Chương 132: Người Sống Sót (3k5 chữ)
Cánh cửa kính tự động mở ra, để lộ không gian rộng lớn phía bên trong khu triển lãm. Những ánh đèn LED xanh lam dịu nhẹ phản chiếu trên nền đá cẩm thạch sáng bóng, tạo nên một cảm giác hiện đại và tối tân.
Hương thơm nhẹ của gỗ và kim loại kết hợp trong không khí, thứ mùi đặc trưng của những công nghệ tiên tiến.
Trần An cùng Lý An Nhiên, Trịnh Kỳ Thanh và Victoria tiến vào quầy làm thủ tục, phía sau là Tống Hạo và Thanh Vân luôn theo sát hắn. Là vệ sĩ đặc nhiệm, họ không rời mắt khỏi khu vực xung quanh dù chỉ một giây.
"Xin chào các vị. Mời quý vị nhận kính AR để bắt đầu trải nghiệm triển lãm." Nhân viên tại quầy lễ tân mỉm cười, đưa cho từng người một chiếc kính thực tế tăng cường kiểu dáng thanh thoát, viền kim loại mảnh, tích hợp AI điều khiển.
Ngay khi họ đeo kính vào, giao diện thực tế ảo mở ra, hàng loạt luồng thông tin hiển thị trước mắt mỗi người. Một giao diện trực quan với hình ảnh ba chiều của khu triển lãm, các khu vực được đánh dấu sáng rõ, mỗi hạng mục đều có bảng chú thích chi tiết.
Trần An không chần chừ, ra hiệu cho nhân viên thiết lập một nhóm riêng tư cho cả đội.
Nhân viên gật đầu, chỉ mất vài giây để hệ thống xử lý xong yêu cầu.
Và rồi, Nyx xuất hiện.
Một bóng dáng mờ ảo từ từ hiện lên trước mặt mọi người. Cô nàng AI mang phong thái thanh lịch của một trợ lý cao cấp, bộ jumpsuit ôm sát làm nổi bật vóc dáng tinh tế.
Đôi mắt xanh ánh lên vẻ thông minh, mái tóc dài buông nhẹ theo từng cử động mềm mại. Khi cô nở nụ cười chào đón, biểu cảm tự nhiên đến mức khó có thể tin đây chỉ là một chương trình AI.
Victoria, người vốn được dạy phải giữ điềm tĩnh trong mọi hoạt động, cũng không giấu nổi sự ngạc nhiên.
Cô lấy tay che lấy khuôn miệng của mình.
"Công nghệ của tập đoàn Nova đúng là tiên tiến thật..."
Nhưng ngay khi ánh mắt Nyx chạm vào Trần An, nụ cười trên môi cô thoáng khựng lại. Một tia dao động lóe lên trong đáy mắt, thứ cảm xúc mà một AI lẽ ra không nên có.
Cô mở miệng, định nói gì đó.
Nhưng Trần An chỉ lặng lẽ đưa một ngón tay lên môi. Một cử chỉ đơn giản, nhưng ánh mắt hắn lại mang theo sự cảnh báo lạnh lùng, tựa như lưỡi dao sắc lặng lẽ lướt qua.
"Giữ bí mật."
Khoảnh khắc đó, Nyx dường như hiểu ngay. Đôi mắt cô khẽ chớp, rồi nụ cười hoàn mỹ lập tức trở lại, tiếp tục hướng dẫn như thể chưa từng có gì xảy ra.
Nhưng không phải ai cũng bị đánh lừa.
Victoria và Lý An Nhiên đều đã nhìn thấy khoảnh khắc bất thường ấy.
Lý An Nhiên trầm ngâm. Một AI được thiết kế để phục vụ con người, vậy mà lại phản ứng khác thường với Trần An?
Cô đoán rằng có thể do trước kia Trần An từng là người đại diện cho tập đoàn, nên Nyx mới biểu hiện như vậy.
Nhưng nếu chỉ đơn giản là vậy, thì tại sao Trần An phải giấu giếm?
