Chương 118: MÊ NGƯỜI ĐẸP HẾT LÒNG HẦU HẠ



Bạch y ni lại hỏi:Thế rồi sao nữa?Vi Tiểu Bảo trỏ vào A Kha đáp:- CÔ nương đây nói: Người ta đã không cho lên chùa thì mình quay về thôi.Nhưng bốn tên tri khách tăng Ở chùa Thiếu Lâm rất vô lễ, buông lời càn rỡ đắc tộivới hai vị cô nương mà võ công họ lại kém lắm.Bạch y ni nhìn A Kha hỏi:- Các ngươi cùng người động thủ hay sao?Vi Tiểu Bảo đỡ lời :- Điều lầm lỗi hoàn toàn Ở nơi tri khách tăng. Chính mắt tiểu tử đã trông thấy.Bọn chúng giơ tay đẩy hai vị cô nương. Sư thái thử nghĩ coi: Hai vị cô nương cànhvàng lá ngọc thì những bàn tay dơ bẩn của bốn tên hoà thượng sao lại đụng vào cáccô được? Dĩ nhiên hai cô nghiêng mình né tránh. Bốn tên hoà thượng liền hùng hổđộng thủ động cước, nhưng khác nào đấm đá vào cột đá, không khỏi bị một phenđau đớn.Bạch y ni hắng dặng một tiếng rồi hỏi:- VÕ công chùa Thiếu Lâm đứng đầu võ lâm, có lý nào lại kém cỏi như vậy? AKha? Lúc ngươi động thủ đã dùng những chiêu thức gì?A Kha không dám dấu diếm, cúi đầu xuống nói nhỏ, kể lại với bà.Bạch y ni hỏi:- Các ngươi đánh té cả bốn nhà sư Thiếu Lâm ư?A Kha liếc mắt nhìn Vi Tiểu Bảo đáp:- Gã này nữa là năm tên.Bạch y ni hỏi:- Các ngươi thiệt là lớn mật? Dám lên chùa Thiếu Lâm đánh gãy chân tay nămvị hoà thượng của người ta thì đáo để quá?Bà liếc cặp mắt sáng như điện ngắm toàn thân cô.A Kha sợ quá sắc mặt lợt lạt.Bạch y ni thấy Ở cổ nữ lang còn một vệt đỏ liền hỏi:- CÓ phải vết thương này do một tay cao thủ Ở chùa Thiếu Lâm gây ra không?A Kha ngập ngừng đáp:- Không , không phải ? . . . Gã . . . gã . . .CÔ quay lại lườm Vi Tiểu Bảo một cái rồi đột nhiên hai má cô đỏ ửng, nướcmắt chảy quanh. CÔ đáp:- Gã làm nhục đệ tử. Đệ tử. . . đệ tử. . . tự đâm đao vào cổ mình. . . nhưng . . . nhưngkhông ch.ết.Bạch y ni lúc ban đầu nghe nói đệ tử mình lên quấy nhiễu chùa Thiếu Lâm, lộvẻ tức giận, nhưng bây giờ bà thấy vết thương chạy dài trên cổ cô liền nảy lòng xótthương, dịu giọng hỏi:- Gã làm nhục ngươi thế nào?A Kha "oẹ" một tiếng rồi khóc oà lên.Vi Tiểu Bảo nói:- Sự thực là lỗi Ở tiểu tử Tiểu tử nói năng chẳng có bề bậc lại không thứ tự. CÔnương đây nắm lấy tiểu tử, tiểu tử sợ quá, lại nghe cô nói muốn móc mắt tiểu tử, dùđó chỉ là lời hăm doạ chứ không phải chuyện thực, nhưng tiểu tử là kẻ hèn nhát vôdụng cũng sợ bờ vía. Hai tay vừa đánh vừa chụp loạn xà ngầu. Vì không cẩn thậnmột chút, đụng vào người cô. Tuy đó chỉ là sơ ý nhưng cũng không thể trách cônương nổi giận.A Kha mặt đỏ bừng lên, vừa tức giận vừa đau khổ.Bạch y ni đã hỏi những chiêu số lúc động thủ, bà hiểu rõ sự tình liền nói:- ĐÓ là gã vô tâm, ngươi chẳng nên coi đó là sự thực.Bà khẽ vỗ vai cô, cất giọng hiền hoà nói tiếp:- Gã còn là đứa trẻ nít mà lại là. . . một tên thái giám thì có cần gì? Ngươi đãdùng chiêu Nhũ yến quy sào bẻ trật hay tay gã để trừng phạt là quá rồi.A Kha nước mắt chạy quanh bụng bảo dạ:- Gã đâu phải là đứa con nít? Gã đã đến kỹ viện làm đủ trò tồi bại






Truyện liên quan