- Chương 1: Nữ nhi Diêu gia
- Chương 2: Thư khinh thủy
- Chương 3: Cái gọi là bế môn
- Chương 4: Người này đã xuất du
- Chương 5: Cùng là thiếu niên
- Chương 6: Không phải nữ thợ săn
- Chương 7
- Chương 8: Tự lực cánh sinh
- Chương 9: Cá nướng đường
- Chương 10: Gây dựng sự nghiệp thật không dễ
- Chương 11: Cũng là có thể
- Chương 12: Minh thương không dễ trốn
- Chương 13: Nhân sinh đại sự
- Chương 14: Hồ bằng cẩu hữu
- Chương 15: Bất diệc nhạc hồ
- Chương 16: Nơi đây có Trân Tu
- Chương 17: Một người đã đủ giữ quan ải
- Chương 18: Dùng cái gì kết thúc
- Chương 19: Đi hoa hoàn
- Chương 20: Ngày gặp lại
- Chương 21: Một ngày định thành cục
- Chương 22: Công chúa cúi liên
- Chương 23: Duy cũng gặp ngươi
- Chương 24: Hôn nhân đại sự
- Chương 25: Ta thật vui mừng
- Chương 26: Kết thúc : Phụng chỉ thành hôn
Thể loại: Cổ đại, cường nam sủng nữ, HE
Số chương: 25 + kết cục
Edit + beta: Thảo Vũ
Hắn là Thư Khinh Thủy – Thư đại nhân – là cận thần bên người hoàng đế, nổi danh chính trực
Nàng là Diêu Ái – từ nhỏ bái Thư Khinh Thủy làm sư phụ
Thiên hạ truyền lưu : Hậu vị tất vì Diêu gia nữ.
Mà Diêu gia đời này chỉ còn mỗi một Diêu Ái.
Đôi thầy trò này … trong mắt họ chỉ có lẫn nhau, không dung được những người khác.
Đến một ngày tỉnh ngộ chính mình hoang đường
Thế gian có chỗ cho họ sao ? Đế vương chấp nhận sao ? Chính mình dung hạ sao ?
——— ———————
Hắn – quyền cao chức trọng, võ nghệ bí hiểm vừa là thầy vừa là bạn của hoàng đế.
Ở trong mắt mọi người hắn là người ngoại lạnh trong nóng, thiện tâm nhưng thực ra hắn chưa bao giờ là như vậy.
Hắn nói, với tính cách của hắn, nếu hắn đã yêu thượng ai đó thì dù có thiêu sát, phụ cả thiên hạ cũng phải cướp được nàng về trong vòng tay mình.
Hắn nói, hắn không hạ độc thủ đem những kẻ đắc tội hắn ám sát tiệt đã là vạn hạn, hắn giả làm người tốt lâu lắm, đôi khi hắn cũng tưởng mình là người tốt đấy … nhưng trong sâu thẳm hắn vẫn luôn như một con ngựa hoang không chịu ước thúc, tùy tâm sở dục, ngấm sâu chất “giang hồ” với hắn, yêu thượng nghĩa là cả đời hứa hẹn.
——— ————–
Lần đầu gặp nhau năm ấy … nàng bốn tuổi, phụ mẫu qua đời … gương mặt nhòa lẹ.
Hắn bước đến, cầm kiếm mà đứng, hoa phục lạnh lùng, nhưng lại ngồi xuống lau lệ rơi trên gương mặt nàng, thu nàng làm đồ đệ …
——— ————–
Hắn dạy nàng viết chữ, dạy nàng võ công, đem nàng nuôi lớn, từ một bé gái mũm mĩm đáng yêu dần dần trưởng thành yểu điệu thướt tha. Không biết từ khi nào hắn đã hệ nàng trong tâm … vui vẻ mà chịu đựng điều ấy … không thể giải thoát.
Nàng … trong lòng nàng hắn là thế gian này người duy nhất nàng có thể tín nhiệm, ý lại, quyến luyến.
Trong lòng nàng đầy ắp tất cả mọi điều về hắn … cái gì mà thầy trò chi luyến vi phạm luân thường ? Nàng căn bản không để ý đến điều ấy, nàng chỉ muốn gả cho sư phụ, mua gió tướng tùy, cùng sinh cùng tử.
——— —————
Trong lòng mỗi Loli đều có một đại thúc.
Mỗi đại thúc trong lòng đều có một tiểu Loli.
Giống như Thư Khinh Thủy và Diêu Ái – tuổi trẻ, xinh đẹp, đầy sức sống, tùy hứng lại chấp nhất.
Hắn tân tân khổ khổ nuôi nấng oa nhi vì sao nước phù sa lại lưu ngoại nhân điền ?