Victoria thì lại nhìn vấn đề từ một góc độ khác.
Nếu Nyx là AI đại diện cho tập đoàn Nova, và cô ta nhận ra Trần An ngay lập tức.
Thậm chí còn có phản ứng mà lẽ ra không nên có, thì điều đó chỉ có thể nói lên một điều.
‘Vị trí của Trần An trong tập đoàn Nova có thể lớn hơn nhiều so với những gì hắn thể hiện.’
Cô liếc nhìn Trần An, ánh mắt vẫn vui vẻ và thích thú nhìn hắn. Một bí mật đã vô tình bị hé mở, và Victoria không phải người dễ bỏ qua những điều như vậy.
Dẫu sao, cô cũng có rất nhiều thời gian để tìm hiểu.
"Giờ tôi sẽ giới thiệu qua các hạng mục mà mọi người có thể tham quan."
Giọng nói của Nyx vang lên, nhẹ nhàng nhưng lại mang theo một sức hút khó cưỡng, kéo mọi người trở về thực tại.
Thông qua kính AR, những ký hiệu hologram ba chiều lần lượt hiện ra, lơ lửng trong không trung, xoay tròn như một màn trình diễn ánh sáng ngoạn mục.
[Công nghệ Hologram]
[Công nghệ vật liệu tiên tiến]
[Công nghệ y tế và sinh học]
[Công nghệ quân sự và năng lượng]
[Máy tính lượng tử & trí tuệ nhân tạo]
[Công nghệ robot và cơ khí]
[Công nghệ thực phẩm & môi trường]
Mỗi ký hiệu đều phát sáng theo một màu riêng biệt, phản chiếu lên gương mặt đầy ngạc nhiên của nhóm người.
"Đây… là thật sao?" Trịnh Kỳ Thanh bất giác thốt lên. Số lượng công nghệ quá khổng lồ, khiến cô không khỏi cảm thấy choáng ngợp.
Cô chớp mắt, rồi quay sang Nyx, tò mò hỏi.
"Nyx cho tôi hỏi, hiện tại có tổng cộng bao nhiêu sản phẩm của tập đoàn đang được bày biện?"
Nyx nhẹ nhàng đặt một ngón tay lên cằm, đôi mắt phát sáng như thể đang suy nghĩ sâu xa lắm, rồi cô nháy mắt đầy tinh nghịch.
"Hmm... để xem nào… À, tính cả các công nghệ đem đi đấu giá, các sản phẩm thương mại và ứng dụng trực tuyến, thì tổng cộng là... 141 sản phẩm!"
"... Một trăm bốn mươi mốt?!"
Không chỉ Trịnh Kỳ Thanh, mà cả Lý An Nhiên cũng không khỏi sững sờ. Ban nãy cô đã đi qua không ít khu vực, vậy mà hóa ra cô mới chỉ lướt qua có… một phần mười bốn của toàn bộ triển lãm.
Victoria thì im lặng quan sát, ánh mắt nheo lại đầy suy tư. Một tập đoàn có thể bao trùm gần như mọi lĩnh vực công nghệ, từ quân sự đến y tế, từ trí tuệ nhân tạo đến môi trường...
Đây không còn đơn giản là một tập đoàn nữa, mà có lẽ, nó đã trở thành một đế chế công nghệ thực sự.
Giống với Victoria, nhiều vị khách khác tham gia buổi triển lãm cũng có suy nghĩ tương tự.
Nếu như buổi tiệc hôm qua là màn chào hỏi đầy thị uy của tập đoàn Nova, thì buổi triển lãm ngày hôm này là một màn chứng minh năng lực, và tiềm năng của bọn họ.
Giữa bầu không khí trầm ngâm đó, Nyx đột nhiên nghiêng đầu, nụ cười trên môi mang theo chút đắc ý.
