghĩ như vậy nhưng hắn cũng không dám nói ra mà chỉ cười trừ mà không nói gì.
…..


Đến buổi tối đúng như Xuân Đức đã nói, có cơm nước đầy đủ, chăn ấm nệm êm, mọi người cũng được cởi bỏ dây trói, cái gì cũng tốt trừ không được ra ngoài thôi
.....


Sự việc Xuân Đức bắt giữ một loạt học viện cùng trưởng lão của La Lan học viện rất nhanh liền truyền đến tai các thế lực lớn ở La Lan đế quốc, trong đó Mã gia cùng Hoắc gia là những thế gia bị kinh động đầu tiên.


Sự việc lần này vô cùng ác liệt, không những học viên mà còn có cả trưởng lão đều bị bắt, chứng tỏ người ra tay cảnh giới rất cao.


Những người này vừa nhận được tin tức thì liền có thư tín đòi tiền chuộc được gửi tới đám người kia. Vừa nhận được thư tín đòi tiền chuộc thì những thế lực lớn kia cảm thấy thể diện mất sạch, chỉ là một đám thổ phỉ vậy mà dám công nhiên vuốt râu đại lão.


Không chấp nhận thỏa hiệp những thế lực này ngay lập tức phái ra cường giả vây quét đám thổ phỉ kia. Thực ra mặt ngoài là như vậy nhưng bên trong chính là tranh đấu gia tộc, hành động không trả tiền chuộc mà trực tiếp giết vào bên trong Huyết Long Sâm Lâm chứng tỏ phe phái bên trong những gia tộc này đã căng thẳng tới cực điểm, bọn hắn muốn nhờ việc này mà diệt trừ các mầm ưu tú bên phía đối phương.


Có điều bọn hắn lần này không ngờ rằng phái người đi vào bên trong tất cả đều biến mất một cách thần bí đến thi thể cũng không tìm thấy. Nhưng ngay sau đó bọn hắn liền có thể xác định được những người kia đều đã ch.ết mà không phải mất tích do mệnh bài của những người kia lần lượt vỡ tung.


Đến ngay cả một vị Luyện Hư lão tổ âm thầm tiến vào bên trong cũng là gặp phải kết cục như vậy, nhất là không lâu sau đó bọn hắn nhận được một loạt đầu lâu kèm theo một lá thư đòi tiền chuộc.


Bọn hắn đâu biết rằng địch nhân của bọn hắn không phải là người bình thường, đừng nói chỉ có dăm ba Hóa Thần chứ đến nhiều hơn nữa cũng phải ch.ết, mà người kia một khi ra tay là có người ch.ết cũng không phải Dực Đức nhân từ như vậy.


Đến thời điểm này cũng không ai nói cái gì mà “trừ ma vệ đạo” nữa rồi, nguyên một đám sắc mặt khổ sở. Sau khi hợp bàn với nhau thì bọn hắn lựa chọn thỏa hiệp cùng đối phương, không chỉ thỏa hiệp mà còn phải mang theo lễ vật gọi là bồi tội.


Người được cử đi tới gặp thần bí nhân là một đại lão của Hoắc gia tên Hoắc Anh, người đời thường gọi là bà ta là “góa phụ đen.”
.....
Huyết Long Sâm Lâm - Căn cứ của Xuân Đức.


Dực Đức mặc dù đang dần bị đại ca của hắn là Xuân Đức dần dần ảnh hưởng khiến cho tính cách biến đổi nhưng hiện tại hắn vẫn còn rất lương thiện, hắn đối đãi với đám tù binh rất tốt.


Chăn êm, nệm ấm cơm nước đầy đủ, đã vậy còn có rất nhiều thứ giải trí khi còn bị giam. Các loại sách báo gì đó hắn cũng đưa cho những người này đọc, đã vậy những lúc không làm gì hắn lại tìm tới những người này nói chuyện cho vui.


