Chương 119: GIẾT ĐỊCH NHÂN CỨU NGUY SƯ THÁI
A Kha cảm thấy dưới đất là một đống mềm mại, thì ra cô đã ngồi lên mìnhmột người khác. CÔ nóng nảy muốn đứng dậy, liền xoay tay mặt đặtxuống thì bàn tay đè đúng vào mặt người kia. Trong lúc bối rối không kịp suy nghĩ,cô đứng thẳng người lên quay đầu nhìn lại thì người nằm dưới đất chính là Vi TiểuBảo.A Kha giật mình kinh hãi, quát hỏi:- Ngươi làm gì . . . ?CÔ chưa dứt lời đột nhiên hai đầu gối nhủn đứng không vững, lại té xuốngtrúng vào người Vi Tiểu Bảo.Lần này cô nằm úp sấp, bật tiếng la hoảng:- Không . . . không . . .Người cô đã ngã vào lòng gã. Bốn mắt đối nhau chỉ cách có mấy tấc.A Kha rất đỗi bồn chồn, chỉ sợ tên tiểu ác nhân hôn vào mặt mình, cô hấp tấpmuốn đứng lên mà chẳng hiểu tại sao toàn thân không còn chút hơi sức. CÔ đànhquay đầu đi, hối hả giục:- Mau đỡ ta dậy ?Vi Tiểu Bảo đáp:- Tiểu tử cũng không còn chút khí lực nào, biết làm sao bây giờ ?Một cô gái xinh đẹp như thiên tiên nằm phục trên người gã, khiến lòng gãkhoan khoái cơ hồ phát điên. Gã tự nhủ "Đừng nói ta không còn hơi sức, mà dù tacó khoẻ như voi cũng chẳng khi nào đỡ nàng dậy. Đây là nàng tự té xuống đè lên tathì trách ta sao được?A Kha vội nói:- Sư phụ đang bị địch nhân vây đánh. Phải mau mau nghĩ cách gì trợ lực:Nguyên cô vừa tới cửa phòng đã ngó thấy Bạch y ni đang ngồi xếp bằng dướiđất Tay trái bà phóng chưởng, tay mặt phất tay áo để kháng cự với địch nhân.Địch nhân là những ai, cô chưa nhìn rõ, chỉ biết không phải một người. CÔtoan nhìn kỹ lại thì đột nhiên bị một luồng kình phong từ trong phòng xô ngã.vi Tiểu Bảo về trước cô mấy bước cũng gặp tình trạng này. Gã đang khoa chânbước qua cửa liền bị luồng kình phong hất ngã xuống đất. A Kha đuổi tới nơi liền bịxô té đè lên người gã.Tuy Vi Tiểu Bảo đít dập xuống đất đau quá, lại bị A Kha từ trên không rớtxuống đè lên khiến cho ngực bụng cũng đau đớn ê ẩm, nhưng trong lòng gã hoan hỷvô cùng? Gã chỉ mong tiểu mỹ nhân vĩnh viễn nằm phục trên lòng mình, đừng baogiờ đứng dậy nữa. Còn vụ Bạch y ni đang chiến đấu với địch nhân, gã chẳng quantâm chút nào. Gã nghĩ rằng bà công lực thông thần thì dù địch nhân lợi hại đến đâucũng chẳng làm gì được.A Kha tay mặt chống xuống trước ngực Vi Tiểu Bảo, từ từ đứng dậy. CÔ hítmạnh một hơi chân khí cố gắng đứng lên được.CÔ tức giận mắng:- Ai bảo ngươi nằm đây để ta vướng chân vấp ngã?Hiển nhiên cô biết rõ Vi Tiểu Bảo cũng gặp trường hơp như mình, bị luồngkình lực hất té, chứ nào phải gã tự ý nằm đó. Nhưng tình trạng vừa rồi khiến cô bẽmặt quá, không nhịn được mà phải nổi nóng quát mấy câu cho đỡ thẹn.Vi Tiểu Bảo đáp:- Dạ, dạ! Giả tỷ tiểu tử biết trước là cô nương té xuống đây thì tiểu tử đã bò raxa ba thước mới phải