"Sao thế? Sao trông mọi người ngạc nhiên quá vậy?" Cô chớp mắt tinh nghịch. "Đừng bất ngờ vậy chứ, tôi cũng là một trong những sản phẩm tuyệt vời nhất tập đoàn đấy!"
“Vậy mà khi nãy tôi xuất hiện, mọi người không ai tỏ vẻ ngạc nhiên gì cả.”
Biểu cảm của Nyx có dỗi nhẹ, nhưng trong câu nói của cô lại mang theo một niềm tự hào không che giấu.
Vì đối với cô, Nova Sanctum không chỉ là nơi tạo ra mình, mà còn là "nhà" là nguồn gốc của mọi điều kỳ diệu này.
Trần An, vốn im lặng từ nãy, cuối cùng cũng lên tiếng.
"Được rồi Nyx, cô chỉ cần dẫn chúng tôi đến những khu vực chính và thú vị nhất thôi là được."
"Roger~" Nyx vui vẻ giơ tay chào theo kiểu quân đội, rồi đôi mắt chợt lóe lên vẻ ranh mãnh.
"Vậy mời mọi người đến với sản phẩm mới nhất của Nova Sanctumđi, buồng thực tế tăng cường, vừa được thiết lập vào hôm qua!"
Dứt lời, cô xoay người, mái tóc xanh ánh tím uyển chuyển cử động dưới quầng sáng.
Trần An gật đầu ra hiệu với mọi người.
"Đi thôi."
Trên đường đến khu vực buồng thực tế tăng cường, Nyx không chỉ đơn thuần dẫn đường mà còn hóa thân thành một hướng dẫn viên tận tâm.
Cô bước đi nhẹ nhàng nhưng đầy tự tin, mỗi cử động đều mang dáng vẻ tao nhã, đôi mắt sáng rực như đang phản chiếu cả thế giới công nghệ của Nova Sanctum.
"Chào mừng mọi người đến với khu triển lãm công nghệ cao của Nova Sanctum. Trên đường đi, tôi sẽ giới thiệu qua một số sản phẩm nổi bật.”
“Nếu có bất kỳ câu hỏi nào, đừng ngại đặt câu hỏi cho tôi."
Nyx nói bằng giọng điệu vui tươi, lịch thiệp, khuôn mặt tươi cười đầy biểu cảm như một con người thực thụ.
Lối đi rộng rãi với nền kính trong suốt, bên dưới là các mô hình hologram đang trình diễn hoạt động của từng loại công nghệ.
Khu vực đầu tiên là khu vực triển lãm các loại Robot phục vụ đời sống.
Dưới chân họ, những mô hình robot gia dụng hiện ra như thể đang sống động ngay dưới lớp kính.
Một con robot hình người nhỏ nhắn đang rót trà, một con khác thì lau chùi cửa kính, trong khi một robot dạng người nhẹ nhàng mang khay thức ăn đến một mô hình bàn ăn.
"Đây là các mẫu robot phục vụ đời sống của Nova Sanctum," Nyx giới thiệu, tay khẽ vung lên để giao diện AR hiển thị chi tiết từng loại.
"Chúng được lập trình để hỗ trợ các công việc nhà, từ dọn dẹp, nấu ăn cho đến chăm sóc trẻ em và người già."
Lý An Nhiên quan sát những con robot thì có phần tò mò hỏi.
"Chúng có thể thay thế hoàn toàn con người trong những công việc này không?"
Câu hỏi này không còn mới lạ gì với cô nữa rồi, như thường lệ Nyx mỉm cười lắc đầu.
"Mục tiêu không phải là thay thế, mà là hỗ trợ. Robot giúp giải phóng con người khỏi những công việc nhàm chán, để họ có thể tập trung vào những điều quan trọng hơn."
Phía trên cao, những chiếc drone giám sát bay lượn một cách tự động, phản chiếu qua lớp trần kính của triển lãm.
"À, thưa mọi người đây là hệ thống Drone giám sát công nghệ cao, được sử dụng trong bảo vệ an ninh, tuần tr.a khu vực và thậm chí là cứu hộ khẩn cấp."
