- Chương 1: Dương Đỉnh Phong là một GN!
- Chương 2: Chủ nhiệm lớp khó tính
- Chương 3: Khẩu vị của thầy có cần phải nặng như vậy hay không?
- Chương 4: Giáo sư, thầy quá cầm thú rồi!
- Chương 5: Tâm nguyện của giáo sư
- Chương 6: Một tình địch
- Chương 7: Diêu Bội Chi nắm tay kéo đi
- Chương 8: Hai người đã học cấp 2 rồi sao?
- Chương 9: A a a !
- Chương 10: Dương Đán đi xem mắt
- Chương 11: Thầy giáo vô sỉ
- Chương 12: Có muốn hít thuốc phiện hay không?
- Chương 13: Love of my
- Chương 14: Thiên Sơn Đồng Mỗ yêu Đậu Nha Tử
- Chương 15: Tiểu thư COW
- Chương 16: Bạch Liên Hoa, cô đừng mơ có ý đồ xấu
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21: Pháp Hải, ngài không biết yêu
- Chương 22: Tiềm năng
- Chương 23: Tỏa sáng
- Chương 24: Tỏa sáng 2
- Chương 25: Tỏa sáng 3
- Chương 26: Ai dám động đến cúc hoa của tôi!!!
- Chương 27: Đồ phá hoại phải bị đánh
- Chương 28: Ôm hôn nhiệt tình
- Chương 29: Đánh cuộc quả dưa chuột
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
Couple: Tiêu Mộc - Dương Đỉnh Phong
Editor: MeOw Ốc vui vẻ
Thể loại: Hiện đại, hài
Dương Đỉnh Phong nói: “Tên của tôi thực ra rất đơn giản, ba tôi là Dương Đán, tuy ông là một người Mỹ gốc Hoa nhưng lại cực kỳ mê tiểu thuyết kiếm hiệp, ông ấy vẫn luôn ôm ấp giấc mộng kiếm hiệp nhưng bởi vì thành tích thể thao chưa bao giờ được đạt tiêu chuẩn. Vì vậy, ông ấy đặt tất cả kỳ vọng vào trên người tôi, đặt cho tôi cái tên là Đỉnh Phong, hy vọng tôi sẽ trở thành một người có thể leo lên được tới đỉnh cao nhất. Nhưng mà, ông ấy đã quên mất hai điều quan trọng. Thứ nhất, tôi là con gái, thứ hai, ông ấy mang họ Dương!”
-----
Nhớ lại lúc trước, cô luôn luôn nghĩ đến người kia, cô yêu anh, theo đuổi anh.
Cũng là anh, người khiến cô hiểu rõ hai từ 'thanh xuân' này, anh phá hủy, anh vứt bỏ, anh tổn thương.
Thấm thoát năm năm, lần thứ hai gặp lại.
Cô vẫn là một cô gái có khuôn mặt tròn trĩnh, chỉ là giờ đây cô đã hiểu rõ, có những thứ mà mình mãi mãi không bao giờ có được.