Mang Theo Không Gian Sống Lại
✍ Quân tử bạch
46 chương
1,838 lượt xem
3 ✩
✎
- Chương 1: Chết đi
- Chương 2: Trọng sinh
- Chương 3: Thi vào trung học
- Chương 4: Không gian
- Chương 5: Trồng hoa
- Chương 6: Việc làm thêm
- Chương 7: Chuẩn bị
- Chương 8: Đêm thất tịch
- Chương 9: Trường cấp ba
- Chương 10: Trường học
- Chương 11: Khai giảng
- Chương 12: Bạn học
- Chương 13: Bạn bè
- Chương 14: Hạt giống
- Chương 15: Bạn học
- Chương 16: Giang Bách Huy
- Chương 17: Nói chuyện
- Chương 18: Cuối tuần
- Chương 19: Lễ hội
- Chương 20: Luyện tập
- Chương 21: Tình huống
- Chương 22: Chuyện sau đó
- Chương 23: Xử lý
- Chương 24: Rối rắm
- Chương 25: Tỏ tình
- Chương 26: Mê hoặc
- Chương 27: Độc thân
- Chương 28: Nói chuyện với nhau
- Chương 29: Thích
- Chương 30: Giờ nghỉ trưa
- Chương 31: Hàng xóm
- Chương 32: Giản Dực
- Chương 33: Hào khí
- Chương 34: Tốt nghiệp
- Chương 35: Đại học
- Chương 36: Ảo thuật
- Chương 37: Hoa thiếu gia
- Chương 38: Nhân viên
- Chương 39: Hoa nở
- Chương 40: Tam giác
- Chương 41: Đây là nói đùa, có thể bỏ qua
- Chương 42: Nghi hoặc
- Chương 43: Tỏ tình
- Chương 44: Cầu hôn
- Chương 45: Yêu nhau
- Chương 46: Vĩ thanh
Tựa : Đái trứ không gian khứ trọng sinh
Thể loại : đam mỹ, hiện đại, trọng sinh, tùy thân không gian, chủng điền văn, 1×1, HE
Edit : Orchids Phạm
Ngôn Diễm Yên sống đã được ba mươi tuổi, nhưng có một cuộc sống chán nản vô cùng.Khi Cha mẹ mất sớm, ông chủ không có lương tâm đuổi việc. Vợ lại cùng người khác bỏ trốn, người kia lại chính là bạn thân của hắn. Cho tới giờ tính cách của hắn đều là tiêu cực.
Tuy rằng hắn tuyệt vọng nhưng lại chưa bao giờ nghĩ tới việc tìm đến cái chết. Cho nên thời điểm hắn vì cứu một con mèo mang theo chuông khi mà bị đụng xe, trong lòng hắn vô cùng hốt hoảng, trong cổ họng còn mắc cái chuông của con mèo kia rơi ra, có trời mới biết chuông này làm sao lại chạy vào cổ họng của hắn. Cuối cùng không biết hắn là do mất máu quá nhiều mà chết hay bị nghẹn chuông mà chết, dù sao thì hắn đã chết.
Khi tỉnh lại hắn phát hiện mình trở về thời điểm một tuần trước khi thi vào cấp ba, chính là thời điểm mà cha mẹ hắn vừa chết. Hơn nữa hắn phát hiện, tại thời điểm hắn cười sảng khoái trong miệng sẽ như có như không phát ra tiếng chuông… Trời biết đây là chuyện tình kinh khủng cỡ nào, chẳng lẽ cái chuông cũng theo hắn về thời điểm 15 tuổi sao?
Ngôn Diễm Yên, chúc mừng ngươi đã đáp đúng, phần thưởng là một cái tùy thân không gian mời ngươi khoái hoạt làm ruộng a.