- Chương 1: Đầu bảng phố ăn chơi
- Chương 2: Là quán bar lành mạnh
- Chương 3: Chưa từ bỏ ý định à?
- Chương 4: Cậu thích cậu ta à?
- Chương 5: Tin nhắn nhóm
- Chương 6: Không phải nói với cậu
- Chương 7: Vầng trăng sáng
- Chương 8: Một ngày dài như một năm
- Chương 9: Người nông dân Ôn và con rắn Tang
- Chương 10: Sợ anh đánh không lại
- Chương 11: Một phương pháp không nên dùng hai lần
- Chương 12: Nhà cậu bị cháy rồi!
- Chương 13: Tôi vừa dọn đến đây.
- Chương 14: Anh ta chắc chắn là gay
- Chương 15: Tôi lại không yên tâm về em.
- Chương 16: Giúp đỡ việc làm ăn của tôi với!
- Chương 17: Chờ mình
- Chương 18: Chuyện rất đáng để khoe khoang!
- Chương 19: Nghi Hà
- Chương 20: Đêm nay không về
- Chương 21: Con người kiêu ngạo ấy
- Chương 22: Nấu nhiều
- Chương 23: Anh hai nói là em bị lạc đường.
- Chương 24: Sao chị lại chọn đại học Nghi Hà?
- Chương 25: Ôm anh
- Chương 26: Hâm mộ đến phát điên
- Chương 27: Tự mình đa tình
- Chương 28: Đến siêu thị tham gia thi đại học
- Chương 29: Chưa từng thích cậu ấy sao?
- Chương 30: Yêu anh ấy thật nồng nhiệt
- Chương 31: Anh đã từng thấy tôi mộng du sao?
- Chương 32: Tái diễn lại sự việc
- Chương 33: Em vừa mới hôn anh.
- Chương 34
- Chương 35: ĐỨNG KHÔNG VỮNG
- Chương 36: MỘT LẦN NÀY THÔI
- Chương 37: ĐÀN ÔNG CẶN BÃ
- Chương 38: EM LÀM SAO MÀ GIỐNG TÊN BIẾN THÁI VẬY.
- Chương 39: ĐI NHẦM CHỖ
- Chương 40: EM ĐÃ NÓI THÌ NÓI CHO HẾT ĐI
- Chương 41: LÀM NGƯỜI PHẢI DÁM CHỊU TRÁCH NHIỆM MỘT CHÚT
- Chương 42: THỬ MỘT CHÚT
- Chương 43: DÁM THÌ ĐẾN ĐÂY
- Chương 44: CÔ MUỐN YÊU ĐƯƠNG CÙNG TANG DIÊN
- Chương 45: VẬY ĐẾN LUÔN ĐI
- Chương 46: MÌNH CHUẨN BỊ HẸN ANH ẤY ĐI ĂN TỐI
- Chương 47: CÓ CHUYỆN MUỐN NÓI VỚI EM
- Chương 48: Nếu em theo đuổi anh
- Chương 49: Anh đến để lấy quà
- Chương 50: Đừng mè nheo
- Chương 51: Bạn trai của em muốn đến đón em
- Chương 52: Bị bạn trai của em hút hồn rồi sao?
- Chương 53: Là để em tin
- Chương 54: Tang Diên luôn tuân thủ lời hứa
- Chương 55: Nếu em muốn tán tỉnh anh
- Chương 56: Tình nguyện làm yểu điệu thục nữ
- Chương 57: Ai đẹp trai hơn
- Chương 58: Mình là lốp dự phòng của cậu sao?
- Chương 59: Để anh và em trở thành một
- Chương 60: Giúp em tắm đi
- Chương 61: Chuyện gì cũng được
- Chương 62: Bạn gái của tôi quá dính người
- Chương 63: Khiêng anh đến phòng em
- Chương 64: Không định làm chuyện khác một chút sao?
