Chương 14: Hai Nữ Đế Gặp Nhau
Bình minh hôm sau, sương mù bảng lảng phủ khắp sân viện. Tin đồn đêm qua “có kẻ ám sát Hàn Dạ Thiên” đã lặng lẽ lan ra, nhưng chưa kịp nóng, thì một sự kiện còn động trời hơn lập tức xảy đến.
Trong khu vườn phía đông, nơi Hàn Dạ Thiên đang nằm phơi nắng, một luồng uy áp nhẹ nhàng nhưng sắc bén bất ngờ bao trùm.
Một bóng hình màu tím xuất hiện, váy lụa phất phơ, dung nhan tuyệt mỹ. Chính là Tô Nguyệt Nhi.
Nàng đến để kiểm tr.a xem Hàn Dạ Thiên có bị thương sau vụ ám sát đêm qua. Nhưng khi bước vào vườn, ánh mắt nàng lập tức chạm phải một bóng hình khác đang đứng sừng sững dưới tán cây, váy trắng như tuyết, dung nhan tựa băng nguyệt.
Mộ Dung Tuyết Vân.
Hai đôi mắt, một tím huyền ảo, một trắng lạnh lẽo, chạm nhau giữa không trung. Không khí xung quanh như đông cứng, cả vườn hoa run rẩy, cánh chim trên cao cũng vội vàng tránh xa.
Một người là Nữ Đế của thượng cổ đế triều.
Một người là tuyệt thế thiên kiêu được mệnh danh nữ thần của học viện.
Khí tức của hai nàng giao nhau, vô hình tạo nên uy áp khiến đất trời chấn động.
Trong khung cảnh nghiêm trọng ấy, Hàn Dạ Thiên lại đang… ngủ gật.
Hắn nằm trên chiếc ghế tre, tay cầm quạt giấy che mặt, khẽ ngáy đều đều, hoàn toàn không hay biết mình đang ở trung tâm của hai luồng uy áp đủ để hủy thiên diệt địa.
Tô Nguyệt Nhi nheo mắt, giọng trong trẻo nhưng lạnh:
—“Ngươi là ai? Vì sao lại ở đây?”
Mộ Dung Tuyết Vân đối diện, giọng băng lãnh như băng tuyết vạn năm:
—“Ngươi mới phải nói, vì sao lại gần hắn?”
Trong nháy mắt, hai nữ tử tuyệt thế, hai Nữ Đế cao cao tại thượng, vì một thiếu niên lười biếng mà khí thế đối chọi.
Cây cối xung quanh vỡ vụn, mặt đất nứt nẻ, bầu trời dường như tối sầm.
Ngay lúc căng thẳng cực độ, một tiếng ngáy “khò… khò…” vang lên, phá tan bầu không khí.
Cả Tô Nguyệt Nhi và Mộ Dung Tuyết Vân cùng quay đầu nhìn lại. Hàn Dạ Thiên xoay người, lẩm bẩm trong mơ:
—“Ồn ào quá… cho ta ngủ thêm chút nữa…”
Cả hai nữ tử cùng ngẩn người.
Tô Nguyệt Nhi thoáng nhíu mày, sau đó ánh mắt dần dịu lại, khóe môi cong lên thành một nụ cười mơ hồ.
Mộ Dung Tuyết Vân thì trong lòng thoáng dao động, lần đầu tiên có cảm giác như… chẳng thể nào giữ được sự lạnh lùng vốn có.
Hai Nữ Đế, một trái một phải, lặng lẽ nhìn thiếu niên vẫn đang ngủ yên, trong lòng đồng thời dấy lên một tia cảm xúc khó diễn tả.
Trận đối đầu kinh thiên động địa… lại bị một kẻ lười biếng phá hỏng trong vô thức.