Lâu dần tiếp xúc với hắn mọi người cảm nhận được hắn là một con người rất tốt, hơn nữa còn có chút đơn thuần, không ai cho rằng hắn cùng muội muội của hắn là người xấu cả, về phần hắn làm những việc như cướp quả hẳn là bị người dồn vào chân tường.
---o0o---


Huyết Long Sâm Lâm khu vực hạch tâm.
Sau khi đã chuẩn bị đầy đủ lễ vật thì Hoắc Anh dẫn theo một ít người đích thân đi vào bên trong Huyết Long Sâm Lâm, theo thông tin thu được từ trước về vị người chí của cao nhân thần bí thì bà ta một đường tiến thẳng vào khu vực hạch tâm.


Một đường thẳng tiến cũng không hề gặp được bất kỳ cản trở gì, Hoắc Anh rất nhanh liền tiến vào bên trong khu vực hạch tâm. Sau khi tiến đến nơi đây thì bà ta liền treo lên một ngọn cờ lớn, bên trên ngọn cờ ghi năm chữ:
“Xin tiền bối khai ân.”


Không qua bao lâu thì từ bên trong căn cứ có người đi ra ngoài này tiếp dẫn đám người này tiến vào bên trong.
…..


Đi theo tên đầu mục mọi người xuyên qua tầng tầng trận pháp, đầu tiên là huyễn trận bên ngoài tiếp đó là loạn không đại trận rồi đến sát trận, rồi lại huyễn trận rồi lại sát trận.


Đám người Hoắc Anh nhìn thấy nơi này được bố trí dày đặc trận pháp như vậy thì đều cả kinh, bọn hắn không ngờ ở đây lại có một nơi như vậy. Hơn nữa bọn hắn phát hiện những trận pháp này vô cùng tinh diệu cũng không phải tầm thường trận pháp.


Trong mắt những người này trận pháp nơi đây vô cùng tinh diệu nhưng trong mắt Xuân Đức lại chỉ là một chút thô sơ trận pháp mà thôi, hắn được cường giả thần bí dạy bảo biết được rất nhiều thứ, đặc biệt là trận pháp nhưng trận pháp xung quanh nơi đây hắn chỉ dùng vật liệu tự nhiên liền có thể bố trí đi ra.


…..
Tiến vào bên trong căn cứ của đám thổ phỉ nhóm người Hoắc Anh cũng không có thấy một nơi chướng khí mù mịt giống như trong tưởng tượng, ở nơi đây so với một thôn trang phàm nhân không khác là bao. Cuộc sống có thể nói vô cùng bình yên.


Trong căn cứ đám thổ phỉ này đa phần đều là nam nhân nhưng cũng có không ít nữ nhân những nữ nhân kia cũng rất bình thường không gì đặc biệt cả, hơn thế nữa trong này còn có rất nhiều trẻ con.


Nếu như không phải vừa mới đi qua vô vàn trận pháp thì Hoắc Anh cùng những người khác cũng không ngờ rằng cái nơi nhìn giống thôn trang phàm nhân này lại là nơi ẩn náu của một đại cao thủ.


Sau khi đi vào trong này không lâu thì bọn họ được đưa tới một căn phòng nhỏ, ở nơi đây thì Hoắc Anh yêu cầu muốn gặp cháu gái của mình là Hoắc Lưu Ly.
Nhìn về phía nam tử dẫn mình tới đây, Hoắc Anh nói:


“Có thể để bà lão này nhìn thấy cháu gái được không? Cháu gái của ta tên Hoắc Lưu Ly.”
Nam tử đối diện với bà lão vừa mới pha trà xong nghe vậy thì gật đầu nói:
“Được, đạo hữu đợi ở nơi này một lát rất nhanh liền sẽ có người đưa cháu gái của đạo hữu tới.”


Hoắc Anh nghe vậy thì trên mặt xuất hiện nụ cười, bà ta nói:
“Cảm ơn.”
Nam tử kia thản nhiên cười:
“Không có gì.”
(Đã viết lại 1/2/20)






Truyện liên quan