- Chương 1: Anh sắp về
- Chương 2: Gặp lại
- Chương 3: Bao giờ anh về?
- Chương 4: Thăm dò
- Chương 5: Đưa cơm
- Chương 6: Anh, em sai rồi
- Chương 7: Dưỡng thương
- Chương 8: Khương Hải Diệp nổi giận
- Chương 9: Hiểu thấu
- Chương 10: Đông cứng
- Chương 11: Bắt gặp
- Chương 12: Cho phép ở lại
- Chương 13: Mất điện
- Chương 14: Chung giường
- Chương 15: Mất mát
- Chương 16: Đau đớn
- Chương 17: Thuốc
- Chương 18: Chạy bộ
- Chương 19: Say rượu
- Chương 20: Bị phát hiện
- Chương 21: Bỏ thi
- Chương 22: Anh phải đi
- Chương 23: Cửa càng hỏng càng tốt
- Chương 24: Ngủ sô pha
- Chương 25: Hoắc Nhiễm, chúng ta sắp thành thông gia
- Chương 26: Chuyển ra ngoài
- Chương 27: Động lòng
- Chương 28: Ngọt ngào thơm bơ
- Chương 29: Có sức khỏe mới làm được chuyện ấy
- Chương 30: Hoắc Nhiễm làm sao vậy?
- Chương 31: Nhiễm Nhiễm, không sợ
- Chương 32: Anh sẽ yêu em
- Chương 33: Quá gầy rồi
- Chương 34: Còn dùng được không?
- Chương 35: Lấy thân báo đáp
- Chương 36: Hai chân run rẩy
- Chương 37: Từ con gái thành con dâu
- Chương 38: Khương Nghiêu Xuyên thích là được
- Chương 39: Dùng tay
- Chương 40: Đào Mẫn muốn có cháu
- Chương 41: Cầm thú
- Chương 42: Nếu anh chết
- Chương 43: Sập bẫy
- Chương 44: Anh dựa vào cái gì mà bắt nạt em
- Chương 45: Trong xe có cầm thú
- Chương 46: Chị đừng ghét em được không?
- Chương 47: Anh là Tổ quốc của em
- Chương 48: Nhớ em quá
- Chương 49: Chú chó nghe lời
- Chương 50: Anh thích em từ bao giờ?
- Chương 51: Em dám?
- Chương 52: Nguyện ý chấp nhận
- Chương 53: Không cần trả ơn
- Chương 54: Mái nhà thuộc về chúng ta
- Chương 55: Như ý nguyện
Truyện Lấy Thân Báo Đáp của tác giả Lê Tửu Nhi kể về năm hai mươi tư tuổi, trong một lần làm nhiệm vụ, Khương Nghiêu Xuyên cứu được một cô bé.
Cô bé không có nơi để về, anh đành mang về nhà, nhờ bố mẹ chăm sóc.
Không lâu sau, Khương Nghiêu Xuyên ra ngoài nằm vùng, vừa đi là hẳn năm năm.
Một buổi tối sau khi về nhà, chỉ thấy một cô bé nào đó đã chiếm mất phòng của anh.
Cô gái nhỏ nói đúng lí hợp tình, “Ơn cứu mạng, nên lấy thân báo đáp.”
...
Năm năm trước, nhà họ Khương có thêm một cô con gái.
Dáng vẻ, tính cách hoàn toàn trái ngược với đứa con trai ngạo mạn, mạnh mẽ nhà họ Khương.
Mỗi lần mẹ Khương mang cô ra ngoài, mọi người nhìn thấy, đều khen nhà bà có cô con gái như hoa như ngọc.
Mẹ Khương cười giải thích, “Đây là con dâu của tôi.”
...
Bộ đội đặc chủng cương nghị quả cảm VS Cô gái nhỏ một lòng muốn báo ơn
Khương Nghiêu Xuyên mạnh mẽ, kiêu ngạo, một lòng tuân thủ quân quy.
Nhưng mỗi khi đôi mắt đen láy của Hoắc Nhiễm nhìn anh…
Con mẹ nó, tất cả quân quy đều biến đi đâu.
Cô bé không có nơi để về, anh đành mang về nhà, nhờ bố mẹ chăm sóc.
Không lâu sau, Khương Nghiêu Xuyên ra ngoài nằm vùng, vừa đi là hẳn năm năm.
Một buổi tối sau khi về nhà, chỉ thấy một cô bé nào đó đã chiếm mất phòng của anh.
Cô gái nhỏ nói đúng lí hợp tình, “Ơn cứu mạng, nên lấy thân báo đáp.”
...
Năm năm trước, nhà họ Khương có thêm một cô con gái.
Dáng vẻ, tính cách hoàn toàn trái ngược với đứa con trai ngạo mạn, mạnh mẽ nhà họ Khương.
Mỗi lần mẹ Khương mang cô ra ngoài, mọi người nhìn thấy, đều khen nhà bà có cô con gái như hoa như ngọc.
Mẹ Khương cười giải thích, “Đây là con dâu của tôi.”
...
Bộ đội đặc chủng cương nghị quả cảm VS Cô gái nhỏ một lòng muốn báo ơn
Khương Nghiêu Xuyên mạnh mẽ, kiêu ngạo, một lòng tuân thủ quân quy.
Nhưng mỗi khi đôi mắt đen láy của Hoắc Nhiễm nhìn anh…
Con mẹ nó, tất cả quân quy đều biến đi đâu.