Lúc này một màn hình nhỏ trên kính AR hiển thị cảnh quay trực tiếp từ drone, cho thấy khả năng nhận diện khuôn mặt, phân tích tình huống và đưa ra cảnh báo nếu phát hiện nguy hiểm.
Bước qua một khu vực khác, Nyx chỉ tay về phía một mô hình tua-bin năng lượng nhỏ gọn.
"Đây là công nghệ pin Hydro tiên tiến của Nova Sanctum, sử dụng công nghệ chuyển hóa năng lượng hydro sạch, giúp cung cấp năng lượng bền vững cho các thiết bị từ điện thoại cho đến cả thành phố."
Nghe vậy Victoria chợt thắc mắc.
"Vậy pin Hydro khác gì so với pin lithium-ion?"
Nyx lập tức xoay người lại, nụ cười thoáng hiện trên môi, như thể cô đã chờ câu hỏi này từ lâu.
"Tiểu thư hỏi rất hay!" Cô nàng giơ một ngón tay lên, giọng điệu hăng hái.
"Pin Hydro có khả năng sạc nhanh hơn, tuổi thọ dài hơn, và quan trọng nhất.”
“Hoàn toàn không gây ô nhiễm môi trường. Không có kim loại nặng, không nguy cơ cháy nổ, không thải khí độc."
Victoria nhướn mày, đầy hứng thú. Nếu đây là sự thật, thì lĩnh vực năng lượng toàn cầu sắp có một cuộc cách mạng.
Nyx tiếp tục.
"Hiện tại Nova Sanctum đang hợp tác với các quốc gia để mở rộng hệ thống năng lượng này.”
“Đặc biệt là ở Đức và Nga, nơi tập đoàn đã hoàn tất các hợp đồng hợp tác dài hạn. Chúng tôi thậm chí còn có những trạm sạc thí điểm ở vài thành phố lớn."
Lý An Nhiên nhún vai, nửa đùa nửa thật.
"Nghe như Nova Sanctum đang chuẩn bị thâu tóm cả ngành năng lượng vậy."
Nyx bật cười khúc khích, rồi nghiêng đầu.
"Ai biết được? Nếu làm được, thì đó cũng là vì lợi ích của nhân loại thôi."
Khi cả nhóm tiếp tục tiến về phía trước, họ đi ngang qua một khu trưng bày đặc biệt.
[Khung xương máy] (Exoskeletons)
Dù chỉ là mô hình hologram, nhưng từng bộ khung xương được tái hiện với chi tiết tinh vi đến từng ốc vít, khiến cả nhóm không thể không dừng lại quan sát.
Nyx nở nụ cười thích thú khi thấy sự tò mò trong ánh mắt họ. Cô nhanh chóng chuyển sang chế độ "thuyết minh chuyên sâu".
[Khung Xương Tăng Cường Sức Mạnh Quân Sự] (Military Power Exosuit)
Một bộ giáp máy mạnh mẽ với khung kim loại cường lực. Mô hình hologram tái hiện hình ảnh một binh sĩ nâng một kiện hàng nặng hàng trăm kg mà gần như không tốn chút sức lực nào.
"Loại này tập đoàn chúng tôi thiết kê dành riêng cho quân đội." Nyx giải thích, tay vẽ một vòng trong không khí.
"Nó giúp binh sĩ nâng vật nặng, tăng tốc độ di chuyển, và chống chịu va đập mạnh. Ngoài ra, còn được tích hợp AI hỗ trợ chiến thuật, nhận diện nguy hiểm, và tối ưu hóa cử động để giảm thiểu hao phí sức lực."
Lý An Nhiên híp mắt, tưởng tượng đến cảnh một đội quân mặc những bộ khung này lao vào chiến trường.
Nếu công nghệ này được phổ biến rộng rãi, thì khái niệm về chiến tranh có thể sẽ thay đổi hoàn toàn.
