Mật Thám Thiếu Niên
✍ Thập Tứ Khuyết
32 chương
213 lượt xem
4 ✩
✎
- Chương 1: Nghệ thuật vét của
- Chương 2: Đồ đệ cố nhân
- Chương 3: Thế nào là ‘Người đó’
- Chương 4: Cội nguồn đặc sắc
- Chương 5: Mưa gió sắp đến
- Chương 6: Lôi khuẩn
- Chương 7: Mối hoài nghi khó giải
- Chương 8: Gia môn bất hạnh
- Chương 9: Người ngoài cuộc
- Chương 10: Lại trong mê cục
- Chương 11: Lại thêm câu đố
- Chương 12: Manh mối vừa lộ ra
- Chương 13: Cam lòng chịu thua
- Chương 14: Một đường quang minh
- Chương 15: Sóng lớn lại khởi
- Chương 16: Tình nhân bí mật
- Chương 17: Rối quá tất giản
- Chương 18: Kế trong kế
- Chương 19: Dịch dung câu mồi
- Chương 20: Đáng giá ngàn vàng
- Chương 21: Ám toán nửa đêm
- Chương 22: Từng bước dồn ép
- Chương 23: Đối chọi gay gắt
- Chương 24: Ngoài dự đoán
- Chương 25: Huyền cơ ẩn giấu
- Chương 26: Bí mật trong bí mật
- Chương 27: Bên trong có chân ý
- Chương 28: Hắn
- Chương 29: Thiên đạo tuần hoàn
- Chương 30: Lấy gì định thắng thua
- Chương 31: Phù sinh nhất tiếu
- Chương 32: Lời cuối sách & vô nghĩa
[Phong Yên Dẫn 2]
Thể loại: ngôn tình mô phỏng kiếm hiệp ( =]] ), trinh thám, hài.
Edit: qoop!!
Truyện này được viết xen lẫn ngôi thứ nhất với ngôi thứ ba, cho nên có lúc nữ chính sẽ tự xưng là ta, có lúc sẽ được gọi là nàng.
Ngươi có phải là người chốn giang hồ?
Nếu phải, nhất định từng nghe nói qua những lời này—
Trên nước có thành, mang tên Trăm Dặm, chỉ nghe kỳ danh, chưa bao giờ thấy.
Ba mươi năm trước, những lời này có thể gây nên giang hồ chấn động. Ba mươi năm trước, Thành Trăm Dặm không chỉ là giang hồ đệ nhất danh thành, mà còn là thánh địa thần bí nhất võ lâm.
Bởi lẽ, chỉ cần nhìn vào việc người người đều biết đến sự tồn tại của Thành Trăm Dặm, mà lại không ai biết đến tột cùng nó nằm nơi nào, đương nhiên càng chưa người nào đi được đến đó… Nó tựa như gió, ngươi có thể cảm giác được nó tồn tại, nhưng trước sau vẫn không có cách nào thấy được nó; nó tựa như giấc mộng, tồn tại trong lòng mỗi một người chốn giang hồ, lại trước sau không thể biến cảnh trong mơ trở thành hiện thực.
Nhưng mà, đó đều là chuyện ba mươi năm về trước.
Hiện tại, Thành Trăm Dặm, vẫn như trước là giang hồ đệ nhất danh thành, vẫn như trước là thánh địa trong lòng nhân sĩ võ lâm, nhưng nếu ngươi hàng năm vào ngày mùng chín Tháng tám đuổi kịp tới biên giới Vân Nam, nơi dân cư sinh sống rất thưa thớt, rồi tìm đến một trấn nhỏ nọ cũng mang cái tên Trăm Dặm, ngươi sẽ phát hiện nơi đó tụ tập nhân sĩ giang hồ các bang các phái; nếu ngươi cùng bọn họ đi vào trấn tới khách điếm mang tên Trăm Dặm, rồi cam chịu xuất ra một lượng tiền đáng kể, ngươi sẽ nhận được một khối ngọc bài, sau đó ngươi có thể dùng thứ này nghênh ngang đi vào thánh địa trong lòng ngươi— Thành Trăm Dặm, rồi cứ việc ngây ngốc suốt ba ngày ở đâu đó.
Chỉ có ba ngày: mùng mười Tháng tám tới mười ba Tháng tám.
Nếu ngươi là người lương thiện, hơn nữa còn linh mẫn, nội ba ngày tại đây, ngươi chẳng những sẽ được dân chúng Thành Trăm Dặm tiếp đãi thịnh tình chu đáo, võ công của ngươi cũng sẽ thăng tiến vượt bậc.
Bởi lẽ, ba ngày này hàng năm, tại Thành Trăm Dặm, mấy ngàn đệ tử trong thành sẽ thượng đài tỷ thí kiếm thuật tranh cao thấp.
Thành Trăm Dặm xưng hùng võ lâm đã hơn trăm năm, trong thành cao thủ như mây, nếu ngươi là người giang hồ, ba ngày liên tục thấy nhiều cao thủ như vậy thượng đài tỷ thí, nhất định khiến ngươi mừng rỡ mà quên cả đường về.
Nhưng mà, hãy nhớ lấy nhớ lấy, ngày thứ ba trước khi mặt trời lặn ngươi nhất định phải rời khỏi Thành Trăm Dặm, ngàn vạn lần đừng lưu lại trong thành như kiểu tâm nhãn bị cảnh trí trong tranh mê hoặc, bằng không ngươi khả năng vĩnh viễn sẽ không thể trở ra.
Đương nhiên, nếu ngươi tâm thuật bất chính, chỉ cần dám tiến vào cửa tòa thành này, liền vĩnh viễn đều không ra được.
Ba mươi năm sau, câu nói nổi tiếng nhất trong giang hồ trở thành—
Võ lâm chí tôn, xưng Thành Trăm Dặm, người tốt được phước, kẻ xấu bại vong.
Ngươi có phải là người chốn giang hồ?
Nếu phải, nên nghe qua những lời này đi.