- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22: Buông tay
- Chương 23
- Chương 24: Gia đình đoàn tụ
- Chương 25: Chuyện xưa trong nhà
- Chương 26: Gia đình yêu thương nhau, phong khởi
- Chương 27: Ông sợ bà ta lại cầu xin mình, làm chuyện có lỗi với tướng quân
- Chương 28: Chờ nàng trở về, hắn sẽ lại hôn nàng
- Chương 29: Biết được tin vui, tính toán trả thù
- Chương 30: Trượng phu giáng một bạt tai, “Độc phụ!”
- Chương 31: Tổ phụ vô tình, lại quay về Tây An
- Chương 32
- Chương 33: Ác giả ác báo, vui vẻ đón năm mới
- Chương 34: Tết Thượng Nguyên thả đèn hoa đăng, ngàn dặm nhân duyên
- Chương 35: Ánh mắt hắn nhìn nàng cực kì nóng bỏng
- Chương 36: Lừa lấy trái tim nàng trước, sau lại lừa hôn
- Chương 37: Mội đôi mắt phượng, đẹp tựa làn nước mùa thu
- Chương 38: Nhìn không chớp mắt, khước từ người cả ngàn dặm
- Chương 39: Vừa nhìn thấy đã rung động!
- Chương 40: Là bà không cần hắn trước
- Chương 41: Canh hai đêm này, mời cô nương ra ngoài gặp ta
- Chương 42: Lời ngon tiếng ngọt
- Chương 43: Tiêu Nguyên ôm nàng, không nỡ buông tay
- Chương 44: Vươn tay giúp đỡ người ngoài
- Chương 45: Hảo nữ sợ lang triền, ngài cũng quá lớn mật rồi!
- Chương 46: Trong mắt ta chỉ có nàng thôi!
- Chương 47: Táo có ngọt không lan âm?
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50: Đúng là không cho hôn đó!
- Chương 51: Nàng nên cảm thấy may mắn vì ta là quân tử!
- Chương 52: Cực kì lưu luyến, âm thầm truyền tin
- Chương 53: Nơi ước hẹn khó có thể khước từ
- Chương 54: Hai người cùng chìm vào trong hồ
- Chương 55: Dỗ dành tiểu cô nương, chuẩn bị động thủ
- Chương 56: Bệnh tình nguy kịch, ngăn trở bởi một cánh cửa
Thể loại: cổ đại, sủng, 1v1.
Nguồn convert: lovelyday TTV
Editor: Tú Nô
Bìa truyện: Họ Nguyễn
Dung mạo Ngũ cô nương nhà họ Tạ xinh đẹp như hoa, giọng nói mềm mại ngọt lịm đến tận xương, khiến kẻ “thanh khống” như Tần vương phải tim đập thình thịch, nghĩ mọi cách lừa nàng vào cửa. Nhưng ai ngờ mỹ nhân hư vinh lõi đời này sau khi phát hiện ra thân phận của hắn thì một lòng muốn chạy.
Lần đầu làm anh hùng cứu mỹ nhân, Tần vương: hát ta nghe một khúc, coi như lễ vật tạ ơn.
Tim Tạ Lan Âm khẽ đập loạn: …
Lần thứ hai anh hùng cứu mỹ nhân, Tần vương: ta muốn nàng.
Vẻ mặt Tạ Lan Âm đầy ghét bỏ: hay là để ta hát một khúc đi.
Lừa cưới không thành, mỹ nhân lại sắp rơi vào tay kẻ khác, Tần vương tức giận ép cưới, sau khi thành thân lại tìm mọi cách sủng ái nàng, cuối cùng đưa nàng lên phượng vị để bồi tội.
Tạ Lan Âm: … miễn cưỡng tha thứ cho chàng đó.
Tần vương: … đừng có giả bộ nữa, nhìn cái miệng toe toét của nàng kìa!