Lãnh Vương Cuồng Sủng, Tuyệt Sắc Tướng Môn Thê
✍ Cô Sơn Dã Hạc
51 chương
316 lượt xem
4 ✩
✎
- Chương 1-1: Càn khôn thương pháp (1)
- Chương 1-2: Càn khôn thương pháp (2)
- Chương 2: Sáo ngọc phỉ thúy
- Chương 3: Tin xấu liên tục
- Chương 4: Tìm kiếm
- Chương 5: Tiên phát chế nhân
- Chương 6: Ra sức chờ phát động
- Chương 7: Giống như đã từng quen biết
- Chương 8: Gần hương tình khiếp
- Chương 9: Tự tìm đường chết
- Chương 10: Xen vào việc của người khác
- Chương 11: Lại ra tay
- Chương 12: Như thi như họa
- Chương 13: Vật cũ nhân phi
- Chương 14: Trong đắng có ngọt
- Chương 15: Cố ý gây khó dễ
- Chương 16: Giương gươm , múa kiếm
- Chương 17: Tự mình tiến cử
- Chương 18: Thống khổ
- Chương 19: Tâm bệnh tâm dược
- Chương 20: Tin lành truyền đến
- Chương 21: Tìm tới cửa
- Chương 22: Khoan thai đến chậm
- Chương 23: Lo lắng vô cớ
- Chương 24: Nửa đêm đột kích
- Chương 25: Nhanh chân đến trước
- Chương 26: Mặc trúc loại tình cảm
- Chương 27: Gieo gió gặt bão
- Chương 28: Che chở có thừa
- Chương 29: Mưa gió sắp đến
- Chương 30: Tự giới thiệu
- Chương 31: Xuất kỳ bất ý
- Chương 32: Sáo ngọc làm chứng
- Chương 33: Chân thật đáng tin
- Chương 34: Kính rượu tam chén
- Chương 35: Gặp lại mọi người
- Chương 36: Gần trong gang tấc
- Chương 37: Lần đầu giao phong
- Chương 38: Một cái yêu cầu
- Chương 39: Hai người một chỗ
- Chương 40: Cuối cùng quen biết
- Chương 41: Tiên lễ hậu binh
- Chương 42: Hoàng tước ở phía sau
- Chương 43: Thầm nghĩ bảo hộ nàng
- Chương 44: Công ơn dưỡng dục
- Chương 45: Công ơn dưỡng dục
- Chương 46: Tình mẫu tử
- Chương 47: Muốn nói nhưng không thể
- Chương 48: Nhu tình chân thành
- Chương 49: Một đám chuột nhắt
- Chương 50: Bốn tỳ nữ
Thể loại: xuyên không, sủng....
Số chương: khoảng 100 chương
Edit: Mint Mun
Nàng, Thiên triều Tương Quân Phủ "Con mồ côi", dung nhan khuynh thành, võ công tuyệt thế, nhưng đạm mạc như nước.
Mười hai năm trước một hồi biến đổi lớn, năm ấy bốn tuổi nàng xa xứ, mười hai năm sau trở về quê cũ, xem nàng như thế nào tìm chân tướng, phá âm mưu, thiên thiên bàn tay trắng nõn nắm càn khôn.
Hắn, Nam Lâm Thần Vương phủ vương gia, tiên nhân chi tư, che thiên chi thế, nhưng lãnh khốc như băng.
Một đêm thái bình bên hồ ngẫu nhiên gặp nhau, làm cho hắn tâm luân hãm, từ đây bước trên đường từ từ truy thê , nhìn hắn như thế nào đi vẻ lo lắng, chắn mưa gió, cho nàng một mảnh diễm dương thiên.
Nàng, làm cho hắn bớt đi vẻ đạm mạc, lưu lại chỉ có hắn tài năng xem tới được nhu tình như nước.
Hắn, làm tan chảy khối băng trong lòng nàng, thừa lại chỉ có nàng tài năng nhìn xem biết mối tình thắm thiết.
Tình, không biết bắt đầu từ đâu, nhất hướng mà thâm; yêu, không biết kết cuộc ra sao, đời đời kiếp kiếp.
Đoạn ngắn
Một ngày, mỗ nam bắt lấy cổ tay trắng noãn của mỗ nữ nói: "Ta từng nói với lòng mình rằng, gặp lại ngươi, tuyệt không bao giờ lại thả ngươi rời đi."
Mỗ nữ nhìn mọi người bốn phía bụng dạ khó lường, nhàn nhạt nói: "Ngươi trước buông tay, ta có thể đáp ứng ngươi một cái điều kiện."
Mỗ nam trầm tư một lát, hỏi: "Điều kiện gì đều có thể?"
Mỗ nữ nói: "Ngươi chỉ cần dám nói, ta liền dám đáp ứng."
Mỗ nam: "..."
Bài này nữ cường nam cường, cả đời nhất thế một đôi nhân...