Chương 117: NHỮNG ĐIỀU BÍ ẨN TỪ TỪ LÓ DẠNG



Bạch y ni bụng bảo dạ:những lời về sau của mụ không chừng đúng là sự thực.Bà lại hỏi:- Thế mà bọn thái giám cùng cung nữ phục thị Hoàng hậu cũng không nhận raư ?Thái hậu đáp:- Vãn bối kiềm chế Hoàng hậu rồi liền bức bách y phải thay đổi hết bọn tháigiám cùng cung nữ Ở cung Từ Ninh để thế người mới vào. Ngày thường vãn bối rấtít ra ngoài, chỉ gặp trường hơp bất đắc dĩ mới phải lộ diện. Theo lề luật trong cung,bọn thái giám và cung nữ không dám nhìn thẳng vào mặt vãn bối. Chúng có đứngđằng xa nhìn trộm cũng chẳng thể phân biệt được chân giả.Bạch y ni sự nhớ ra điều gì liền hỏi:- Không đúng? Ngươi bảo lão Hoàng đế thuỷ chung không ngó mặt ngươi lầnnào thì làm sao... làm sao ngươi lại sinh hạ được một Công chúa.Thái hậu đáp:- Đứa con gái đó không phải con của Hoàng đế. Phụ thân nó là một người Hángiả làm cung nữ hầu hạ vãn bối. Nhưng mới đây, bất hạnh... bất hạnh y mắc bệnhch.ết rồi.Đào Hồng Anh nghe nói khẽ bấm Vi Tiểu Bảo một cái. Hai người cùng nghĩbụng:- Gã đàn ông giả làm cung nữ thì có rồi, nhưng bảo hắn bị bệnh ch.ết thì khôngđúngVi Tiểu Bảo lại lẩm bẩm:- Thảo nào, cô công chúa kia ngang ngược dã man. Té ra cô chỉ là đứa con gáicủa hạng bách tính giả làm cung nữ. Lão Hoàng đế bản tính ôn hoà, hiền hậu quyếtchẳng khi nào sinh con gái hỗn hào như vậy.Bạch y ni tự hỏi:- Đột nhiên mụ này mang thai nghén mà lão Hoàng đế lại không động phòngvới mụ đêm nào, há chẳng sinh lòng ngờ vực ư ?CÓ điều đây là chuyện ɖâʍ đãng trong phòng the mà Bạch y ni là người xử nữxuất gia, nên tuy bà đã lớn tuổi cũng không tiện hỏi gặng.Bà nghĩ thầm:- Mụ này dã tâm hết sức sâu xa dám giả mạo làm Hoàng hậu thì dù mụ mangthai tất có cách che dấu, ta chẳng cần hỏi đến nữa.Bà lắc đầu nói:- Những lời của ngươi của người ta xem ra không phải hoàn toàn giả dối. . .Thái hậu vội nói:- Thưa tiền bối? Cả đến chuyện vô liêm sỉ vãn bối cũng thú thật rồi thì dĩ nhiênnhững chuyện khác không dám dối trá.Bạch y ni hỏi:- Ngươi nói vậy thì ra chân Thái hậu bị ngươi giết rồi phải không? Bàn tayngươi đã dính máu tanh không phải ít, sao ngươi lại bảo chưa từng giết người?Thái hậu đáp:- Vãn bối tụng kinh niệm Phật, tuy đối với bọn Thát đát lòng ôm mối hận sâucay, cũng chẳng dám giết người bừa bãi. Chân Thái hậu hiện giờ hãy còn sống hẳnhoi.Mụ nói câu này khiến ba người đều sửng sết.Bạch y ni hỏi:- Chân Thái hậu còn sống ư? Y Ở đâu? Ngươi không sợ tiết lộ bí mật hay sao?Thái hậu móc chiếc chìa khoá vàng trong bọc ra tiến lại bên cái tủ lớn Ở trướcgiường, mở tủ ra.Bạch y ni khẽ bật tiếng la kinh ngạc. Bà nhìn thấy một người đàn bà nằm trongtủ, mình đắp chăn bông, liền hỏi:- Y y là chân Thái hậu thật ư?Thái hậu đáp:- Xin tiền bối cứ coi mặt y sẽ rõ.Mụ vừa nói vừa cầm cây đèn nến soi vào mặt người đàn bà.Bạch y ni thấy người này hình dáng tiều tụy, mặt không còn chút huyết sắc,tướng mạo tương tự như bộ mặt Thái hậu lúc chưa phế bỏ đồ hoá trang.Người đàn bà kia hé mắt ra một chút rồi nhắm lại ngay, khẽ cất tiếng nói:- Ta chẳng đã bảo ngươi . . . mau mau giết phứt ta đi cho rồi ?Thái hậu đáp:- Trước nay ta không giết người, thì giết ngươi thế nào được?Mụ nói rồi từ từ đóng cửa tủ lại.Bạch y ni hỏi:- Ngươi đã giam cầm chân Thái hậu như thế này trong mười mấy năm rồi ư?Thái hậu đáp:- Đúng thế!Bạch y ni hỏi:- Ngươi định tr.a hỏi y điều chi? CÓ phải vì y kiên quyết không chịu nói, nênngươi mới để y sống đến ngày nay? Y mà nói ra là ngươi giết y lập tức, có đúng thếkhông?Thái hậu đáp:- Không, không. Vãn bối biết Ở cửa Phật, giới đầu tiên là giới sát, nên bình thờithường ăn chay, quyết không bao giờ giết y.Bạch y ni hắng dặng một tiếng rồi hỏi:- Ta có phải là đứa con nít lên ba đâu mà chẳng hiểu tâm lý ngươi? Ngươigiam chân Thái hậu cách này lúc nào cũng có thể xảy ra nguy hiểm. Ngươi chưagiết y tất là có cuộc mưu đồ trọng đại. Y Ở trong tủ mà la lên há chẳng khiến cho cơquan của ngươi bị bại lộ hoàn toàn?Thái hậu đáp:- Y không dám kêu là vì vãn bối đã bảo y cơ sợ này mà bị bại lộ thì vãn bối hạthủ y trước tiên rồi giết đến lão Hoàng đế, sau cùng là tiểu Hoàng đế. Mụ Thát đátnày giữ dạ sắt son, một lòng trung nghĩa với hai Hoàng đế, quyết không chịu để hainhân vật đó bị sát hại . . .Bạch y ni lại hỏi:- Ngươi định cật vấn y điều chi? Y đã kiên quyết không nói sao ngươi khôngđem tính mạng của Hoàng đế ra mà uy hϊế͙p͙?Thái hậu đáp:- Y không dám kêu là vì vãn bối đã bảo y cơ sợ này mà bị bại lộ thì vãn bối hạthủ y trước tiên rồi giết đến lão Hoàng đế, sau cùng là tiểu Hoàng đế. Mụ Thát đátnày giữ dạ sắt son, một lòng trung nghĩa với hai Hoàng đế, quyết không chịu để hainhân vật đó bị sát hại . .






Truyện liên quan