- Chương 65: Muốn chạm vào nơi nào của anh
- Chương 66: Cô gái anh yêu nhiều năm như vậy
- Chương 67: Cậu thiếu niên thân yêu của mình
- Chương 68: Anh chỉ để ý đến những gì tốt nhất
- Chương 69: Chơi anh sao
- Chương 70: Quý khách, hãy tận hưởng
- Chương 71: Cắn
- Chương 72: Vịt vương
- Chương 73: Chỉ thích chọn vịt
- Chương 74: Nghi phạm
- Chương 75: Như thường lệ sẽ giúp em thực hiện
- Chương 76: Chỉ còn lại ánh sáng
- Chương 77: Không phải là còn có em sao?
- Chương 78: Chỉ hôn một chút
- Chương 79: Lần sau nhẹ một chút
- Chương 80: Anh hãy cầu hôn em nhé!
- Chương 81: Anh trai em ngoại tình rồi
- Chương 82: Em cho là tên súc sinh kia có thể dằn lòng giống anh?
- Chương 83: Muốn đem em giấu đi
- Chương 84: Như là ánh sáng
- Chương 85: Tất cả nguyện vọng của em đều sẽ được thực hiện
- Chương 86: NGOẠI TRUYỆN 1
- Chương 87: NGOẠI TRUYỆN 2
- Chương 88: NGOẠI TRUYỆN 3
- Chương 89: NGOẠI TRUYỆN 4 - TANG DIÊN
Bạn đang đọc truyện Khó Dỗ Dành của tác giả Trúc Dĩ. Tình cờ, Ôn Dĩ Phàm cùng người bạn học cấp ba từng bị cô cự tuyệt là Tang Diên thuê chung một nhà.
Hai người nước giếng không phạm nước sông, như hai người xa lạ sống dưới cùng một mái hiên.
Cuộc sống bình yên dừng lại ở một buổi sáng.
Tối trước đó Ôn Dĩ Phàm ngủ ở phòng mình, vậy mà sáng hôm sau lại tỉnh dậy ở trên giường Tang Diên.
Biết mình bị mộng du, Ôn Dĩ Phàm chỉ có thể giải thích và xin lỗi anh. Nhưng rồi chuyện này lại liên tiếp xuất hiện, cô đành thương lượng cùng anh, đề nghị anh trước khi ngủ khóa cửa phòng lại.
Tang Diên lơ đễnh: “Em sẽ cạy khóa.”
Ôn Dĩ Phàm nhún nhường nói: “Tôi nào có bản lĩnh đó?”
“Để cùng chung chăn gối với tôi” Tang Duyên chậm rãi giương mắt, không tập trung, “em có cái gì không làm được?”
Ôn Dĩ Phàm yên lặng hai giây, thành khẩn nói: “Nếu đúng thật như vậy, anh nguyện ý khóa cửa sao?”
“...”.....
Ôn Dĩ Phàm: “Vậy tới luôn đi.”
Tang Diên: “?”
• Tóm tắt một câu: Bạn cùng phòng luôn cho là tôi muốn tán tỉnh anh ta.
Hai người nước giếng không phạm nước sông, như hai người xa lạ sống dưới cùng một mái hiên.
Cuộc sống bình yên dừng lại ở một buổi sáng.
Tối trước đó Ôn Dĩ Phàm ngủ ở phòng mình, vậy mà sáng hôm sau lại tỉnh dậy ở trên giường Tang Diên.
Biết mình bị mộng du, Ôn Dĩ Phàm chỉ có thể giải thích và xin lỗi anh. Nhưng rồi chuyện này lại liên tiếp xuất hiện, cô đành thương lượng cùng anh, đề nghị anh trước khi ngủ khóa cửa phòng lại.
Tang Diên lơ đễnh: “Em sẽ cạy khóa.”
Ôn Dĩ Phàm nhún nhường nói: “Tôi nào có bản lĩnh đó?”
“Để cùng chung chăn gối với tôi” Tang Duyên chậm rãi giương mắt, không tập trung, “em có cái gì không làm được?”
Ôn Dĩ Phàm yên lặng hai giây, thành khẩn nói: “Nếu đúng thật như vậy, anh nguyện ý khóa cửa sao?”
“...”.....
Ôn Dĩ Phàm: “Vậy tới luôn đi.”
Tang Diên: “?”
• Tóm tắt một câu: Bạn cùng phòng luôn cho là tôi muốn tán tỉnh anh ta.