Lúc này cô cũng hiểu tại sao ông mình lại nhấn mạnh, phải tạo mối quan hệ tốt với tập đoàn Nova rồi. Bất giác cô nhìn sang phía Trần An, người hiện tại nhìn như đang đánh giá sản phẩm.
[Khung Xương Xây Dựng Hạng Nặng] (Industrial ExoFrame)
Một bộ khung xương rất to lớn, có phần cồng kềnh hơn, rõ ràng được thiết kế cho công nghiệp.
"Công nhân xây dựng có thể nâng những tấm bê tông nặng cả tấn mà không mệt mỏi.”
“Hệ thống hỗ trợ giúp họ làm việc liên tục trong nhiều giờ mà không gây tổn hại cơ thể.”
“Và điều đặc biệt nhất, nó chạy bằng pin graphene siêu bền, không cần sạc trong suốt 48 giờ làm việc liên tục."
“Điểm tệ duy nhất của nó là quá cồng khềnh và kém linh hoạt mà thôi.”
Victoria chăm chú quan sát thiết kế này. Một ý nghĩ lóe lên trong đầu cô.
Nếu có công nghệ này, việc xây dựng một thành phố ngầm trong vòng hai năm không còn là chuyện viển vông nữa.
Nhớ lại lời của Lâm Chấn Vương ngày hôm qua, Victoria cảm thấy rằng Nova Sanctum không phải đang quá tự tin, mà bọn họ thực sự có năng lực để biến điều đó thành hiện thực.
[Khung Xương Hỗ Trợ Y Tế] (Medical Assist Exoskeleton)
Một bệnh nhân liệt nửa người trong mô hình hologram chậm rãi đứng dậy, rồi bước đi những bước đầu tiên nhờ bộ khung xương gắn ngoài.
"Thứ này thì dành cho người khuyết tật hoặc bệnh nhân phục hồi chức năng." Nyx nói với một nụ cười ấm áp hơn thường lệ.
"Nó điều khiển bằng tín hiệu thần kinh thông qua mô thức giao tiếp Não-Máy mà tập đoàn nghiên cứu.”
“Mô thức ấy có thể nhận diện các mô hình di chuyển và thích ứng theo từng cá nhân."
Trịnh Kỳ Thanh khẽ thì thầm.
"Nếu thứ này được sản xuất thí nó thể thay đổi cuộc sống của rất nhiều người..."
"Không chỉ thế." Nyx tiếp lời.
"Nó còn có thể giúp các bác sĩ và nhân viên y tế làm việc hiệu quả hơn trong môi trường áp lực cao.”
“Hãy tưởng tượng một bác sĩ phẫu thuật có thể giữ được sự ổn định tuyệt đối trong suốt 20 giờ mổ liên tục.”
“Đó chính xác là tương lai mà tập đoàn đang hướng đến."
“Sự hợp tác giữa người và máy.”
[Khung Xương Đào Hầm] (Tunnel Borer Exosuit)
Khung xương này trông hầm hố hơn hẳn, với hai cánh tay trang bị hệ thống khoan cường lực.
"Thiết kế này dành riêng cho khai thác mỏ và xây dựng đường hầm." Nyx giải thích, giọng nói pha chút tự hào.
"Nó giúp công nhân đào xuyên qua bê tông và đất đá cứng chỉ trong vài phút, thay vì vài giờ. Đặc biệt, nó giảm thiểu nguy cơ sập hầm và tối ưu hóa hiệu suất lao động."
Đến đây thì Victoria mỉm cười nhìn Trần An, ánh mắt như ngầm hiểu điều gì đó.
Nếu Nova Sanctum có cả loại công nghệ này… thì dự án về thành phố ngầm chắc chắn không chỉ dừng lại ở lý thuyết.
Bọn họ thật sự nghiêm túc về những thứ mình đang làm.
[Khung Xương Chiến Đấu Đa Nhiệm] (Multi-Terrain Combat Exosuit)
Cuối cùng, họ dừng lại trước mô hình ấn tượng nhất. Một bộ giáp chiến đấu tối tân, trông như vừa bước ra từ một bộ phim khoa học viễn tưởng.
