- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79: Chương cuối
Thể loại: cổ đại, giang hồ, báo thù rửa hận, HE.
Số chương: 80 chương chính văn.
Chuyển ngữ: Kéo
Một thiếu nữ không màng thế sự, nhặt được một lãng nhân giang hồ trong chốn sơn lâm.
Họ sống trên núi một hồi, lại sống giữa giang hồ một chốc.
Một câu chuyện rất bình thường, cũng chỉ xoay quanh ái tình tình ái, có lẽ còn điểm xuyết một vài cái lý cái lẽ —– Chẳng hạn như, vì sao nam nhân lại nhấc kiếm lên.
Phong Thiên Nhai nói với Yến Cô Minh: [Nếu một người không thể khống chế được chính mình, vậy thì với họ, sức mạnh chỉ là tai họa.]
Phong Đô nói với Yến Cô Minh: [Ta chặt tay ngươi chỉ trong một thoáng vui lòng, còn nỗi hận của một kẻ như ngươi, không đáng để Phong Đô ta lia mắt tới.]
Diệp Hoài Sơn nói với Yến Cô Minh: [Nam nhi thiết kiên đảm đạo nghĩa, bất vấn thương thiên uổng trứu mi*. Trên đời, có rất nhiều chuyện, nhiều việc quan trọng hơn cả mạng sống.]
[*Nghĩa là đôi vai sắt của người đàn ông phải gánh đạo đức chính nghĩa, không thể than trời mà cũng chẳng thể nhíu mày.]
Nhưng Yến Cô Minh lại nói: [Là anh hùng hay tiểu nhân, chẳng nghĩa lý gì với lãng nhân cả. Những điều ta làm, cũng chỉ là vì nàng ấy mà thôi.]
Từ khóa: Chính: Yến Cô Minh, Phong Thiên Nhai | Phụ: Giáp Ất Bính Đinh | Khác: Đinh Bính Ất Giáp
Tuyết Lang: “Nam 9 làm nghề đổi mạng lấy tiền, kiếm đc bao nhiêu y đều tận tình hưởng thụ vì ngày mai chưa biết có còn sống để hưởng hay ko. Sinh hoạt như vậy tất nhiên phải rành rẽ mấy ngón cờ bạc hồng đăng lục tửu. Nhưng tác giả ko nói kỹ về vấn đề này, hơn nữa lúc đó y còn chưa gặp nữ 9 nên việc sạch hay ko sạch thực sự chả mấy ảnh hưởng đến truyện.
Tác phẩm khá nhẹ nhàng, ko ngược luyến, ko nghẹt thở, ko sến súa, ko lố lăng, ko rỗng tuếch, ko ức chế; hài hước vừa phải, cảm động vừa phải, triết lý vừa phải. Mặc dù cũng có giang hồ, võ công, báo thù… nhưng đấy chỉ là cái phông nền và thúc đẩy cho tình tiết phát triển, món chính vẫn là tình củm.
Nói thêm 1 chút về nhân vật. Nữ 9 xinh xắn, tốt bụng, trong sáng; nhưng ko phải ngây ngô theo kiểu tiểu bạch thố mà 1 thân võ công cao cường, rất có đầu óc, hết sức thú vị, đôi lúc hơi bị khó đỡ. Nam chính thì thực hiện nhiệm vụ thất bại, bị người ta chặt mất 1 cánh tay, tay kia bị cắt gân và đc nữ 9 “nhặt” về chăm sóc. Anh này tính tình quật cường, bất cần, vừa cực kỳ tự tôn lại ngầm chứa sự tự ti bên trong. Y ko sủng nữ 9 như mấy nam thần hay làm đâu, mà theo kiểu thiết hán nhu tình ấy, cũng rất có phong vị. Mọi người cứ yên tâm nhảy hố đi nhé! ^_^”