"Đây là phiên bản tiên tiến nhất, nhưng vẫn chưa phải là cuối cùng." Nyx giơ tay về phía mô hình.
"Nó được thiết kế để hoạt động trong mọi địa hình, từ rừng rậm, sa mạc, đến cả môi trường đô thị. Nó chống đạn, tăng cường tốc độ di chuyển, và giúp binh sĩ mang vác nhiều trang bị hơn mà không bị quá tải."
Cô ngừng một chút, rồi nở một nụ cười tinh nghịch.
"À, và còn một tính năng nữa hệ thống làm mát tích hợp.”
“Ban đầu thì bộ thiết bị này không có hệ thống làm mát, nhưng sau vài phiên bản thì khuyết điểm này cũng được cải thiện bổ sung.”
“Cho nên dù có mặc bộ giáp này dưới trời 50 độ, cũng không lo bị nướng chín đâu!"
Tống Hạo bật cười nhận xét.
"Chà, thế này thì chẳng khác gì biến người bình thường thành siêu chiến binh cả."
"Chúng tôi không hứa hẹn điều đó, nhưng nếu ai có ước mơ làm siêu anh hùng, thì đây chắc chắn là một bước khởi đầu!"
Victoria khoanh tay, ánh mắt trầm ngâm nhìn những mô hình hologram sáng rực trước mặt. Công nghệ tối tân, sức mạnh vượt xa thời đại, và đây chỉ là những gì Nova Sanctum công khai.
Còn những thứ họ không công khai thì sao?
Công nghệ cốt lõi của họ đâu? Những phát minh đột phá chưa từng được hé lộ?
Biến Dị Thạch?
Người thức tỉnh?
Sự thật về thế giới này?
Những mảnh ghép dần xếp vào nhau trong đầu Victoria. Cô nhớ lại những ám chỉ tinh tế mà tập đoàn Nova đã tiết lộ cho gia tộc cô.
Những lời nói nửa vời, những cái nhìn đầy ẩn ý vào cuối buổi tiệc hôm qua, những bản hợp đồng tưởng như chỉ là hợp tác thương mại nhưng ẩn chứa nhiều tầng nghĩa hơn thế.
Họ không chỉ đơn thuần xây dựng một đế chế công nghệ.
Họ đang dựng lên một con tàu cứu thế.
Mà một con tàu như thế… chỉ có một lý do duy nhất để tồn tại.
Họ thật sự đang nghiêm túc chuẩn bị cho lần tuyệt diệt tiếp theo.
Victoria hít sâu, kìm nén cơn rùng mình thoáng qua.
Những hình ảnh trong những cơn ác mộng của cô, những thành phố hoang tàn, những vùng đất cháy đen, những con quái vật khổng lồ tàn sát con người?
Phải chăng đó sẽ là tương lai khi cô chọn không gia nhập tập đoàn Nova?
Victoria dần quyết định rằng gia tộc Lancaster không thể chỉ đứng ngoài lúc này.
Nếu họ không nhanh chóng tham gia, nếu họ không trở thành một phần của thế lực này… thì khi ngày đó đến, gia tộc cô sẽ chỉ là những con tốt thí, chờ đợi số phận phán quyết.
Victoria nheo mắt, trong đầu đã hình thành một kế hoạch.
Cô phải thuyết phục cha mình hợp tác với Nova Sanctum.
Không cần biết những gì Nova dự đoán có chính xác hay không. Nhưng với tiềm lực công nghệ này, Lancaster sẽ thu được lợi ích nhiều hơn là mất.
Và nếu có một ngày thế giới thật sự sụp đổ…
Cô và gia tộc của mình nhất định phải là những người sống sót.
....
Viết xong tự dưng thấy mình già đi, lưng đau, mắt mờ, tay run.
Cầu đề cử, cầu hoa tươi, cầu đan dược cải lão hoàn đồng.